Tiếp đó, người đàn ông trầm trọng thở dài một hơi.
“Ta là một người theo chủ nghĩa bác ái, hy vọng mỗi một cô gái đáng yêu đều vì ta mê mẩn. Vì vô tư phân phối yêu của mình, ta mỗi ngày phải ở trên giường đại chiến vài hiệp, với ta mà nói thật sự là gánh nặng quá trầm trọng. Cho nên trước mắt ta đang bảo dưỡng, chuẩn bị tùy thời ‘xuất ái’.”
“Tiểu nhân vô sỉ.” James khinh thường nói. “Nếu không phải cá tính ngươi bỉ ổi như vậy, sớm đã cưới con gái lão bá tước.”
“Hừ!” Gã không cho là đúng khinh thường hừ, thanh âm dịu dàng khiến nữ tính mê mẩn. “Sao có thể vì một đóa hoa thơm nhỏ nhoi đã hưởng qua mà buông bỏ cả rừng mỹ lệ đang chờ ta khám phá? Hai tay ôm em là quy tắc cao nhất trong đời ta. Ta không thể nào khiến nhiều cô gái xinh đẹp hy vọng cùng ta một đêm xuân thất vọng. Thân thể của ta là để hiến dâng cho họ.” Người đàn ông hít một hơi xì gà, tự tin cười.
Gã chỉ hướng Cổ Hạo nằm trên giường, mỉa mai nói với James.
“Nói thật ra, không phải bây giờ mới biết ngươi và ta nhìn nhau không vừa mắt. Nhưng lương y như từ mẫu, ta có thể hiểu tâm tình của Cổ Hạo. Vì cái gì ngươi cùng con gái quen không đến ba tháng thì người ta đã khóc chạy? Bởi vì ngươi cho đối phương áp lực quá lớn. Ta tận đáy lòng đồng tình hắn, nhất định thống khổ không muốn sống.”
Người đàn ông duỗi tay ra, tiếp tục nói lời khiến James tức giận.
“Nếu là ta chỉ đạo hắn, hắn nhất định có thể trong thời gian ngắn trở thành đàn ông trong đàn ông, hơn nữa không phải chịu khổ nhiều như vậy.” Người đàn ông khẽ sờ gò má Cổ Hạo, kinh ngạc nói. “Da thịt mềm mịn thật! Nhìn xa thì thấy hắn không hấp dẫn, nhưng nhìn gần, môi mỏng dường như có ngàn vạn lời muốn nói. Thằng bé đáng yêu này lớn lên không tồi! Đáng tiếc là nam, nếu không ta thật muốn yêu thương hắn.”
Nhìn gã cả gan sờ soạng Cổ Hạo, James tâm lý thoáng chốc dâng lên cảm giác rất khó chịu, thậm chí vô cùng mãnh liệt, khiến hắn bỗng muốn giết chết tên bác sĩ biến thái này, để gã không dám sờ loạn Cổ Hạo nữa.
James đẩy ra bàn tay đụng chạm Cổ Hạo.
“Ngươi cút ra ngoài cho ta! Nếu dám ở chỗ của ta động dục, ta sẽ chém đứt khí quan ngươi coi trọng nhất!”
“OK.” Người đàn ông làm tư thế đầu hàng. “Ta là người văn minh, không cùng tên dã man đem binh đánh giặc như ngươi so đo. Như vậy sẽ hủy khí chất nho nhã của ta. Nhưng ta vẫn là trịnh trọng khuyên ngươi một câu. Hắn thật sự chịu áp lực quá lớn, nếu ngươi còn tiếp tục áp bức, hắn có lẽ sẽ chết đó.”
“Cút đi!” James rống giận.
“Ai, cá tính táo bạo của ngươi một chút cũng không thay đổi! Được rồi, ta đi.” Người đàn ông đóng cửa phòng.
James rầu rĩ nhìn Cổ Hạo nằm trên giường thỉnh thoảng nhíu mày.
“Mẹ….mẹ…” Cổ Hạo nói mê sảng, ngữ điệu có chút kinh hoàng.
Tên này lại ở trong mộng gọi mẹ? Có thể thấy yếu đuối cỡ nào!
James sắp bùng nổ tức giận thì Cổ Hạo hai tay bỗng quơ loạn. Hắn không chút nghĩ ngợi bắt lấy tay Cổ Hạo.
Cổ Hạo nắm chặt tay hắn ép vào ngực, dường như đã biến mất nỗi kinh hoàng trong mộng. Anh nắm chặt tay James, bên môi nở rộ nụ cười yên lòng.
Nhìn nụ cười của anh, tim James chợt nhảy lên một cái. Tim hắn đập loạn, thật lâu không bình phục cảm xúc của mình.
