Welcome to the homo club Trang 9

Chap 7a

Tháng 12…
Ờ thì tuyết rơi đầy trời, cây khô ngập lối. Gió lạnh thổi vi vu.
Ờ thì thơ mộng, ờ thì lãng mạng.
Ờ thì khung cảnh mộng mơ, một bầu trời đầy hoa tuyết, xòe tay ra hứng bông tuyết, nhìn vệt nước tan trong lòng bàn tay mình chợt nhớ đến trái tim thiếu nữ.
Mong manh dễ vỡ
Dễ tổn thương.
Tựa kim cương. Như tuyết tan nhét vào tủ lạnh là lại ra băng đá. Hồi phục nhanh với tốc độ kinh hoàng. Không cần keo 502, chỉ cần một chàng đẹp trai là đủ để “tim tuyết” đang tan lại đông cứng ngay thành đá.
Càng nghĩ càng nản

Ờ thì lông gà.
Ờ thì bong bóng.
Ờ thì trái tim.

Zời, tháng địa ngục.
Jingle Jingle bell …
Chả hiểu sao dân Nhật cứ phải đú đởn theo Thiên chúa giáo làm gì, sao không theo dân Hồi giáo hoặc đạo Hindu hoặc là trung thành với đạo Shinto truyền thống. Cứ ham du nhập này du nhập nọ, không dưng lại đẻ ra một cái ngày cứ gọi là gia đình sum họp, lứa đôi sum vầy, nam nữ sánh vai nhau tiệc tùng dạ hội.
Đẻ ra thêm một cái ngày đày đọa đời nó. Không dưng thiếp mời dạ hội hoa lá cứ gọi là nườm nượp đổ lên đầu. Nó cứ ngỡ quá khứ mới là địa ngục, mỗi lần Giáng sinh là hết thồ thiếp về rồi lại lết thân đi ăn đòn của các mợ mong manh tỉ muội. Dè đâu năm nay mới biết thế nào là chốn vạc dầu.
Vũ hội giáng sinh.

Ối giời, cứ gọi là Ryuu-sama với những chiếc lông gà khiến thiếu nữ mong manh té xỉu không phải do cúm gà mà là do mất máu.
Cứ gọi là Kaname-sama mạnh mẽ oai hùng giàu có sát khí khiến yểu điệu thục nữ xỉu lên xỉu xuống vì “ oai quá nà oai”
Cứ gọi là Haru-sama với mùi hương ngọt ngào nơi quần áo, người đe dọa sẽ khiến nước xả vải Comfor phá sản vì sau một tuần mà áo vẫn nức mũi mùi đường, khiến các nàng đào hố chôn mình vì cứ lại gần là “hương thủy” không ngừng nhễu ra từ miệng.
Ối lại còn Shigeru-sama khiến các nàng đông cứng vì giá băng tứ phía, tuyết phủ hai đầu. Trời tháng 12 cứ gọi là đại rét. Băng đã cứng nay lại còn cứng hơn.
Tóm lại là 4 đại gia mà các nàng cứ lại gần là lăn quay ra xỉu hoặc thành “hòn vọng giai” hóa đá nhìn chàng.
Đưa thiếp cho các chàng bằng cách nào đây?
Nếu mọi năm thân ngọc ngà phải thuê hacker bẻ khóa, thuê vệ sĩ chặn đường, đút lót hiệu trưởng xin mã số tủ đồ, biếu thầy cô chút ít lòng thành để tình cờ kẹp lẫn một tờ thiếp “mong manh” vào bài kiểm tra 1 tiết.
Thì giờ đây, ta đã có một giải pháp an toàn.
Hỡi các chị em phụ nữ, hỡi mong manh muội muội, yếu đuối nương nương, còn chờ gì mà không sử dụng:
Lừa-kun.

Kiếp con lừa.

