thật là tuyệt vời quá ,chúa ơi ....làm thân con người thì ai nào muốn khổ ?vào phòng của Tuấn trông trả khác gì một căn hộ của một gia đình vậy ,nó rộng lớn , và đầy đủ tiện nghi ,có mấy cái tủ đựng đồ chơi theo kỷ niệm của đời Tuấn ,nhiều và đủ loại ...nhìn thật đẹp .
vào phòng... thấy tôi ngơ ngẩn .
Tuấn bảo :
-hôm nay sinh nhật Quang ,Tuấn tặng Quang cây đàn ghi ta làm kỷ niệm nhé ..? chúc Quang mãi mãi đẹp trai và cả đời hạnh phúc.
Tuấn nói rồi mở tủ đứng lấy ,cây đàn ghi ta mới tinh còn thơm mùi nhựa thông hay mùi thơm của vecni màu cánh dán.
tôi cảm đọng nhìn Tuấn bảo :
-oh ...cám ơn Tuấn nhiều nhé ,nhưng sao bạn lại tặng mình đồ quí giá như vậy ?
tôi thoáng chút đỏ mặt ,nhìn cái thân hình dong dỏng giống như Khang đang nhìn tôi mơ hồ ,tôi bảo :
-mình thật hạnh phúc ...nhưng thật ái ngại ...vì sự quan tâm của bạn ...sau này biết trả cái gì đây ?
như khơi trúng tim đen ,khuôn mặt Tuấn hơi đỏ theo tôi ,nó vừa nói vừa nhìn tôi bằng ánh mắt rực sáng đến lạ.
Tuấn bảo :
-xin đừng ngại Quang à ...mình chỉ cần và cầu xin Quang...cho mình hôn Quang một chút nhé...được không ?
Tôi không phải biết làm sao .trước cái tình thế khó xử như vậy .
thấy tôi lặng im nhìn Tuấn ,
Tuấn nhẹ nhàng bước tới khóa ổ khóa cửa vào phòng ,rồi bước nhẹ nhàng đến bên tôi ,Tuấn ôm chầm tôi vào ngực rồi bảo :
-Quang đẹp đến lạ lùng ,mình mê đôi mắt và chiếc mũi xinh xắn của cậu quá ...giá như cậu là con gái ...thì có thể mình đã sẵn sàng cả đời với cậu đấy Quang ơi ...
tôi không trả lời .lặng nghe và theo dơi cái sự đam mê của Tuấn .
Tuấn cúi xuống nhẹ nhàng hôn vào đôi môi của tôi .
người ta nói không sai ,im lặng là đồng ư phải không nhỉ ? ai có thể làm khác được tôi ,trong hoàn cảnh như vậy ?
tôi hiểu trong cuộc sống ,sự va chạm của vật chất và tình cảm là điều vĩnh cửu .
điều đó không ai có thể làm tách rời chúng ra được.
ai cũng vậy thôi ,người ta quí mình hay người ta cho mình ,dù là món quà nhỏ nhất bằng vật chất ,hay món quà dịu dàng nhất là nụ cười ....nếu như ta cố tình thờ ơ và lãnh đạm ...thì chính ta tự giết bản thân mình trong bể sầu cô đơn lẻ loi .
tôi lặng im trao cho Tuấn tình cảm ,bằng tấm nhan sắc xinh tươi của mình ?
tôi có hư hỏng lắm không ?khi mà xung quanh tôi có bấy nhiêu người thèm khát ?
tôi đã đọc truyện và xem phim .những số phận của đời Gay thì ai cũng muốn là Gay kín.
chả ai muốn cho ánh mắt thiện hạ rễu cợt tấm thân khổ đau của mình cả .
có những chàng Gay ,miệng cứ nói nhem nhẻm ...là thủy chung ...và thề yêu một người ..
nhưng khi nhìn thấy những chàng trai trẻ đẹp mặc quần đùi đi qua ngơ ...lại cứ nôn nao ...nôn nao ...? có phải là họ khát khao hay đang căm ghét nhỉ ...?
hi...bao nhiêu ân ái cho đủ ...tình trai hỡi....?
