nhưng quả thật ,ở mấy người tôi trao và đón nhận tình yêu con trai ,tôi đều nhớ rất rơ cái hương vị xác thịt khác biệt của họ .
thằng nhỏ của anh lớn hơn và to hơn của tôi ,và trông nó đáng yêu thật sự .
tôi ngậm tôi mút không ngần ngại ,bởi những gì tôi dành cho Vũ ,chưa chắc đã bằng những gì anh dành cho tôi ...
ai mang cơn gió đến làm gì cho cơn mưa hạ run rẩy ...
ai mang tình yêu đến làm gì cho con tim yêu nghiêng ngả ...
ai mang thể xác đến làm gì cho tâm hồn trao yêu tơi tả ...
để rồi nhung nhớ mãi khôn nguôi...
như một cơn mưa bắt đầu từ gió và mây .
tình yêu của chúng tôi bắt đầu từ những ánh mắt bờ môi ,từ bàn tay tình cảm ...
trời ơi ..chúng tôi lại quặn quại bên nhau ,rồi tặng cho nhau ,những giọt sữa nóng ấm tuôn trào từ bến bờ khát vọng .
cả hai tấm thân đều quặn quại nhướn nhô ,rồi rung mình ,rồi buông thả ...
sau cơn mưa , bể chớp cuối nguồn ấy ,
Vũ thì thầm :
-Quang...à...anh thật hạnh phúc và Sướng quá ,muốn mãi bên em đó ...có được không nè ..?
-anh Vũ...
tôi gọi tên anh đầy khêu gợi ...bàn tay nhẹ nhàng kéo anh lên ,quay đầu lại với tôi ...
rồi tôi bảo :
-chuyện đó em không biết ?nhưng em thấy tình trai của chúng ta dễ bị lạc lối lắm anh à ...
-sao có thể lạc lối được hả em ?
anh thảng thốt :
-tình em lạc lối ...chứ tình anh thì như gió bên mây mà ...Quang ơi ...hãy yêu anh trọn đời nhé ...
vũ nói và đôi mắt đàn ông tưởng như lãnh đạm ấy ,lại nhìn vào mắt tôi ,anh dò hỏi :
-hay là quang không thích anh ?
-đâu có ...
rồi tôi lại thầm thì :
-em đã trao cho anh bằng tình cảm của con tim mình ,không một chút ngần ngại đó thôi ?
anh bảo :
-ừa anh biết ..? nhưng em còn ngại cái gì vậy ?
-em ngại trách nhiệm của chúng ta với gia đình và xã hội đó anh à ...vũ ơi
nếu như có thể ...xin anh hãy vì em mà sống cho tròn trách nhiệm của một đứa con trai với gia đình và xã hội anh nhé
-vậy là em ,muốn chúng ta phải sống lừa dối bản thân mình theo một nề nếp cổ hủ lâu đời phải không ?
-đúng rồi ...chúng ta đâu có thể tàn nhẫn mà giẫm lên cái phong tục tập quán được..nghe em nói này ...nếu như cha mẹ chúng ta ,cũng có cách sống như chúng ta ...thì làm sao có được em ...và anh ..ở nơi này để mà yêu nhau như chưa từng yêu ,để được say như không có mối tình nào say hơn mối tình của chúng ta ...phải Hôn ..anh IU...
Tôi nhịu giọng nói của mình...làm anh cũng phải mềm lòng với tôi .
anhcười rồi bảo :
-ok ..nhưng cho dù sau này thế nào ,khi có điều kiện gần gụi ...anh mong em đừng xa lánh và quên anh Quang nhé ...
-dạ...
tôi dịu dàng và vuốt mấy sợi tóc dài đang che lấp khuôn mặt xinh trai đáng yêu của Vũ ...
anh thầm thì giọng mơn trớn :
-trời cao ạ...làm sao mà tôi quên được...người ta tình tứ với tôi như vậy kia mà...
anh lại trườn xuống ấp mặt vào tấm ngực trần của tôi ,anh hôn anh hít anh day ...anh lại làm tôi dâng trào niềm yêu thương khó tả ...
đêm đó tôi ngủ bên anh ...một giấc ngủ của một kẻ hạnh phúc... bên người tình trai yêu thương vô bờ vô bến ấy ...
Vào buổi chiều thư sáu của tuần kế tiếp ấy .
khi tôi đang nấu ăn cho bản thân mình ,thì tôi thấy có tiếng mở cửa .tôi nhìn ra thì thấy Hắn về .
trời ơi ...sao hắn lại về hôm nay mà không phải chiều thứ bảy như mọi bữa .
tôi nhìn Khang ,hôm nay hắn lại mặc bộ đồ mới mẻ đẹp mê hồn ...
