Chap 5c
Giờ ăn trưa.
Đói, dạ dày biểu tình dữ dội =”=.
Rút kinh nghiệm thương đau, nó đã ôm theo hộp cơm su-pơ hoành tráng, thành quả của lông gà- sama. Có vẻ như nỗi chán chường vì không thể giới thiệu thằng em cưng quý + nỗi hạnh phúc ngất ngây vì cái clb quái dị thế là đã qua ải tử, đã khiến sama sắn tay lao vào bếp nhằm giải tỏa những cảm xúc ứ đọng trong tim …
Cảm xúc thăng hoa, tình cảm dạt dào, công trình rất là hoành tráng.
Hộp cơm 7 tầng.
…
…
Không hiểu ông anh nó nghĩ gì, mà đã làm sushi lại còn lấy hộp gỗ gia bảo ra mà đựng. Khiến cho nó ngồi ăn mà mà phải hứng ánh mắt của mấy trăm cặp diều hâu. Không hiểu ổng đã làm gì, nhưng hào quang tỏa ra từ hộp cơm e cũng sánh ngang tầm… chân ổng.
Nhìn gì mà nhìn lắm thế… muốn ăn thì qua xin đổi một phát người ta cho luôn ( cho không tiếc lắm >”<)… cứ làm như người ta muốn vừa ăn vừa bị ngắm lắm á… vừa ăn vừa nhớ đến chân gà… Người ta chỉ mơ về hai chữ “bình an” thôi mà…
K
otaro nhìn nó, mắt chớp chớp liên hồi, karin nhìn nó, mi hai hàng chớp chớp. Quả thật dưới bàn tay anh nó sushi cơm cuộn mua từ siêu thị đã hoành tráng hơn cả bào ngư hấp của thằng cha con tài phiệt bàn đầu =”=.
... Biết đâu, đã nói tiền bạc không mua được ổng, vì ổng giá trị cả tấn tiền =”=.
“ Đi theo tôi, đến giờ sinh hoạt clb rồi”.
Nó thấy mình bị kéo, nó thấy một bàn tay nắm 7 tầng sơn hào hải vị của nó nhét thẳng vào bao, nó thấy mấy chục cặp mắt chữ O ngoái nhìn theo…
Và nó thấy khí đen cuồn cuộn.
Và nó thấy xác mình lết dọc hành lang.
… bắt nạt ông à?
Vươn tay bóp chặt bàn tay đang nắm cổ áo mình, Kou xoay mình thật nhẹ, đồng thời dùng sức giật mạnh , thoát ra khỏi bàn tay đang nắm lấy cổ áo mình. Kĩ năng đánh nhau và chạy trốn tích lũy từ một quá khứ đầy đau khổ.
Thoáng chút ngỡ ngàng, Kaname ngước nhìn Kou,:
“ Cũng khá nhỉ”.
Giong hắn lạnh lùng, không cảm xúc.
‘ Không thích bị kéo? Ok, tự lết nhé. Địa điểm bàn ăn số 4, căng tin”
Nói rồi hắn quay lưng đi thẳng.
Không đi =”=. Đi làm gì, tổ chói mắt. Đi thì lại gặp một đống lông gà + trái tim mong manh yếu đuối, dễ vỡ tựa kim cương. Tội quái gì phải ngồi ăn trưa với 4 thằng nổi nhất trường? Thế chả tổ mọi công sức của nó từ đầu đến giờ đổ sông đổ bể.
Nghĩ thế, nó lết thẳng , tạm biệt chó điên.
Đón chào nó là một bạn Kotaro trong trạng thái vô cùng sửng sốt và một bạn karin đang nhếch mép cười khì:
“ Kou thân yêu, ra nhập giới “homo” lúc nào sao không báo tớ?”
“ Kou! Ra nhập cái clb kì quái đó thật à???? Không lẽ cậu…”
Sóng gió là đây. Chỉ tại thằng cha kia làm nó phởn, quên phéng mất cái clb quái dị đấy sẽ gây chú ý gấp trăm lần. Giờ thì toi rồi, mọi người chú ý mày rồi, đáng đời chưa Kou? Một phút phởn thôi là đời đi toong đó.
Gió heo may, lạnh lùng hiu hắt, Lá vàng bay bay theo gió hững hờ. Nó đứng giữa khung cảnh cô quạnh và nở một nụ cười chua xót:
“ Híc, tại tớ thần tượng Ryuuji- sempai quá, nên mới tìm gặp ảnh xin ra nhập chung clb, nào ngờ đâu nó lại là cái clb quái dị nhất trường . Giờ có muốn rút chân ra thì cũng đã muộn… mà Ryuuji sempai đã năn nỉ ở lại sao tớ dám từ chối”.
Kou cười khổ, nói bằng cái giọng “xót xa” hết mức có thể.
Cá lại cắn câu.