Ấy thế là giáng sinh cầm chắc là bị mấy trăm bạn nữ sinh gởi chút lời thăm hỏi.
Cứ biết là sư tử hà đông bị từ chối tát không nổi sama thì chỉ còn nước tát lừa.
Cứ biết là mít ướt cô nương không thể gục vai gầy tựa vào củ sâm thì sẽ nhắm thân lừa để mà chùi nước mũi.
Cứ biết thế đi, đợt này tiền khăn giấy chắc cũng ngót 50000 yên. Tiền thuốc đỏ bông băng bèo hơn chắc chỉ 40000 yên đổ lại, trừ khi gặp phải cao thủ võ lâm hoặc các nàng thuê vệ sĩ thì có lẽ phải thêm tiền X-quang đi xem mấy cái xương sườn.
Mèn đét ơi.
Đời sao nó đen quá.
Thôi cứ đặt chút niềm tin vào thục nữ thời hiện đại, cô Tấm ngày nay. Biết đâu cái trường này lại bảo quản được các nàng thục nữ không biết thế nào là giận. Cứ hi vọng là các nàng chưa biết quan hệ mật thiết của mình với lông gà thì sẽ không vì ghen tị mà đánh ghen… thôi thì năm lớp 8 đi ba cái xương sườn thì cứ mong là năm nay sẽ chỉ đi hai cái.
Mà chết rồi
Quên xừ mất phái đánh ghen.
Hôm trước vừa bị mấy bà K-fanclub với H-fanclub xông vô hỏi tội. Chả biết hai ông này ăn phải cái gì mà hai tuần rồi tránh mặt nhau , hơn nữa còn cứ thích nhắm mặt nó mà rủ đi đú đởn.
Lại còn tranh nhau rủ mới ghê chứ.
Ví dụ như nếu 9 h sáng Chó điên –sama gọi đi theo con đường kiếm đạo, thì 9h 5 phút sáng Ngọt ngào-sama sẽ ngự giá mời đi uống chút trà xanh.
Nếu 10 h linh cẩu rủ đi gặm xương mấy bạn hiền bên karate-club, thì 10h 5 phút bánh kẹo sẽ mọc chân chạy xuống mời đến uống hồng trà.

“Kou!”

“Gì?”

Bố khỉ, đứa nào cắt ngang bài cằn nhằn của ông thế. Thân lừa mãi mới được mấy phút an lành để ca khúc than thân.

“ 11h rồi nè bồ” – Karen nháy nháy. Miệng nở một nụ cười “bệnh hoạn”
Toi cha nó rồi.

“ Kou, đi qua judo club tập”.
Ôi sao bỗng dưng tay nó đau ghê gớm. Đau ghê cơ, đau không chịu nổi. Đau lắm ấy. Kiểu này phải cáo lỗi với chó điên –sama tay em đau không đi vật lộn với sama được.

“ Không, Kou lên tầng 4 uống với anh nha. Có chocolate-cookies đấy -^^-“

Ôi cảm động quá, cảm động ghê cơ. Nhưng sao dạ dàu đau quá. Đau ghê cơ, đau không chịu nổi. Đau lắm ấy. Kiểu này phải cáo lỗi với anh Hoa cỏ mùa xuân. Em là em muốn đi nhưng dạ dày em đau lắm ý, uống trà vào em đến chết sớm vì quặn ruột mất anh ơi.

RẦM.
Ấy , bàn bay mất rồi. Từ bàn cuối đến bục giảng non chừng 10 m. Uy lực vật. Hôm trước xương cũng gần sụm vì uy lực của cú đá này chứ đâu xa.

“ Này, cậu phá tôi đấy hả. Có cớ gì mà cứ tôi rủ cậu ta là cậu phải nhảy vào ngăn cản thế??? Thèm khát thế cơ à?”

Này, đụng chạm đụng chạm nhé. Thèm gì khát gì ở đây.

“ Hứ. Đừng có bụng ta suy bụng người. Có mà cậu cố tình tranh với tôi thì có. Thèm “hương đồng gió nội” ha? E là không tới lượt đâu.”

Ấy, hoa cỏ mùa xuân của em đâu hết rồi. Toàn hoa cúc héo với hải quỳ thế này ghê chết tổ, nào phải thân lừa này đến đám tang đâu.
Hương đồng gió nội? Kou đây dân Tokyo chính gốc, ứ phải nhà quê.
Mà nghe đâu anh Hoa cỏ gốc Kansai thì phải.

RẦM!
Ghế cũng bay luôn rồi. Ghế ơi, mang theo lừa với!