......................
Tôi hôn Tuấn ,nhưng trong lòng vẫn tỉnh táo ,tôi biết mọi người đang chờ chúng tôi mà .
Tuấn hôn tôi nồng nàn tha thiết lắm ,hắn cắn nhẹ vào cổ tôi ,rồi bàn tay mấy lượt cứ muốn cởi tung bộ quần áo tôi đang mặc để khám phá cơ thể tôi ...nhưng bàn tay tôi đã kịp thời ngăn chặn Tuấn .
Không tiến xa thêm được nữa...Tuấn quay ra chiếc thuật ,kéo bàn tay tôi,đặt vào nơi ngã ba của hắn.thằng nhỏ cứng ngắc và đang muốn tìm điểm bắn ...tôi nhẹ nhàng rút tay lại rồi bảo :
-cho mình xin lỗi Tuấn nhé ...sang nhà mình thôi, không mọi người chờ lâu đó .
Tuấn chợt tỉnh rồi bảo với tôi :
-cám ơn Quang đã ủng hộ mình nhé ...hi ...hôn một chàng trai 18 quả thật tuyệt vời lắm Quang à .hơi thở và nước miếng của chúng mình cứ như hương hoa của mùa xuân ,và thơm ngọt như mật ong của mùa hạ vậy .
rồi Tuấn cầm một gói đồ nữa bảo tôi :
-đây là bộ đồ Vinh nó mua tặng Quang đó ,bạn cầm đi .mình xách cây đàn cho.
chúng tôi xuống lầu .lúc này có mấy bà khách đã ngồi với Má của Tuấn .
tôi chào ngoan ngoãn :
-chúng con đi chơi đây má à ...
-trời ơi ...chị sáu có hai thằng con đẹp trai quá ....
mấy bà khách hàng trầm trồ khen ngợi :
-đúng là nước chảy chỗ trũng ..đã giàu con cái lại xinh đẹp và ngoan ngoãn...số chị sướng quá chị Sáu à ...
-thưa má và mấy bác ,chúng con đi ạ .
Tuấn chào má và mấy bà khách hàng .
-ừa...má Tuấn cười .một nụ cười của một bà mẹ đang tự hào với những lời khen của bạn bè ,hàng xóm .bà nhắn với theo :
-Về sớm nghe con ?
đúng thật họ khên quả không sai . Tuấn có dang người rất đẹp ,dáng đi của nó phong trần đến lạ lùng ,ánh mắt của nó giống như thú hoang trên thảo nguyên ,đôi mắt to vừa phải ,nhưng trong con mắt thì sáng long lanh gợi cảm...nó hơi lạnh lùng bở con mắt tuấn có chút ánh lên một màu trắng bàng bạc .
chính cái vẻ thờ ơ này của nó ,chắc sau này có nhiều cô mê mệt Tuấn là cái chắc .
khi ngồi sau xe tôi hỏi nhỏ :
-Nè ...Tuấn ...chứ khi bức xúc quá thì Tuấn phải làm sao ...?
-thì đành bắn súng vu vơ trong mơ thôi Quang à .nghe mình dặn ....trước khi đi ngủ chớ có xem phim tình cảm héng....nếu mà cố xem thì hôm sau ,tội lỗi sẽ đóng băng đóng tảng trên chiếc sịp nơi ngã ba đó ...
-hi ...chỉ đơn giản nhờ vào mộng ảo thôi hả ..?
tôi điều tra Tuấn cho vui ,Tuấn tồ tồ bảo :
-ừa ...có thỉnh thoảng ,mình với Vinh cũng biết giải quyết cho nhau ,nhưng mình chỉ thich Quang thôi ...he...hôm nào mát trời ...cho tui một đứa nghe Quang ...
-trời...lộn xộn gì đâu không hà...hay nhỉ ...?mình là con trai mà Tuấn ...
lần đầu mình hôn bạn đó ...mình thấy nó làm sao ấy ...?
hi...tôi cứ cố tình ra vẻ với tấm thân trinh tiết đàn ông của mình ..?
