Nỗi niềm UKE xấu Trang 9

Đánh chén no nê, tôi với nó lại bị bà nội mắng vì tội lười biếng, ăn xong cái là chạy ù lên phòng, không chịu dọn dẹp rửa chén. Nằm trong phòng, tôi lại mở máy tính ra vô FB ảnh đọc status, đúng là người đẹp trai có khác, nhiều bạn, thấy cuộc sống của ảnh phong phú ghê, ảnh đi nhiều nơi, chơi nhiều thứ. Ngẫm lại mình, lúc nào cũng làm bạn với bốn bức tường. Đúng là đôi đũa lệch. Người ta học viện nghiên cứu, còn mình học viện “hàng không” – “Ăn hàng” với “ở không” đó mấy bạn... Nghỉ hè nên sáng ngủ, chiều ngủ, trưa ngủ.
- Ủa cái gì đây, - Bí quyết làm bùa yêu? – Giọng con Quỳnh khi nó lục cái túi của tôi.
- Ặc. – Tôi hốt hoảng, cái này tôi giấu kỹ lắm mà. Tôi giật lại, mặt tôi tái mét vì bị lộ chuyện “mờ ám”.
- Thì ra mày đem cái nhíp theo là để...
- Uh, để bứt lông chứ làm gì bà nội. – Tôi buộc miệng nói ra.
- Hả? – Quỳnh tròn mắt. Mày … mày… thật…
- Hơ không, tao lỡ lời, tao đem cái nhíp là để gỡ bọc điện thoại mà… - Tôi cãi xóa.
- Mày ... mày … đúng là …. - Mặt nó nghiêm trọng cực kỳ.
- Thôi thôi, coi như tao chưa nói gì hết, mày cũng chưa đọc tờ giấy đó, đừng báo công an vì tao mê tín dị đoan, đừng nói cho ảnh biết vụ nha mày… Ảnh mà biết con người biến thái của tao chắc ảnh… Huhuhu..
- Phương phương – Quỳnh vừa nói vừa kéo tay tôi. - Tại sao, tại sao mày… mày… mày nói ….trễ quá zậy – Nó đánh vô bụng tôi một cái, rồi nó tiếp lời.
- Diệu kế, đúng là diệu kế. Thằng ngu, mày mà nói cho tao biết là tao phối hợp với mày lấy “nguyên liệu” rồi. Trời ơi, diệu kế, diệu kế - Quỳnh vừa nói đập tay cái bộp trước khuôn mặt bơ phờ vì sợ hãi lúc nãy của tôi.
- Quỷ sứ, làm người ta hết hồn à. – Tôi quăng tờ giấy hướng dẫn làm bùa vô mặt con Quỳnh.
- Tao thấy mày FA mười mấy năm rồi, mà mày biết đó Phương. Tao hay đi chùa, làm phước mà. Nên tao cũng muốn ban phước cho mày. Để mày có bạn trai, mày yêu đời.
- Nhưng mà bây giờ chắc không cần làm đâu mày ơi. Tại bây giờ ảnh đã thuộc về tao rồi – Tôi vỗ ngực và cười trợn ngược như quỷ dạ xoa.
Con Quỳnh thở dài ngao ngán nhìn tôi, nó nhìn tôi với một ánh mắt rất cảm thông, nhưng cảm thông về chuyện gì tôi không hiểu.
- Tao cũng bất ngờ về chuyện ảnh với mày đêm qua, nhưng tao cũng đang suy nghĩ…
- Chuyện gì? – Tôi đớp lời nó.
- Có một thông tin rất quan trọng. Sean và Eric có kể cho tao nghe một chuyện…
- Nói nhanh nhanh đi bà nội – Tôi giục nó. Ủa mà Sean với Eric là ai? Hai cha bạn của Tom đó hả?
- Uh, đúng rồi đó, giờ mới biết hả.
- Tao có nói chuyện với hai chả bao giờ đâu!
- Hai người đó có kể chuyện về Tom… - Quỳnh ngập ngừng.
- Kể lẹ lẹ đi má.
- Thì Tom trước cũng có bạn gái, nhưng chia tay rồi. Nên lúc mày nói ảnh xếp hình với mày tao thấy cũng kỳ cục. Không lẽ straight mà đi mê mày? – Quỳnh chép miệng.
Lúc này tôi mới nhớ, lúc tôi mượn điện thoại của Tom, tôi có xem mục Photos, thấy hình ảnh chụp với một gái tóc vàng. Không lẽ đó chính là ex-girl của ảnh. Nhưng nếu ảnh là straight thì tại sao ảnh lại “tò tí te” với tôi lúc ở khách sạn.
- Tình một đêm, đổi gió. – Con Quỳnh thốt lên, dường như nó cũng đọc được ý nghĩ của tôi.
- Hổng lẽ… - tôi bất giác che miệng lai.
- Đúng vậy, một số thằng sau khi bị bạn gái bỏ rơi thường hay kiếm đại mấy thằng như mày để giải quyết sinh lý cũng như để dễ quên người cũ. – Quỳnh nói giống như là giáo sư vậy, khiến tôi cũng bán tin bán nghi.
- Thật sự hả? – Tôi ngậm ngùi.
- Chia tay rồi nó có nhắn tin cho mày hỏi thăm gì không?
- Không.
- Vậy đúng rồi. Nó bỏ mày rồi đó. Chúc mừng. – Quỳnh tỏ vẻ thông cảm.
- Nhưng mà … Ảnh cũng có nhiều biểu hiện giống như là thích tao mà… - Tôi cố gắng tìm một lý lẽ để phủ định ý của con Quỳnh.
- Thằng nào chả vậy. Tin tao đi, tao kinh nghiệm tình trường đầy. Biết yêu từ năm lớp 3, mà đến bây giờ đã có thằng nào hỏi cưới đâu. Đi ăn trứng vịt lộn không?
- Đi…