“ CẬU!!! CẬU…!!!!”

“ Tôi sao????”

… Đừng lườm em như thế, đừng lườm em như thế, Em có tội tình gì đâu hỡi “mong manh”
Chù lù chù lu… A há… Chù lù chù lu…. Á hà.

…. Điên xừ nó rồi.

“Reng ! Reng ! Reng”

Cả cuộc đời này chưa bao giờ yêu chuông đến thế.

“ Đào hoa-sama ơi, hạnh phúc không chàng hỡi, mỹ nam tử bám gót sát thế kia kìa, đấu tranh vì chàng nhé, thiếp phận nữ chỉ dám đứng ngoài mà nhìn trong ngưỡng mộ”

“ Mày… Nàng không im chàng sẵn sàng gửi tặng nàng một con dao tẩm độc. Nàng cứ đâm vào tim một nhát là đảm bảo cũng “đào hoa” sung sướng như chàng”

Kou nhăn mặt. Con bạn nó càng ngày càng đểu. Cười cợt trên nỗi đau của người khác, nó nỡ lòng lấy chuyện đời của bạn Kou ra làm cảm hứng mà tấu hài =”=.

“ Chàng im ngay. Nghe nàng bảo này, hai cái fan club chuẩn bị nấu lẩu chàng rồi đấy. Quá mức giới hạn chịu đựng của các nàng rồi. Nhìn các củ sâm fighting làm trái tim thiếu nữ chỉ muốn tan nát… mà nghe đâu hội yaoi-fanclub cũng chuẩn bị thịt chàng. Sao giai đẹp lại đánh nhau vì giai xí? Ý lộn, giai tầm thường. Giai đẹp chỉ có thể đánh nhau vì giai đẹp”.

… Mẹ ơi. Cứu con với mẹ à.

Thú thật là hai ông kia càng ngày càng quá. Gây lộn kiểu này là hại đời nó xừ còn gì. Ban đầu FC của hai ổng còn nhân nhượng để nó làm chân chạy vặt , nhưng từ hồi hai ổng quay qua cãi nhau liên tục thì hai cái FC quyết sát nó, không tha.
Người ngoài toàn kêu hai ổng tranh nó. Dẹp xừ cái định kiến homo sang một bên, nó chả yêu trai nhưng cũng chưa bao giờ yêu gái, yêu mỗi tiền, đào đâu ra cái tư cách lên án homo? Cái quan trọng ở đây là nó không tin có cái kiểu tình yêu bệnh hoạn như hai cái ông này.
Một ông thì tối ngày khiến nó bầm dập. Ngày nào cũng lườm cho mấy phát muốn rụng tim.
Một ông thì càng ngày càng… kể từ ngày Kou tuyên bố ghét đậu đỏ đến giờ ông đã ép nó ăn non trăm cái bánh đậu đỏ Oki-nawa. Giờ uống trà giờ như địa ngục. Hỏi thì ổng bảo clb gia chánh có tuần lễ các loại đậu…
Nếu có cái kiểu tình yêu gọi là thích người yêu quằn quại đau khổ lăn lộn vật vã suốt ngày nơm nớp lo bị (fangirl) giết như thế thì nó cũng xin vái, không ham.
Chả lẽ sadistic một đàn?

Èo.

“..Hai thằng ấy lại đánh nhau à. Nhìn cái lớp học tan hoang thế này biết ngay kiệt tác của thằng K.”

Rút đao chẽm xuống nước, nước càng chảy mạnh. Nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm.

Tháng 12 rét ghê ta.

“ Dạ, có chuyện gì ạ”
Ờ thì lại nở một nụ cười ngọt ngào nhu mì chân thật.
Bên kia chỉ nhăn mặt, ọe mãi chán rồi.
Dạo này da mặt ban Kou cũng dày thêm vài tấc. Chuyện, không dày để mà đạn laze từ mắt các nàng bắn cho chín quay à?

“Sinh hoạt nhóm. Ryuuji gọi.”
Nhăn mặt.

“ Dạ em đi ạ”.

Quay qua phải thủ thỉ.