Tuấn thì thầm :
-Quang không biết đấy thôi .con tim khó nói lắm ...nhưng ở lứa tuổi chúng ta ,người xưa đều phải lấy vợ rồi đó ,bây giờ thì khác ,chúng ta chưa lấy vợ ..thì lấy chồng ,lấy trai thui à ...
-hi...tôi nói :
-nói như Tuấn thì biến thành gay tất cả mất thôi
-không thành Gay Tình ,nhưng ai cũng biết là giải quyết gay cấn mừ..phải không Quang...nè....hôm nào tui phá trinh cho Quang nhe...haaa...
Tôi dí nhẹ tay vào đôi hông của Tuấn ,hắn cười như nắc nẻ ...lo đang đi đường ,tôi lại thôi rồi bảo Tuấn :
-hi...phá bằng cách nào ...? và trinh tiết của tôi biết ở đâu mà phá ....? có đau lắm không ?
Tôi giả bộ ngây thơ đến là hay ,Tuấn càng khâm phục tôi .nó nghĩ tôi như là một cục đất lành hiền .chứ nó đâu có biết bây giờ tôi đã biết thả những làn gió đêm thu lừa dối con tim .
nó bảo tôi :
-hôm nào Tuấn chỉ cho ...hay lắm đó ...ngốc ạ ...
tôi chỉ suy nghĩ một điều đơn giản là ...các mối quen biết của mình trong cuộc sống.nếu khi họ đến với mình và bày tỏ niềm khao khát ...mình không vồ vập thì cũng không thể làm ngơ .
nếu làm ngơ thì mình trở thành kẻ tàn nhẫn và ác độc nhất trần gian ..vì trong trái tim đàn ông -nhất là đàn ông Gay ...luôn chân thành và say đắm lắm .
về đến nhà .Khang đã ra mở cửa và đón chúng tôi ...hắn nhìn tôi và tin tưởng khi thấy tác phẩm của hắn nguyên vẹn như buổi chiều .
hắn bảo :
-hai người đi hơi lâu đó nhé...
-ừa ,tụi mình xin lỗi ...vì lần đầu tới chơi ,gặp má Tuấn ,phải thưa chuyện phải trái chứ ...
anh Vũ và Vinh nhìn tôi và Tuấn ,cuối cùng Vinh bảo :
-đến nhà Tuấn ,là phải như vậy đó Quang à ,má Tuấn vui vẻ và hay hỏi chuyện lắm ...thôi bây giờ chúng ta nhậu nhé.
-ừa ..
Tuấn bảo mình mang chai uytky đây rùi ...anh Khang mở nha....
xong chút nữa ,anh em mình tham gia chương trình ca nhạc mừng sinh nhật Quang.
-oh..hay quá .
Khang reo lên,mỗi người đều phải hát ,và hát thật hay nhé .theo tôi ta lấy chủ đề là <hát cho nhau nghe >ok chưa.
-ok...ok ..tất cả cùng nhao nhao hưởng ứng ,rồi nâng chén rượu chạm vào nhau .
tôi thật hạnh phúc trong ngày sinh nhật của mình ,4 chàng trai quanh tôi là bồn vị thần duyên nợ của tôi .
ai cũng đẹp trai , ai cũng có nét quyễn rũ riêng và ai cũng có hương vị riêng trong làn môi và cơ thể của mình ...
tôi có phải là kẻ tham lam nhất trần gian không nhỉ ?
Sau ly rượu đầu tiên ,cả bọn ăn uống thật vui vẻ .được một lát thì Tuấn cầm cây đàn lên và hát tặng tôi một bài hát tiếng Anh ,
hồn nhiên và vui vẻ ,ánh mắt của nó luôn lướt qua đôi má của tôi ,chả có ai có thể biết được ,tình cảm của hắn với tôi .nó nở ra trong một hoàn cảnh vội vàng và đẹp quá .
hát xong Tuấn bảo :
-thôi tới lượt Quang hát bài gì đi ...
tôi một thoáng bối dối ,khuôn mặt đỏ ửng ,tôi xin hát một bài hát Diẽm xưa của Trịnh công Sơn .thú thật Đàn ghi ta tôi cũng thích từ hồi học cấp hai .