Vừa đi ra quán trứng hột vịt lộn, tôi liên tục dán mắt vào cái điện thoại, để mong có một tin nhắn của ảnh, nếu như vậy thì ít ra tôi cũng có cái cớ để không tin vào mớ lí thuyết suông của con Quỳnh. Nhưng nghĩ lại, cũng rất khó để tin vào lí thuyết của nó, vì thực ra ảnh chưa làm được gì tôi hết, mới chỉ “xào khô” chứ đâu có “xào ướt” đâu. Bởi vậy nên tôi vẫn chưa mất trinh, tôi vẫn còn giá trị đối với ảnh. Với lại dù xào khô nhưng sáng hôm sau ảnh vẫn ngọt ngào và dịu dàng với tôi mà... Thiệt tình là trong đầu tôi rất nhiều luồng suy nghĩ ập đến. Lúc trước thì bâng khuâng không biết ảnh là thẳng hay cong, là bông hay trái thì bây giờ lại bâng khuâng không biết thật hay giả. Ta nói sao mà nó cẩm hường cẩm huệ dễ sợ. Nghĩ muốn mệt mà không ra…

“QUYẾT ĐỊNH… LÀM BÙA YÊU” – Tôi đập bàn trước con mắt ngạc nhiên của rất nhiều người ở chỗ quán trứng vịt lộn. Chợt phát hiện ra hành vi quá lố của mình. Nãy giờ bâng khuâng suy nghĩ nên tôi quên mất là mình đang đi ăn trứng vịt lộn.
Lại lần nữa, tôi lại gây scandal thu hút sự chú ý của người khác vô cái xấu lạ của mình. Ước gì có cái lỗ để chui vào trốn.

CHAP 13: ABRACADABRA

Trở về nhà, tôi vội vàng đọc kỹ bản hướng dẫn làm bùa yêu. Lần này có sự giúp sức lập dàn với con Quỳnh nên tôi cũng đỡ sợ hơn. Vì nghe nói nếu làm bùa mà không cẩn thận thì số phận sẽ bi đát lắm, sẽ bị tẩu hỏa nhập ma. Tôi bất giác nghĩ đến cảnh một đứa đã xấu mà còn điên nữa, thật khủng khiếp… Để làm bùa yêu, khiến đối phương chết mê chết mệt mình, thứ nhất phải có một con búp bê vải. Cái này tôi đã có. Thứ hai là một tờ giấy, tôi kêu con Quỳnh lấy đại tờ giấy A4 trong hộc tủ ra, tờ giấy này chút nữa sẽ dùng để viết sớ yểm bùa. Nguyên liệu thứ ba, cái mà tôi phải đầu tư rất nhiều công sức để lấy được – một cọng lông của đối tác. Tôi đang có 4 sợi, chẳng biết là của tôi hay của ảnh…

- Dùng sợi lông đó, gói vào trong một bức hình chân dung của mình. Mày có hình nào không, đưa đây tao coi. – Con Quỳnh vừa đọc hướng dẫn vừa hỏi tôi.
- Hình như có – Tôi vừa nói vừa mở kệ tủ lấy cái mấy cái hình nhìn đỡ đỡ xấu của tôi đưa cho nó. – Đây nè má.
- Uhm… ủa, mày đưa hình mày đây chứ đưa hình người khác làm gì. – Nó ngạc nhiên.
- Hình tao đó mày!
- Nhanh, đưa hình mày đây. – Nó dường như không để ý câu trả lời của tôi.
- Hình tao đó.
- Bậy, cái mặt thằng trong hình láng o, đâu có mụn như mày. – Quỳnh bĩu môi.
- Thì photoshop cà mụn nát con chuột không biết hả bà. – Tôi trả lời.
- Trời, đưa cái hình nào mà “lột tả” chân thật nhất thì bùa mới linh. – Quỳnh chửi tôi.