Kotaro vụt ra, nhìn nó bằng ánh mắt chất chứa cảm thông, hai tay giang rộng và ôm chầm lấy nó. Ôi tình bạn lớn lao, bao la, cao cả.
“ Hiểu, hiểu mà, biết mà. Ai bảo senpai lý tưởng quá chi, ai vô trường cũng muốn được gần ảnh. Nhiều đứa con trai muốn vô club ấy lắm, dễ gì được chung sân với 4 nam tử nổi nhất trường? Nhưng cái tên…. Nó làm thằng nào cũng sợ… mặc dù mục đích hoạt động vô cùng trong sáng, nhưng nào thằng nào muốn… nhập club… “gay”????? Chẳng hiểu Ryuuji – senpai nghĩ gì mà lại đi chọn cái tên chuối thế, ảnh không sợ hiểu lầm à???? Cái ngày ảnh tuyên bố lập club, bọn con gái suýt nữa là kéo nhau ra sông Hoàng hà tự tử =”=, bọn con trai khóc thét… thầy cô xỉu lên xỉu xuống phải đưa lên bệnh viện Trung ương. Mãi sau này nghe ảnh giảng giải lý do đặt tên + mục đích hoạt động, sự tình mới gọi là lắng xuống…”
“ biết bao hồi hợp chờ mong, đợi đến ngày senpai chọn clb là sẽ lao đầu vô nhập. Dè đâu lại ngắm cái tên su pờ 3 chấm.. đâm ra con trai chạy hết chả mống nào dám đâm theo. Còn các nàng thì… nói sao nhỉ… không hiểu sao lại chia ra làm hai phái. Một phái gọi là “dành không gian riêng cho các chàng trai đẹp” nên không thèm ra nhập. Một phái vẫn e sợ cái tên ngụ ý rằng trong này rồi thần tượng các nàng sẽ có những cảnh rất là 3 chấm nên cũng xách guốc chạy luôn. Thành ra cái clb ấy chỉ có 4 mem là kịch cửa.”
“ Thật ra thì… cũng có vài thằng sợ… ở cạnh một người lấp lánh như thế e là nó cũng thành ra… như cái tên luôn, “lầm đường lạc lối” nên… nó cũng chạy luôn à…” Kotaro nghé tai Kou thủ thỉ.
“ mà cậu an tâm, trương này còn nhiều cái clb quái lắm, cậu chưa phải quái dị nhất đâu, ví dụ như là…” Karin cười khúc khích
Reng reng reng!
Bố cái chuông chết bầm chết dập =”=. Reng đúng lúc gay cấn, người ta đang thành công trong công cuộc moi tin.
Nó thở dài, thôi thì lại đành để đến hôm sau vậy…
“ Kou-kun, sao cậu không đến sinh hoạt clb??? Ryuuji cứ ngồi chờ mãi, giờ sắp khóc rồi kìa.”
Lại cái giọng lạnh lùng, vô cảm. Ơ? Nhưng mà cái mặt sao mà phởn thế? Cau có đâu rồi? Sát khí đẩu ồi lol. Trông ổng như người hoàn toàn khác lol, tươi tắn thấy ớn luôn.
“ Sao anh tươi dữ vậy, còn gì là “ chó điên” nữa????
Kou buột mồm. Nói xong nó mới biết là mình dại. Không những bất lịch sự, thiếu tôn kính mà còn xúc phạm… phen này toi. Hàng chục cặp mắt nhìn nó bàng hoàng thảng thốt.
“ “ Chó điên”, cậu hay nhỉ? Ờ thì, Haru làm bánh cho tôi ăn.”
Tên kia đáp lại, cười khì.
Cả lớp mắt chữ O.
Thầy giáo mắt chữ O.
Bạn Kou mồm chữ O.
Anh ơi… Homo?????????????
Cả tiết học trôi qua trong sự dằn vặt của Kou. Nó thấy cái clb mình ra nhập có vẻ không… trong sáng như nó tưởng. Bạn chó điên và bạn Haru thì nó e là không còn gì phải bàn cãi…
Lại còn cái thằng cha Ryuuji-sama-complex.
Anh ơi???
RẦM! RẦM! RẦM! RẦM.
Nó thấy cái bàn rung lên bần bật.
Ngước lên nó thấy một cánh tay cũng đang run bần bật.
Và một cái mặt đang… co, giật giật.
“ CẬU LÀ CÁI THÁ GÌ MÀ DÁM XÙ BỌN NÀY??? DÁM LÀM RYUUJI-SENPAI PHẢI BUỒN!!???”
….
Xổ xố đây, xổ xố đây.
Hãy đoán xem, chuyện gì đã làm Shigeru-sama cáu giận?
Hãy gửi câu trả lời và tên họ đến 19000550 để nhận được những phần quà hấp dẫn.
Bíp bíp
Tên: Kou Amatsuki.
Trả lời: Em trai không đến => lông gà-sama buồn => lông gà-complex-sama buồn => cáu.