ở gần nhà có anh Hải ,chơi rất hay ,tôi đã sang và nhờ anh chỉ dạy ,anh quí tôi lắm ,anh đã dạy cho tôi cách hát và đệm gam cung đàn cho những bài hát lãng mạn ...
giọng tôi hơi khàn cho nên bài hát hôm nay tôi hát cũng thật là đạt như tôi mong muốn .
... mưa vẫn mưa rơi trên tầng tháp cổ ...
ôi ngoài trời ,ánh trăng mồng mười vẫn đang xanh ,sao câu hát bỗng nhiên như đồng cảm với khung trời nhung nhớ quá ...
nếu ai đang xa nhau chắc sẽ ngậm ngùi ,nếu ai đang yêu nhau sẽ vô cùng say đắm...
câu hát cứ trôi ra theo tiếng nhạc tôi rải ở các gam thứ điêu nghệ ...Tôi hát xong ...
anh Vũ bảo :
-Khá lắm ,giọng em giống chị Khánh Ly quá ,chả ai biết là giọng con trai đang lớn nữa ...
Tôi đưa đàn cho Khang mời hắn :
-Khang hát một bài cho mọi người nghe nhé ,
Hắn cầm cây đàn ,nhẹ nhàng đặt hờ hững trên đùi ,đôi bàn tay nhanh nhẹn lên lại dây cho căng theo với giọng ca của hắn ...
rồi Khang hát ....hắn hát bài... Mùa thu lá bay ...
.... Mùa thu lá bay em đã đi rồi ....
Giọng hắn nghe buồn quá ...nghe câu này ...con tim tôi thấy xốn sang ...hắn đang nhớ ai ...mà sao giọng sầu nức nở ...hắn đang nhớ ai để cho âu hát như muốn tan muốn vỡ ....còn tôi ....tôi đang nhìn hắn ....trong dạ đầy thương cảm ...mắt tôi cũng ánh đỏ màu tình yêu đắm say và con tim khắc khoải ...
kẻ đang ôm đàn hát kia ...có phải đang nức nở trong cơi lòng tan nát với một mối tình đã mất không?...
....dẫu cho mưa rơi đá mòn tháng năm ...
...lạy trời được yêu mãi nhau người ơi ...
...đừng cho thế gian chia lìa lứa đôi ...
Mắt tôi mhòa lệ ...cái cảm giác thiêng liêng cũ của tôi và hắn lại tràn về ập vào lòng tôi .
tôi nhớ cái hôm nghe tin hắn chết ....có ai lại không trách và kêu ông trời đầu tiên kia chứ ...
cả Vinh ..và Vũ ...và cả Tuấn nữa ...mọi người đang nhìn Khang của tôi hát ...đôi mắt ai cũng thoáng rối rèm mi .
cho dù không thể chảy thành giọt lệ ,nhưng đớn đau cũng đủ dập tắt những sắc tươi của mọi khuôn mặt đang Xuân ...
Bàn tay hắn mềm như những con cá mỏng , mười ngón tay nhưng những sợi chỉ hồng thon nhỏ đang múa may , luyến láy ...hắn chơi gam rê thứ ,mới điệu nghệ làm sao ? từng tiếng đàn nhỏ giọt réo rắt hòa tan ...,như muốn kéo ánh trăng bên ngoài khung cửa sổ vào với hắn...
....thế gian ơi ....sao nhiều cay đắng ...?
...tình vẫn đắm say mà người đã xa ta rồi ...
..ngồi ôm vết ...thương lòng đớn đau....
cái cổ dài trắng phấn của Khang ,nghiêng theo câu hát ,hắn nhìn tôi đang đẫm lệ ,rồi đôi mắt hắn cũng trào theo giống như một đám mây đen , gặp ngọn gió mạnh rung mưa ...tả tơi xơ xác ...hắn đã khóc theo tôi ...những giọt lệ đàn ông yêu thương lăn dài bên hai gò má ...trông chẳng khác gì cơn mưa thu sầu cảm ...
chắc hắn đang thương nhớ Huyền của mình ....mới ngoài hai mươi đã vội làm người thiên cổ ...mới vừa yêu nhau đã làm cho hắn thành kẻ bơ vơ nơi trần thế ....bỏ dở dang câu -Thế giới Hai Người ...
rồi hắn lại luyến lại láy trở về với câu :
... lạy trời được yêu mãi nhau người ơi ...