Theo lý thuyết, hắn nên rút tay về. Nhưng hắn chẳng những không rụt tay lại, còn để mặc Cổ Hạo nắm chặt. Hắn cảm thấy có thể cảm giác ra tiếng tim đập bình ổn của Cổ Hạo.
James chợt phát hiện, bác sĩ biến thái kia nói không sai, Cổ Hạo thật sự lớn lên có chút đáng yêu.
...............
Chương thứ tư
“Ư…” Cổ Hạo khẽ kêu. Anh đang nằm trên đệm giường mềm mại, trên người còn đắp tấm chăn vừa mềm vừa thơm. Anh cọ mặt vào tấm chăn mềm thơm ngát, phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, dường như đã lâu rồi không thả lỏng như vậy.
Cổ Hạo tâm tình vui vẻ mở mắt ra, đột nhiên phát hiện một đôi con ngươi rực lửa trừng mình, khiến anh kinh hãi suýt đứng tim. Sau đó anh dời tầm mắt xuống dưới, phát hiện mình đang nắm tay James đặt trên ngực.
Tuy không sợ đến mức thét chói tai nhưng anh lập tức hất tay James ra, khiếp sợ xin lỗi.
“Thật…xin lỗi.”
Mặt anh tràn ngập sợ hãi, tựa như trước mặt anh là một con quỷ. Phản ứng của anh khiến vẻ mặt James so với vừa rồi càng dữ tợn.
Thấy Cổ Hạo sợ mình như vậy, James rất khó chịu. Chính hắn cũng không biết vì sao sẽ có cảm giác này.
Giọng James ẩn chứa phẫn nộ.
“Ta còn đáng sợ hơn quỷ ư? Nếu không vì sao ngươi thấy ta thì sợ muốn chết?”
Biểu tình trên mặt hắn rất đáng sợ, khiến Cổ Hạo vô cùng khẩn trương lại bắt đầu đau bao tử. Anh không tự giác lùi ra sau thật xa, lần nữa xin lỗi.
“Thật…có lỗi.”
“Còn nói xin lỗi nữa ta đánh chết ngươi!”
Hắn đe dọa bộ dáng khủng khiếp hơn cả quỷ, làm Cổ Hạo càng lùi ra sau. Chẳng qua căng thẳng quá khiến dạ dạy đau khó chịu đựng, amh ấn bụng.
“Đau…đau quá.”
James sắc mặt trầm xuống, tuy tận đáy lòng tràn đầy quan tâm, nhưng phẫn nộ trong giọng nói không chút suy giảm.
“Ngươi đau dạ dày? Đau đã bao lâu? Vì sao không báo ta biết?”
Thật ra anh đã đau dạ dày lâu rồi. Từ sau khi James xuất hiện, dưới sự áp bức của James, bụng anh luôn đau đớn, chẳng qua gần đây càng trầm trọng.
“Đã có một đoạn thời gian.”
Nghe anh thành thật trả lời, James tức muốn lật bàn.
“Vậy mà ngươi không báo cáo? Hại ta mới được tên bác sĩ biến thái cho biết!”
Cổ Hạo đương nhiên không biết bác sĩ biến thái là ai. Nhưng mặc cho ai thấy James nổi giận thì biết tốt nhất đừng chọc tức hắn.
Anh lại xin lỗi.
“Thật…xin lỗi.”
“Không cho phép xin lỗi ta nữa! Lại để ta nghe thêm lần nữa sẽ đánh ngươi!” James làm tư thế muốn uýnh.
“A….”
James mới nói muốn đánh mình thì tay đã vung tới, khiến Cổ Hạo sợ đến mất ba hồn chín vía, lập tức gào la.
Chẳng qua bàn tay to của James vung qua không có đập vào người Cổ Hạo, mà là đặt trên bụng anh xoa nhẹ.
Cổ Hạo giật mình miệng không thể khép lại. Người đàn ông đáng sợ này lại giúp anh xoa bụng?
James giọng điệu tựa như bình thường, lạnh lùng nói.
“Còn đau lắm không?”
James xoa hơi mạnh, thật sự không thoải mái chút nào. Nhưng cảm giác ra sự quan tâm của hắn, Cổ Hạo giật mình lắc đầu.
“Ta đã nghĩ kỹ, chắc là ngươi chịu áp lực quá lớn mới rụng tóc, đau dạ dày. Ta quyết định hủy bỏ đặc huấn. Bởi vì ngươi vẫn là xử nam, chưa hiểu được sức hấp dẫn của đàn ông, thì dĩ nhiên không cách nào biểu hiện mặt tốt nhất quyến rũ phụ nữ. Cho nên không làm đặc huấn nữa.”
Vừa nghe không làm loại đặc huấn khiến mình bị xem thành biến thái, Cổ Hạo suýt chút kiềm không được lớn tiếng hoan hô. Chẳng qua, James còn chưa nói xong.