“Nàng ơi, lừa đi đây, nàng ở nhà tụng kinh cho lừa nhé”

Mắt chớp chớp. mồm gào to đầy “duyên dáng”:

“’ A, Kou đến dành thời gian tiêu khiển, chơi đùa với Kaname-senpai, Haru-senpai, Shigeru-sempai, Ryuuji-sama à? Chờ mãi mới đến ngày được chơi với cả 4 người à? Vui vẻ nhá -^^-“

Tao xuống địa ngục quyết phải kéo mày theo.

------------o0o---------

“ Ừm,”

Đường vào tim anh ôi băng giá. Trời mùa đông mây vẫn hay đi về. Vẫn mưa, mưa rơi trên đường thầm thì. Vì đâu mưa anh không đến.

Đường vào tim anh mây giăng kín.Bàn chân em trên lối đi không thành. Những đêm khuya mưa buồn một mình. Có khi cho ta quên cuộc tình.

Đường vào tim anh bao cơn sóng. Để tình em sắp đến xuân hoa mộng. Trái tim anh muôn đời lạnh lùng. Hỡi ơi, trái tim mùa đông.~~~~~~~~~

… Rồi em biết rồi, mấy chị S-fc khỏi phải nhắc khéo, trường tư thục mà nhạc vàng sập sình thế này không hay lắm đâu, mất hình tượng đấy ạ. Em cũng nào có thích dầm mưa dãi tuyết đâu, cứ yên tâm là khoảng cách 1m đảm bảo.

“ Chả hiểu cậu có cái khỉ gì hay mà hai thằng ấy tranh giành dữ thế nhở?”

Nghe cũng tưng tức nhở? Nhưng nó tầm thường thật. Từ đầu đến chân đều rất tầm thường. Quả thật việc hai ông sá-mà tranh giành mời mọc nó một cách lộ liễu và khoa trương như thế rất là có vấn đề…~_~
Yêu thương nó đâu chả thấy, thấy có cảm giác hai ổng chọc tức khiêu khích nhau đúng hơn á…

Ờ… nhở?

“ … Có cảm giác hai người ấy cố tình hành tôi á.”
Nó thở dài.

‘Gì? Chả tích cực biểu lộ tình yêu thương thế còn gì?”
Shigeru cười phì. Mặt nhóc kia trông thảm thương tợn. Được hai mĩ nam tử theo đuổi dữ thế mà nhăn nhó thế kia hơi bị hiếm có à nha.

“ Yêu thương á? Nói thật, tôi thấy nói hai người ấy yêu nhau còn dễ tin hơn bảo hai người ấy yêu tôi. Đi hai cái xương sườn với 4 vỉ Becberrin rồi.”

Mắt chớp chớp.

“ Thôi đến nơi rồi, tôi vào trước nhé Núi băng-sempai”
Chán quá rồi, èo có sức mà giả vờ nhu mì với ngoan ngoãn nữa. Đằng nào thì xung quanh cũng không có ai… giả bộ làm qué gì cho nó mệt.

Kou lết xác vào phòng sinh hoạt lấp lánh ánh sao. Còn ở ngoài thì Núi băng nhe ra một nụ cười đểu giả:

“Khôn phết nhở?”

-

---------------------0o0----------------------------

“Kou yêu”

Ước gì nó có thể tuốt dép ném thẳng vào mặt con gà trước mặt. Kou lừ mắt lườm và ông anh nó tắt đài ngay lập tức

“ À thì, sau 2 tháng hoạt động tích cực với chủ đề “ Cúm gà và nhân loại”. Tuần này bộ y tế đã chính thức thông báo dịch bệnh đã được kiểm soát. Vì thế homo clb chúng ta sẽ đổi chủ đề. Chuyển từ hình thức sinh hoạt tuyên truyền sang thảo luận. Tuần này ta sẽ thảo luận về vấn đề “ Nữ giới”.
Như các bạn đã biết thì giới nữ là một phần không thể thiếu của nhân loại. Có giới nữ thì mới có nhân loại. Tình cờ thay clb chúng ta lại chỉ toàn nam, vậy các bạn hãy cùng nhau trao đổi cảm nghĩ về vấn đề “nữ giới” nhé ”
Gà lai cười lấp lóa.