Cuối cùng thì cũng lựa được một cái hình “liên quan” với tôi nhất. Bức hình năm tôi học lớp 12, để diễn tả cái sự xấu của nhân vật trong bức hình chỉ có thể diễn tả như sau. Hai con mắt lừ đừ, cái miệng như hai cái lạp xưởng, còn cái mũi giống như mới đi thẩm mĩ về mà bị hư… Xấu như vậy nhưng đau ở chỗ, đó là bức hình mô tả chân thật nhất về tôi. Sau khi đã chọn được hình để làm bùa, tôi lại phải chạy xuống bếp lấy nguyên liệu cuối cùng là một chút đường hạt.

Hai đứa vội vàng làm thao tác giống như trong hướng dẫn. Sợi lông được nhét vào trong ruột con búp bê vải, tôi nhét hết bốn sợi vô cho chắc. Tờ giấy viết thần chú khá dài dòng đọc liên tục trong lúc gói đường hạt vào bức hình của tôi. Bước cuối cùng là đem gói đường đó pha vô nước cho đối tác uống… Đem búp bê giấu ở dưới gối, đảm bảo đối tượng sẽ chết mê chết mệt mình. Nhưng không biết làm sao để dụ Tom uống nước đây, tôi nhắn tin mà ảnh đâu có reply… Thiệt tình, người ta nói cái gì cũng có số, giày dép cũng có số, mà sao tôi không có số được gần người tôi thích.

“Từng tưng tứng” – Tin âm báo điện thoại.
Tôi lật đật chạy mở điện thoại lên xem, hi vọng là tin nhắn reply của Tom. Nhưng chợt thất vọng vì đó là tin âm báo tin nhắn của con Quỳnh. Quỳnh đọc tin nhắn xong rồi hỏi tôi.

- Đi club không?
- Với ai? – Tôi ngao ngán.
- Trai
- Mà trai nào?
- Nói chung là có trai mà mày định cho “thuốc bùa” đó!
- Hả, ngon… đi liền – Tôi hí hửng.
- Mấy ảnh đợi ở đó sẵn rồi. Thay đồ đi rồi tới đó luôn… - Dứt lời Quỳnh chạy về phòng nó thay đồ.

Tôi nhìn đồng hồ lúc này đã 10h đêm rồi, đi chơi giờ này chắc khuya mới về quá. Nói rồi tôi mới đi thay đồ, đi club nên diện đồ thoải mái, chút còn nhảy với lắc. Tôi mặc áo thun màu hường, quần skinny jeans, xịt tý nước hoa… Rồi cầm điện thoại đi qua gõ cửa hối con Quỳnh. Tại ở chung với nó lâu rồi nên cũng rành lắm, con này mà đi club là nó điệu muốn chảy nước. Đợi nó make up chắc phải hết mấy tiếng nên tôi phải qua phòng nó trấn áp tinh thần cho nó lẹ lẹ… Đúng như dự đoán của tôi, nó đang make up, cũng may là nó thay đồ rồi, chứ nó mà lựa outfit thì chắc tôi đợi cho tới khi héo úa gầy mòn quá. Nó mặc bộ jumpsuit màu bộc đô, tôi cũng hơi ngạc nhiên, vì bình thường nó toàn mặc váy đầm lúc đi club.

- Ủa sao hôm nay mặc đồ xấu vậy mày?
- Uh, định mặc đẹp mà sợ…
- Sợ gì…? – Tôi hỏi.
- Sợ trai làm “chuyện ác” với tao chứ sao. – Nó nói mà cái mặt nó nham hiểm thấy ớn.
- Mắc ói quá bà nội. – Tôi lè lưỡi.
- Bởi vậy nên mặc xấu xấu chút. Tại bình thường tao đi với mấy thằng bạn là trai thẳng, có chuyện gì nó còn bảo vệ tao, chứ đi với mày… - Nó bỉu môi.
- Với tao thì sao…?
- Gió thổi cái cũng mày cũng bay… - Nó tiếp lời.
- Ê xúc phạm quá nha mày, mày bị hiếp coi tao cứu mày ko – Tôi lườm nó.
- Bởi vậy, mày cố gắng… nha – Quỳnh vừa nói vừa chải mascara.
- Nè nè, thích thì đi chơi với trai thẳng đi, chơi với trai cong chi rồi kêu tui… cố gắng. Giận dễ sợ. – Tôi giận dỗi rồi nằm dài trên giường của nó.

Loading disqus...