à xinh trai mê ly chứ ,vì trông điệu bộ của hắn như một thiếu niên mới lớn vậy ?ửng hồng và nhanh nhẹ...
hắn mặc chiếc quần hơi thụng nhưng may sát đôi bờ mông ,chiếc thắt lưng to bản treo lửng lơ ,và một chiếc áo sơ mi cộc tay kiểu mới cực đẹp.
quần màu đen ,và chiếc áo cộc tay màu xám nhạt ,cổ áo to bản và viền một đường kẻ trông thật trang nhã ,cánh tay áo chỉ buông xuống khoảng mười phân,để lộ bắp tay trần hầu như nguyên vẹn.
gấu tay hơi ngắn nhưng đường viền của nó đều đặn như một ánh sáng mơ hồ viền quanh ,mấy cái nắp túi may giả tưởng đang như bận bịu với tấm thân mảnh dẻ của hắn ...
nói chung nhìn hắn ..tôi cứ nghĩ chả có ai ở tuổi ten nào lại xinh trai và đáng yêu hơn Khang của tôi ...
biết tôi đang nhìn hắn bằng vô vàn thiện cảm ,hắn chào :
-helo..Quang ...cho báo một xuất cơm tối nha ...
-oh ....sao hôm nay về mà không phôn cho Quang vậy hả ? mà sao về dở dang thế hả Khang ơi ?
tôi hỏi khang ,chàng thiếu niên lớn tuổi của tôi cười rất tươi bảo :
-hôm nay ...người ta tròn 18 rùi đó ...không lẽ tôi không về để mừng người ta bước vào đời người lớn ,cho biết gió bể phong trần là chi ...?
-ủa ...?
tôi thảng thốt :
-vậy hả ...Quang quên mất rồi nà ...hi ...cám ơn nhiều nhé Khang .thiệt tình...
-tuần trước ba đã nhắn cho Khang mà ,ba biểu cứ im lặng mà tổ chức cho Quang sinh nhật thật vui vẻ mừ...
-vậy hả ,ba thiệt tốt quá ,bận như thế mà còn nhớ ngày sanh của Quang ?
chúa ơi ,ông chú của tôi quả là người vô cùng nhân hậu ,tôi vô cùng biết ơn và cảm ơn ông trời đã cho tôi một người chú tình cảm nhân hậu như vậy.
Khang bảo :
-ba bận không về ,nhưng ba nói chúc mừng cho Quang nhiều nhé ....
hắn lại gần tôi và ôm từ phía sau lưng ,hắn nói phả hơi ấm đằng sau gáy tôi :
-ba dặn Khang từ nay phải quan tâm Quang mọi mặt ,nhất là về tình iu đó...biết chưa nà ...
rôi hắn bập nhẹ vào vai tôi ,tay hắn bẹo má tôi ,
cười rồi bảo tiếp :
-Quang ra bê đồ với Khang đi ...
Hắn tự lập từ nhỏ như tôi ,nên hắn chu đáo thật ,bánh kem hắn đã mua ,cả hoa và 18 ngọn nến nữa ,rồi bánh kẹo và quả ngọt...thấy nhiều thứ như vậy .
tôi bảo Khang :
-trời ...mua nhiều thứ vậy ,có hai đứa thôi mà ...
Khang nhìn tôi cười rồi bảo :
-năm anh em là chắc chắn rồi đó ,còn một tên Hương nữa có đến hay không thì chưa biết được ...
-sao những ai tới đây vậy Khang ...? và khang mời họ lúc nào vậy ?
-thì hôm chủ nhật đi mua đồ đó ,Khang đã bảo tụi thằng Tuấn và Vinh cùng anh Vũ rồi ?Khang bảo hai đứa nó mời Hương luôn hộ Khang mà ...?
-thật là kỳ quá ...
tôi lẩm bẩm với Khang :
-sao không cho tui hay ,thực tình tui quên mất đó ?
-cho Quang biết ,nhưng lại sợ Quang không đồng ư tổ chức ,ba nói vậy mà ,Quang vẫn còn mặc cảm với chính mình đó thui ...ba bảo vậy ?thôi chúng mình bày cỗ sinh nhật nhanh đi không họ đến lại không kịp ...
tôi bàng hoàng và cảm động quá ,nước mắt vòng quanh ,từ hồi nào tới giờ tôi có biết sinh nhật của mình là gì đâu ...?
vậy mà hôm nay ,nhìn Hắn tươi cười hăm hở ,tôi lại e ngại vì mình mà hắn phải thêm tất bật .
