hắn nhìn tôi ngần ngại ...ngần ngại ...
cặp mi tôi khép lại ...chờ đợi làn môi ấm áp của tình nhân ...
ánh nắng mùa xuân ấm áp... hay hơi thở thơm tho nồng nàn của hắn nhỉ ?
tôi bâng khuâng khi hắn thả khuôn lưỡi sang miệng tôi tràn trề tình tứ .
tôi lại hôn Khang như chưa hôn lần nào ...
hắn lại xếp nhớ trên khuôn mặt của tôi bằng những nụ hôn điệu đàng khó tả ,
vẫn những mút môi ,mút lưỡi ,vẫn những ngậm mũi ,ấp mi ....sao tôi vẫn có cảm tưởng như là lần đầu tiên tôi được hắn trao tặng ...
-từ nay mình đừng nhắc tới ba Héng ,cho dầu là mình có lỗi với ba ,nhưng đâu đã là hư hỏng ? đúng không Quang ơi ...?
-ừa ...Khang cho tui xin ,tui không như vậy nữa đâu ?
-Quang biết đó ...Cả đời ba dành cho Khang ,thì cho dù Khang có phạm lỗi lầm gì thì không nên để ba buồn ....? còn tui thương Quang ...là tình Trai mà ...hai đứa mình biết là sai ...là tội lỗi ...tại sao lại vẫn bị cuốn hút thế nhỉ ?
-có khi nào Khang thấy giới tính bị lệch lac không như là bị Gay đó ?
tôi thầm thì hỏi hắn .
-có một chút...đó Quang à ...nhưng theo các bài viết về giới tính ,thì Khang và quang có thể như những kẻ đam mê nhất thời thôi ...khi nào gặp người phụ nữ mong muốn thì sẽ quên được tình trai này thôi ?
hắn quả quyết như thế .
tôi cứ mặc hắn nói ,thầm thì ,bàn tay tôi xoa nhẹ những tình cảm yêu chiều trên khuôn bụng mảnh mai và mềm như dải lụa của hắn ....
tôi gọi thầm :
-Khang ơi ...Quang yêu Khang lắm đó .biết Không ?
-sao không ...? hi...hàng trăm lần hỏi câu ghét nhất đó ...trùi ui...tui muốn cắn cái mũi này quá nè ...
hắn lại day mạnh khuôn mặt hắn vào khuôn mặt tôi ,
rồi cái miệng tình cảm của hắn lại ngậm chặt vào cái mũi tiền tiêu của đường thở của tôi ,
hắn lại ngậm cho tới khi tôi dãy dãy và đẩy mặt hắn ra :
-trời ơi ...chỉ thích bít chặt đường thở của tui thui à ...bộ muốn tui chết lắm hả ?
Hắn không nói gì ,vội quấn lưỡi vào miệng tôi tha thiết ...
Chúa ơi ...cứ mỗi lần Khang hôn tôi là tôi đê mê cảm xúc ,sau mỗi lần như vậy bờ môi tôi thấy hơi đau và lưỡi tôi thì như bị ai rửa ráy kỳ cọ ,hơi rát nơi giao cảm .
sau một hồi trao đổi lỗi lầm .Khang hỏi tôi :
-hôm nay Quang có đi chơi đâu không ?
-Quang đang tính sang nhà anh Vũ ,đổi mấy cuốn truyện .
tôi trả lời rồi nhìn hắn .như muốn hỏi hắn có đi đâu không ?
hắn nhún vai và bảo tôi :
-thôi hôm nay chúng mình rủ Vũ đi siêu thị mua đồ nhé ...? chịu không ?
-nhưng ..mua làm gì nhiều vậy ,bao nhiêu trong tủ kìa Khang ?
-ừa bao nhiêu đó để sau này dùng dần Quang ơi ...sắp này nhiều mốt đẹp lắm ,đây nè ,như mốt áo khoét nách này mặc vào ,nó tôn vẻ đẹp của bộ ngực lên ,đẹp và khỏe lắm .Quang thích không ?
-Khang mặc gì mà chẳng đẹp ,cũng như người ta nói người đẹp thì nói gì ...ai cũng phải nghe mà ...phải không ?
tôi nịnh hắn như vậy .
-đâu phải thế ? Quang ngốc nghếch ơi ..phải nói là -người đẹp vì lụa ...dáng đẹp vì mốt đó....có nhớ chưa nà ....?
trời ạ ,hắn thật là bẻm mép ,nhưng cũng có lư lẽ sắc sảo phải không nhỉ ?
hay vì tôi yêu hắn ,mà cái gì hắn nói tôi cũng thấy đúng ,
cái gì hắn yêu cầu tôi cũng sẵn sáng với hắn ,
có thể bảo tôi chết cho hắn ...chắc tôi cũng chẳng chối từ ...
tôi nhìn hắn mặc bộ quần áo mốt mới ,quả là điệu đàng và nam tính .
tôi nói nhỏ giọng đầy yêu thương :
-vậy Khang phôn cho anh Vũ đi ,chắc anh cũng thích lắm ...anh ấy rất mong Khang trở lại mạnh khỏe và hồn nhiên như thuở nào ...
hắn nói ok rồi mở máy gọi cho Vũ .dáng điệu như một cậu chủ nhỏ tràn trề quyền lực .