“ SINH VẬT ĐÁNG SỢ”
Hai cái mồm đồng thanh nói.

Cả phòng pause chừng 5 phút. Rồi thì bốn mắt nhìn nhau.
Ơ, băng giá-sama cũng đồng tình với ngu kiến của tại hạ.
Thôi thì kệ xác sama. Gà lai đã đánh trúng vào nhược điểm chí tử của nó. Chỉ cần là các vấn đề dính dáng đễn nữ nhân thì mọi cảm xúc của Kou sẽ hoàn toàn thoát khỏi sự chi phối của “bản năng nghệ thuật”, bộc phát hết ra ngoài, không tài nào kiềm chế nổi.

“ Sinh vật rắc rối, khó hiểu, phiền phức”
Nó lại tiếp tục gào, thấy bên kia cũng gào y chang.
Lại bốn mắt nhìn nhau.

‘___’
“Sao lại thế?” Gà lai hỏi với nụ cười chôm chỉa từ “con nai vàng ngơ ngác”

15 phút sau.

“ Đúng, đúng rồi, con gái lúc nào cũng thế, chả hiểu nổi họ nghĩ gì. Lúc thì bám dai hơn đỉa, lúc thì lấp ló đằng xa, lúc thì dịu dàng thướt tha, lúc thì như sư tử Hà Đông thoát cũi. Tâm trạng thay đổi như chong chóng, chả biết đâu mà lần”

“ Đúng rồi, lại còn suốt ngày “yếu đuối mong manh” nữa chứ. Móng tay thì sắc, răng vuốt đều ghê, cấu cho một phát cứ gọi là muốn xỉu. Lại còn karate tam đẳng, kiếm đạo siêu phàm, cứ gọi là mình trâu da báo”.

“ Lại chả thế, gãy cái móng tay cũng lăn ra mà khóc. Thế mà uýnh người ta muốn bầm muốn dập, lúc hăng lên còn đốn được cả báo chứ chả chơi!!!’’

“Uống trà không Ryuuji?” Haru mời mọc, sau khi đã chén sạch một đĩa cookie + non nửa ấm trà.

“ Từ từ, để nghe nốt đã”

Ryuuji đáp, mắt vẫn trân trối nhìn vào hai dáng người đang hăng say “thảo luận” đằng kia. Quả tình anh không ngờ thằng em mình lại sợ girl đến vậy. Giờ nhìn nó thảo luận với Shigeru, anh mới ý thức được nỗi ác cảm ghê gớm của em mình.
Khổ thân thằng bé, chắc bị đeo bám dữ quá đây mà.
Đào hoa cũng khổ thật.

Haru thở dài. Cậu cũng không ngờ thằng bạn nối khố lại ghét girl đến vậy, trước nay vẫn biết là nó sợ… nhưng đến mức này thì…
Liếc sang thấy Kaname đã ngủ từ lúc nào.
Hứ, thấy mà ghét.
Mà có vẻ cậu đã quá sai lầm khi vội kết luận Shigeru và Kou khắc khẩu. Qua cuộc tranh luận vừa rồi thì…
Hợp quá ấy chứ lị (‘ ‘-)

Kou nuốt nước bọt khan. Nói suốt 15 phút rồi khô cổ quá. Thật không ngờ nó với núi băng trôi lại hợp nhau cái khoản ca thán này dữ vậy. Qua những lời than thống thiết không kém lừa của ổng thì chắc là quá khứ cũng đau khổ chả kém gì Kou.
Cheh, hóa ra ổng cũng không tệ như nó tưởng.

Shigeru tu ừng ực trà như nước lã. Nói suốt 15 phút rồi cháy khô cả cổ. Thật không ngờ trên đời này tồn tại người có ác cảm với con gái ngang, à không, hơn anh.
Hóa ra nhóc này cũng không tệ.

Reng! Reng! Reng.! Chuông từng hồi “thánh thót”

“ Giải tán” Lông gà lại tứ tung.

“Anh cũng không tệ nhỉ?”

“ Cậu cũng thế.”

Mắt chớp chớp.

Thôi chuồn lẹ kẻo hết giờ.

-------------0o0----------------

Loading disqus...