đúng là ,nếu tôi biết trước ,thì chắc là tôi không cho hắn tổ chức làm gì ,gia đình tôi còn nghèo mà ,bày biện một lần sinh nhật tốn kém bằng cả tháng trời má tôi buôn bán ấy chứ ...
bày cỗ sinh nhật ,một bên là bánh ngọt ,một mâm là đồ nhậu ,hắn cũng giỏi dang ra phết nhỉ ?
hắn mua vịt bắc kinh quay ở một hiệu ăn của Tàu , một đĩa chim quay ,và nem chả các loại .
tôi có đứa em thật tuyệt vời quá ?
tôi đang bâng khuâng thì Khang cầm một bộ đồ bảo tôi :
-Khang vào tắm qua rồi thay bộ này vào nhé ,chắc hôm nay sẽ như một thiếu niên thái lan tuyệt sắc ...nhanh lên rồi Khang lại làm đẹp cho ...
tôi tắm xong và mặc bộ đồ như của Khang ,đẹp quá ..và ngượng quá ...tôi cũng chả ngờ mình lại xinh đến như vậy ?
quần đen và áo cộc tay màu tím nhạt ,may sát bộ ngực nhỏ nhắn của tôi ,cánh tay tôi như khỏe khoắn hẳn lên ,bởi nó được phủ một chút vải mềm và đường viền khích lệ .
cách thức may túi giả thì hơi khác ,nhưng kiểu dáng của hai đứa thì giống nhau ,
tôi cũng thắt chiếc thắt lưng to bản như Khang .gọi là thắt lưng thôi chứ chúng tôi có bụng đâu mà giữ...
hi ...nhưng cái thắt lưng ấy ,tôi hiểu ,nó là tâm điểm làm cho ánh mắt con người ta phải khâm phục và trầm trồ ,bởi gấu áo chỉ may dài có tới rốn mà thôi ...
nên phong cách của người mặc nó như muốn thoát tục ,muốn vươn tấm thân lên trên chiếc thắt lưng đang quấn hờ hững quanh người .
hắn vuốt keo lên tóc tôi ,gảy nhẹ cho mái tóc hơi rối lên ,như một kẻ đang đi giữa trời mặc cho những ngọn gió lành bốn bề âu yếm...
hắn thoa nhẹ lên khuôn mặt tôi một chút kem dưỡng da mặt của Đức ,rồi cuối cùng là xịt nước thơm vào nhưng nơi kín đáo đầy bí ẩn ...
trời ơi ...tôi có phải là người Hàn Quốc đâu ,là madein Viẹt nam ,mà sao sành điệu quá trời ...
-chúc Quang vào đời may mắn và thuận lợi ...
hắn rút một bông hồng đưa cho tôi ,và mắt hắn nhìn tôi ưu ái .
tôi cầm bông hoa và ngại ngùng ấp khuôn mặt mình vào bộ ngực có trái tim yêu thương của Khang tôi nói nhỏ :
-Khang ơi ...Quang thật hạnh phúc ,cám ơn Khang đã cho Quang nhiều niềm vui đầu đời nhé...
Hắn nhẹ nhàng như sợ làm hư tác phẩm của mình ,hắn nâng khuôn mặt tôi lên và nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên đôi mắt tôi .
hắn bảo nhỏ :
-đẹp trai quá ...Quang có đôi mắt thật mê hồn ,chả ai có thể quên được ,cho dù là gặp lần đầu ,và đôi môi này nữa .như một bông hồng không phai ...Quang ơi ...hôm nay chàng ottơvơ của kinh thành paris thửa nào cũng phải ghen với vẻ xinh trai của Quang đó...
rồi hắn hôn đôi môi tôi và thì thầm :
-mãi mãi không quên nghe Quang ...
......................
8h tối anh Vũ đã sang ,trên tay anh ôm một mớ đồ tặng sinh nhật ,của anh và của ba má anh tặng cho tôi ,rồi tiếp sau thì thằng Vinh và Tuấn cũng tới .
chúng cứ ngơ ngác nhìn tôi và Khang ,tôi biết chắc chúng hâm mộ sự ăn mặc kiểu cách và sành điệu của Khang quá .
Tuấn bảo :
-anh Khang ơi ,hôm nay Hương không tới đâu anh ạ .cô ả chỉ gửi quà tặng Quang thôi ...
-ừa ...anh biết chả khi nào tụi con gái lại dám đi chơi như vậy ? bởi Hưong biết toàn tui con trai mà ,vả lại con nhà nào cũng vậy ...?con gái lớn là họ phải dăn dạy và ư tứ em à ...