CÒN tôi vào nhà trong thay quần áo để chuẩn bị đi siêu thị mua đồ .
Cả ba chúng tôi đi siêu thị vô cùng vui vẻ ,Riêng anh Vũ ,anh cứ hay liếc nhìn Khang ,tôi biết anh say mê hắn còn hơn cả tôi nữa kìa .
anh mừng rỡ khi thấy Khang hồng hào trở lại và ánh mắt đã lanh lợi hơn mặc dù vẫn còn thoáng một chút buồn vương trong đáy mắt .
Khang của tôi vẫn nổi trội hơn anh Vũ và tôi .
cái dáng dấp phong lưu và sắc đẹp mê hồn của Hắn làm tôi và Vũ hơi e ngại và mất tự tin .
đi lại trong các quầy hàng,mọi ánh mắt trẻ trung của tụi con gái thường ném dồn về phía chúng tôi ...chắc là họ ngắm nhìn Khang của tôi .
Anh Vũ nói nhỏ với tôi :
-Khang hôm nay mặc bộ đồ tím này tuyệt quá ,thân hình dong dỏng của Hắn .lại thêm sắc đẹp liêu trai ...quả thật anh còn thấy mê hồn nữa là thiên hạ ,em có thấy như vậy không Quang ?
-Liêu trai là gì hả anh ?
tôi ngơ ngẩn hỏi Vũ .
-là ma quỉ đó ? hay là hư ảo cũng vậy em à ....nè...
anh nói thật nhỏ :
-nghĩa là ...tăm tối ...đó Quang ơi ...hi ...em tui thiệt ngây thơ ...
-vậy hả ...nghĩa là anh cũng rất muốn ăn thịt Khang hả ....hiiii
-nè...thịt nè...
Vũ chọc lét tôi rồi nói thêm :
-nói linh tinh là giỏi thui à ...
Không biết Khang thầm thì cái gì với Vũ khi tôi ở trong nhà Chú tôi đi ra .
nên hôm nay tôi cảm thấy rất lạ ,vì ai cũng muốn tôi mặc thử các bộ quần áo đẹp và đắt tiền .
tôi có tiền đâu mà dám mua nhỉ ?thấy tôi băn khoăn thì anh Vũ bảo :
-Quang đừng lo ,có anh với Khang lo cho em mà ...em cứ mặc thử đi ..bộ nào đẹp thì tụi anh sẽ duyệt cho em héng ...
tôi lựa một bồ đồ y chang của Khang nhưng chỉ khác có mỗi màu đen thôi ,Vũ cũng mua một bộ cho mình ,còn Khang thì hắn đang chọn mua Mỹ phẩm và mấy tấm can trạm trổ để dán vết xăm trổ ở người cho mốt .
Vũ lại ngắm và tìm những đề can giản dị .tôi thấy Khang mua mấy tấm hình xăm những chiếc lá nhỏ nhắn xinh đẹp ,Vũ thì chỉ thích hình săm mấy bông hoa hồng nhỏ bé .tôi lại thích mấy con giống tượng trưng cho sức mạnh con người ...
Chúng tôi mua sắm thật tốn tiền nhưng cũng thật vui vẻ .
tôi cứ nghĩ Vũ và khang không mua ,nhưng khi ra lại thấy mỗi người có thêm một cái túi đựng quần áo nữa tôi hỏi :
-sao không mặc thử mà lại mua hồi nào vậy hả Khang ?
-hi....
hắn cười vui vẻ :
-người mẫu như tui và anh Vũ thì chỉ cần đọc cỡ số thôi à ....
-nè ....
tôi đỏ bừng mặt rồi trách hắn :
-bộ nói chọc tui hả có ba người thì hai người là mẫu ,còn tui thì vứt đi hả ...?híc hích ...
-tự Quang nói đó nhé ...ai biểu cứ mỗi lần rủ đi mua sắm lại ngại ngùng là sao ? bây giờ cứ đợi ba về mua cho thì dễ mua dính hàng lỗi thời đó biết chưa...?
khang nói giọng tỉnh bơ .
-ừ ...Khang nói đúng đó Quang à ....
anh Vũ đón lời Khang rồi bảo thêm :
-mình cứ đơn giản cũng không được em à ,thật ra nếu em không va chạm ,léng phéng mua đồ lỗi thời mà giá cả còn mắc hơn là hàng mốt đó em...lần sau tụi anh rủ đi ,chớ có ngại chi héng ...?
-anh Vũ ƠI ...
nói như anh thiệt là êm tai héng .
tôi nói lời cảm ơn Vũ và liếc mắt thoáng nhìn Khang ,mặt hắn lạnh lùng và tỉnh bơ cứ như hắn là đại công tử ...mà tôi và Vũ là gia nhân của hắn vậy ...
...............