...đừng cho thế gian chia lìa lứa đôi ...
Tôi òa lên khóc nức nở ...trời ơi hắn làm tôi tê tái quá ,từ trong thẳm sâu tôi như thấy được con tim khổ đau khi mỗi lần trông thấy hắn buồn khổ ....trời cao ơi ,con chỉ mong nhận tất cả về phần mình những khổ đau để cho hắn được vinh quang và hạnh phúc ...Vậy mà cái vui cái buồn của mỗi con tim ,tại sao không thể nào chia cho ai ,hay nhờ ai san sẻ hộ được nhỉ ?tôi đau quá khi thấy thiên thần của tôi đang nhả từng câu hát đau đớn khôn nguôi ...hư...hu
Rồi hắn cũng òa lên như tôi ,hắn nói vời mọi người bằng đôi vai gầy rung rung nức nở :
-cho mình... xin lỗi mọi người nhé ...mình nhớ tới Huyền quá ...hự ...hự ..hu...hu
Khang khóc khuôn mặt trắng xanh trông thật tội nghiệp ,anh Vũ lấy giấy lau mặt tôi và bảo :
-Em chớ có như vậy ...anh cũng buồn muốn khóc thật đó .nghe Khang hát anh luôn nghĩ về em đó Quang à ...
Còn Vinh và Tuấn đến với Khang ,Vinh nhẹ nhàng bóp bờ vai Khang .còn Tuấn thì đưa cho Khang tờ giấy thấm để lau mặt ,Tuấn bảo :
-Anh Khang đàn và hát hay quá ,đây là bài hát đầu tiên trong đời em được nghe cả về ca từ và tình cảm của người hát thể hiện ...anh Khang à ...chớ có buồn đau làm gì ...mọi việc đã bay theo mùa thu rồi ...tiếc làm chi ?
Ánh trăng đã qua đỉnh mái nhà và đi chếch về hướng tây ...chúng tôi đành phải chia tay .
tuy có buồn một chút ,nhưng tâm tư của mọi người đều hiểu được cái giá trị của tình cảm .hay cái khốn khổ của tình yêu ...
..................................
Tôi dọn dẹp qua loa rồi bảo Khang đi rửa ráy một chút cho tỉnh táo rồi đi ngủ .
khi chúng tôi nằm bên nhau ,hắn lại như con rắn khôn khéo ...trừờn và nằm lên khuôn bụng của tôi ,Khang bảo :
-xin lỗi nhé Quang...hôm nay làm cho Quang buồn ...
-ừa không có gì ,nhưng Khang chơi đàn và hát hay quá ....làm tôi khóc ghê quá ...có biết không ?
-Không bít....không bít....sao lại khóc theo được .
Hắn nói giọng nhịu rồi đôi môi lại hôn đôi mắt tôi như xin lỗi .rồi hắn nói thêm :
-Tại Quang hát bài Diẽm xưa ...nên Khang mới quay về hát bài Mùa thu lá bay để tưởng nhớ không quên một chân tình bạc mệnh ...
-Thôi đừng buồn nữa Khang ,nhưng dù sao tất cả bọn hôm nay đều khao khát đuợc như Khang về mọi mặt đấy ...
tôi bảo và nhìn hắn ,mái tóc lãng tử đang rủ che lên vầng trán ưu tư .cái cổ cao và mềm như sợi bún kia ,nó làm cho câu hát nghiêng ngả như ánh trăng nơi mặt nước trong đêm vậy .tôi nói thêm :
-khang chơi gam rê thứ và các ngón tay rải nhạc tuyệt lắm đó ,mình cũng thích ...nhưng tiếng đàn của mình cứng và không có hồn như Khang ?