“Ta đã chuẩn bị một loại huấn luyện khác, trước để ngươi hiểu được sức hấp dẫn đàn ông đã. Hơn nữa ngươi cũng phải hiểu rõ cách theo đuổi nào khiến phụ nữ mê mệt.”
Ngừng xoa bụng Cổ Hạo, James bỗng đứng dậy, tựa như đã tuyên bố xong, không có đường cứu vãn.
Hắn nhàn nhạt quăng ra vài câu.
“Ngươi nghỉ ngơi cho tốt! Ta sẽ kêuAlicemang đồ ăn tới cho ngươi, đến buổi tối chúng ta sẽ tiến hành đợt huấn luyện khác.”
Nhìn bóng lưng hắn xoay người rời đi, Cổ Hạo trong lòng không ngừng thảm thiết gào.
Còn phải huấn luyện? Ai…nhất định càng khó chịu đựng.
………………..
Cả ngày trôi qua, tinh thần Cổ Hạo đều hoảng hốt.
Đặc huấn lần một khiến anh nếm đủ đau khổ, chắc hẳn đợt thứ hai càng khiến anh sống không bằng chết?
Anh tuyệt vọng, một giọt lệ cũng không rơi ra được. Đồ ănAliceđưa tới, anh mới nhai vài miếng đã bởi vì dạ dày đau mà phun ra.
Vẫn là mau chóng tự sát đi! Nếu không đợt huấn luyện lần hai không biết sẽ hành hạ anh kiểu gì nữa. Dù sao anh chết rồi sẽ không ai đau lòng, không có gì lưu luyến!
Cổ Hạo đứng lên, đang suy nghĩ nên chết cách nào thì James bỗng đá mở cửa phòng. Vẻ mặt hắn có chút mất kiên nhẫn, âm trầm. Hoàn toàn không phát giác ra Cổ Hạo kỳ dị, hắn đang chìm đắm trong cảm xúc khốn khổ.
Cổ Hạo vừa thấy hắn tiến vào thì biết mọi việc đã muộn.
Nếu anh dám can đảm ở trước mặt James tự sát, nhất định sẽ bị nóng nảy James đánh chết trước. Tuy rằng đã quyết định muốn tìm cái chết, nhưng anh không muốn trước khi chết bị đánh mặt mũi bầm dập.
“Ngươi ăn cơm xong chưa?”
Cổ Hạo không cam lòng gật đầu, không can đảm nói mới nãy hầu như ói ra hết.
“Ta đã cẩn thận nghĩ đợt huấn luyện này nên làm những thứ gì. Làm huấn luyện viên của ngươi, cho dù loại huấn luyện này khiến ta khó chấp nhận, ta vẫn sẽ chấp hành nguyên tắc tối cao của quân nhân: tuyệt không tránh né. Cho nên, đến đây đi!”
“Đến…đến đây đi?” Trong đầu Cổ Hạo hiện lên một đống dấu chấm hỏi.
‘Đến đây đi’ là có ý gì?
James khuôn mặt điển trai khi quá mức nghiêm túc thì có vẻ âm trầm, dường như chính hắn cũng không muốn làm loại huấn luyện này.
“Bởi vì ngươi không có sinh hoạt tình dục, không thể giải quyết áp lực. Hơn nữa ngươi không có kinh nghiệm tình dục, cho nên càng không biết nắm bắt tâm lý nữ tính. Tuy chúng ta có chuyên môn người dạy tình dục, họ có thể chỉ dẫn ngươi về phương diện này, nhưng ta sẽ không cho phép đám biến thái đó đụng ngươi, miễn cho họ dạy hư ngươi. Vì vậy ta quyết định dùng chính mình chỉ đạo ngươi từ đầu đến cuối.”
Cổ Hạo đơ ra một phút đồng hồ mới nghe hiểu ý hắn.
Anh ấp úng nói.
“Đợi…đợi một chút! Ý anh là…anh muốn chỉ dẫn tôi…”
Anh chậm chạp nói không ra chữ ‘tình dục’, Cổ Hạo cảm thấy mặt nóng ran.
Chẳng lẽ James muốn giúp anh kêu phụ nữ, sau đó đứng một bên chỉ dẫn? Muốn anh ở trước mặt người khác làm chuyện như vậy, anh thà chết cũng không làm!
James đi tới bên giường.
“Không sai, ta sẽ hết sức chỉ dẫn ngươi. Về phương diện này…chưa từng có phụ nữ nào bất mãn về ta, ta tuyệt đối sẽ không thua ai, nên hãy cởi đồ ra!”
James lại kêu anh cởi đồ?
James dáng người cao to vừa tiếp cận Cổ Hạo, lập tức khiến anh thấy áp lực. Anh nín thở, càng nói lắp bắp.