Xin chúc mừng! bạn đã trúng giải đắc biệt, giải “Tội phạm trong ngày”!
Nào thì… kịch nói.
“ Rất xin lỗi”.
Bạn Kou ngước nhìn Shigeru – sama với cặp mắt long lanh.
“ Em đau bụng nên không đi được, mong senpai thứ lỗi, đã khiến Ryuuji-sama phải buồn lòng”
…
Yên lặng tuyệt đối.
Xìu.
Anh quay đi, mặt hoàn toàn trắng bệch và trông như sắp ọe.
Em đứng lại, dạ dày cuộn từng cơn, vừa buồn cười vừa buồn nôn:
“ Ôi lông gà-complex-sama vô cũng vĩ đại”. Nó nhủ thầm.
------------------o0o----------------
“ Mày bệnh vô đối”
Ngày thứ ba ở trường, và cách xưng hô của Kou và Kotaro đã được nâng câp, từ cậu – tớ lên tao- mày, bước tiến vô đối.
“ Mày vô đối bệnh”
Bạn Karin cũng hân hạnh góp vui trong công cuộc nâng cấp xưng hô.
“ Chúng mày bất lịch sự vừa thôi nhé! Tao bệnh chỗ nào???”
Bạn Kou cũng tiếp gót.
“ Bản chất mày bộc lộ từ ngày hôm trước.” hai đứa kia đồng thanh.
“ bản chất gì?”
“ Trong lúc Shigeru-senpai ọe thì mày cười khỉ, còn cười khì xong thì mày lao vào ọe theo. có khờ mới không nhận ra cái vẻ mặt disgusting mày tạo ra không phải thật lòng mà nhằm mục đích làm… ổng ọe. Thâm thì thâm vừa, bệnh thì bệnh vừa chứ mày.”
… bản chất bị lộ rồi =”=. Mà không, các bạn hiểu lầm bạn Kou ngây thơ ngoan ngoãn hiền lành tử tế rồi, cha kia là một trường hợp đặc biệt… chứ bạn vốn đâu có dã man đến thế… Nhưng thôi, mặc kệ.
“ mày… xem ra hợp cái clb ấy lắm đấy… quái như nhau…”
…
E ò e í e ò.
E ò e í e ò.
“… Cái clb quái dị nhất trường đến rồi đó.”
Một bề hào quang bát ngát…
Một bề bát ngát… thây ma…
Một bề kính cận một nhà…
Một bề… trời ơi! Tử khí!
‘____’
“ WE ARE THE A-H CLUB”
‘____’
“ Chào bạn Kou Takanagi, của homo club”
‘------‘
Một cha đeo kính tóc nâu… đang lườm nó.
Nó có tội… tình gì.
-------------------------------0o0--------------------------
Người thanh niến đứng trước mắt nó.
Da rám nắng, tóc nâu, bo đì chuẩn, nhưng đít chai dày cũng phải 5 – đi - ốp.
Không mấy đẹp trai. Dáng mọt sách chuẩn.
Nó rốt cuộc đã gây tội vạ gì cho anh mọt?
“ Tôi là Arou Kasuki, hân hạnh được làm quen với cậu”.
Anh đeo kính nói, vẫn lườm.
Ơ hơ?
“ Chúng tôi là the A-H club, nói trắng ra là the anti-homo club”
Ơ…. Hơ hơ hơ?
“ “ homo” trong tiếng anh cổ có nghĩa là con người. Chúng tôi là clb “ghét con người”, clb của những kẻ bị con người ruổng bỏ hoặc căm ghét con người dưới mọi hình thức”
Ơ hờ hớ??
“ hoạt động chính của clb gồm có trù dập, nghiên cứu về ngày tận thế. Clb gồm có 4 nhánh chính, “ đẹp giai chán đời”, nơi tụ tập các bạn có diện mạo sáng ngời nhưng không yêu người cho lắm, “xấu giai chán đời” nơi tụ tập các bạn diện mạo không láng lắm và ngán lắm con người, “ mọt sách hận đời”, nơi tụ tập các bạn yêu sách hơn người, và “du đãng khinh người” nơi tụ tập các bạn yêu người bằng cú đấm.”
Ưm… số điện thoại gọi cấp cứu khẩn cấp là?
“ Chúng tôi gửi đến bạn lời giới thiệu chân thành, để cho bạn một cái nhìn toàn cảnh, chung tôi là clb “ghét người”, anti-homo, A-H club”.
“ Xin gửi đến hội trưởng của bạn lời chào trân trọng nhất”
“cáo lui”
E ò e í e ò
E ò e í e ò
…..
Còi xe cứu thương đâu????? Sao chưa vang lên?
“ Arou Kasuki, người ghét Ryuuji-senpai sama nhất trường đấy, hiểu lý do chưa?” Kotaro húc.
Gật.
“ Tuyên chiến rồi…” karin thở dài.
Gật.
Bớ cái trường điên.