Khang nói rồi nhìn Tuấn ,nó nhìn Khang không chớp mắt .
còn Vinh và anh Vũ thì cứ nhìn tôi với Khang để so sánh .
anh Vũ bảo tôi:
-không ngờ ...hôm nay trông em như một thiếu niên tuổi trăng tròn đó ,bộ áo quần này người ta thiết kế cho Khang và em thì phải ...?
-hi..anh đừng làm em ái ngại anh Vũ...
tôi nhỏ nhẹ với anh .
Vinh đến bên tôi và bảo :
-cả anh Khang và Quang hôm nay làm mình chết me chết mệt đấy ,thật tình
cả hai người đâu có thua kém diễn viên điện ảnh sáng giá ...mình thấy Quang tuyệt quá ...
Khang mời mọi người ngồi quanh bàn sinh nhật ,Hắn châm nến cho tôi ,rồi cùng mọi người hát mừng sinh nhật cho tôi .
tôi thổi nến và thầm cầu khấn cho cuộc đời Khang luôn hạnh phúc ,và luôn nhớ tới tôi .
tôi cầu khấn cho anh Vũ và Vinh cùng Tuấn luôn ưu ái và ở bên tôi với tấm chân tình bè bạn son sắt.
khi ăn mỗi người một miếng bánh xong ,Khang mời mọi người sang bàn nhậu .
Tuấn liền bảo :
-anh Khang ơi ...anh cho Quang tới nhà em một chút nhé ,chúng em quay lại ngay ,vì em có một món quà bí mật mua cho Quang ,nhưng bây giờ mới về lấy ..các anh ăn chầm chậm thôi héng ..chờ em ãm luôn chai rượu uytky sang rùi mình lai rai ha...
rồi quay sang tôi Tuấn bảo :
-Quang đi với mình đi ...nhanh lên ...không các ảnh lại ăn hết đồ nhậu đó ...hi....
nó nhấy mắt nhìn và cười với mọi người .Khang bảo tôi :
-Quang đi với Tuấn đi ...bọn tôi chờ đó ...
Tuấn đi xe máy đưa tôi về nhà nó .
trăng mồng mười ,giữa mùa xuân ,ánh sáng đã mơn mởn trên đỉnh đầu thành phố .
nhà Tuấn ở nơi trung tâm nên rất đông người qua lại ,Tuấn đưa tôi về nhà .
chà ..hơn 9 h khuya rồi mà cửa hàng nhà Tuấn còn đông khách quá nhỉ ....cả một dãy tủ kính dài trưng bày đầy vàng bạc lấp lánh ...giàu sang .
Tuấn bước sau lưng tôi và thì thầm hướng dẫn đường vào trong nhà.
má Tuấn là người mẹ thật xinh đẹp ,cộng với cách trang điểm khéo nữa ,cho nên má Tuấn trông trẻ hơn má của anh Vũ nhiều lắm .
khi qua bàn ngồi của má ,Tuấn giới thiệu tôi với má của mình
tôi chào niềm nở :
-con chào bác ạ...
tôi khoanh tay trông thật ra dáng con nhà nòi muôn kiếp .má Tuấn cười rồi bảo :
-ừa ...Con là bạn học với Tuấn hả ? bác rất mừng các con chơi với nhau ,giúp em học cho tốt nghe Quang ...
-dạ ....
tôi ngoan ngoãn vâng lời .
Tuấn nhìn má hắn rồi bảo :
-hôm nay sinh nhật Quang ,con đã mua quà tặng ,tới chơi lại quên không mang sang nhà cho Quang ,bây giờ chúng con xin phép lên lầu một lát ,để lấy quà má héng ...
-ừa ...hai đứa lên đi .Má Tuấn nhìn tôi vẻ tin tưởng.
bà bảo với Tuấn :
-con xem cách ăn mặc của Quang đó ,vừa dễ thương ,lại lịch sự và đẹp ,chứ như con ...mấy cái bộ đồ đua đòi hip hop ấy ,má coi không được Tuấn à ...
-haaa...
Tuấn cười lớn ,rồi bảo má hắn :
-mỗi người mỗi phong cách má à ,con thích phong cách...quậy -còn Quang lại thích phong cách ngoan ....bây giờ đổi chỗ ...khó quá má ơi ...
-ừa ...nhưng gần mực thì đen....con phải thấy và biết cái gì đẹp thì phải học nhau chứ ...
má hắn bảo như vậy .
Tuấn dạ thật nhanh và kéo tôi leo cầu thanh để leo lên lầu trên ,rồi vào phòng của hắn .