Ra tới ngoài cửa hàng thì chúng tôi nhìn thấy Vinh và Tuấn .không ngờ hôm nay chúng cũng đi chơi phố ...
thấy chúng tôi Vinh reo lên :
-ô Quang ...quang ơi ...
cả ba chúng tôi dừng lại ,Tuấn và Vinh đến bên chúng tôi và chào hỏi .
trời kìa ...Tôi thấy Vinh VÀ Tuấn cũng đã khoác trên người- bộ đồ mốt như của Khang .quả là con nhà giàu Sành điệu .
tôi bảo :
-ồ hai cậu hôm nay ăn mặc như công tử như vậy ,mình chẳng nhận ra được đó .
-nè...thui nha ...
Tuấn hất hàm bảo tôi :
-nói vậy thì anh Khang cũng là Công tử ,Còn Quang và anh Vinh là gia nhân hả ....haaaa.
Tuấn cười ha hả rồi tay nhanh chóng dằng túi đồ của tôi ra coi ,nó lại nhún vai bảo thêm :
-vậy bộ này của Công tử nào vậy hả ?còn bộ của anh Vũ kia nữa ...hết chê người chưa nè ...
tôi thật sự ngượng ngùng khi Tuấn nói như vậy ,đúng là mọi lời nói đều không thể cứu vãn nổi ,khi nó đã buông ra ngoài miệng và đậu vào đôi tai của người khác .
-hi...mình chỉ đùa chút cho vui thôi mà ...hai người đi chơi với tụi mình nha ?
tôi mời nịnh Tuấn và Vinh .
Vinh nhìn Tuấn chờ ư kiến ,thì Tuấn bảo :
-đi chơi bây giờ thì dở dang quá ,quá trưa rồi à ...thôi bây giờ mình mời hai anh cùng Quang ta đi nhậu nhé ,đói rồi mà ...
Tôi nhìn sang Khang và Vũ ,hai người hiểu ư và gật đầu ,thấy vậy tôi bảo :
-ừa ,chúng mình cùng đi cho vui ,mình nói trước nhé ,về khoản nhậu tụi mình không biết chọn chỗ nào ...và ăn cái gì cho hợp khẩu vị đâu Tuấn à .
-ok ...
Tuấn nói xong thì cả bọn đều đi theo Tuấn về cửa hàng Gió Biển .
Tuấn là người sành điệu về các món ăn của biển ,nó gọi súp cua ,tôm lưộc và mực tươi ,chúng tôi ăn và uống bia ngon lành .
trong cuộc vui tôi vô tình đã gặp những ánh mắt lạc đường khi thì của vinh nhìn Khang và Vũ .
khi thì của Tuấn nhìn tôi ,và cả Khang nữa ,đôi mắt của HẮN như có vẻ vô tư lắm ,
nhưng mọi tia sáng thương yêu của hắn khí ném vào tôi ,tôi đều nhận ra được vậy ?
giác quan thứ 6 ,hay linh cảm ấy nhỉ ...?
có lẽ cả hai ,Hắn có vẻ mặt đàn ông lạnh lùng ,nhưng đầy đam mê và quyền lực ,tôi biết Vinh và Vũ đã hơn một lần đã đến với tôi ...
thì tránh sao được cảnh khát thèm từ tấm thân như liêu trai của Khang nhỉ ?
Còn Tuấn ,thỉnh thoảng hắn nhìn tôi đắm say ,rôi lại nâng lon bia lên uống ,có lúc nó lại đá trộm vào chân tôi đau điếng .
tôi nhăn mặt, thì nó cười khẩy thích thú ,cái dáng dấp du côn của nó ,làm sao qua được con mắt của Khang ,tưởng chừng như lãnh đạm ...
đã gần nửa chiều Tuấn gọi thanh toán tiền và chúng tôi chia tay .
ba chúng tôi lại trở về căn nhà nơi xuất phát ,về tới nhà Khang bảo tôi :
-hai đứa bạn của Quang cũng là dân sành điệu lắm đấy ,nhưng thằng
Tuấn ...khang thấy nó chưa được ...ngoan lắm thì phải ..?
-trông thế thôi Khang à ..
tôi bảo tiếp như bênh vực cho Tuấn :
-Tuấn là chủ nhân của đôi vé xem phim hôm nọ mà nó tặng cho mình với Hương đi xem đó .
-Vậy hả ,hi ...đúng là con người ta ,không thể đánh giá bề ngoài được .
hy vọng nó và Vinh là bạn tốt của Quang .
-tốt thì mới vậy chứ Khang à ...vả lại bé Quang dễ thương như vậy ,thì chúng ta lại lo bị ai bắt nạt hà ...hi...
anh Vũ tham gia một câu duyên dáng rồi bảo :
-tối Khang đưa Quang sang nhà Vũ ăn tối nhé .
-thôi Khang cám ơn nhiều hai bác và Vũ nhé ,bây giờ Khang phải vào Trường thôi ,khổ vậy đó làm cái anh học dốt thì cả đời khổ mãi thui à ...
hắn nhìn tôi và bảo :
-tối Quang sang ăn cơm với hai bác ,nếu ngủ lại , nhớ khóa cửa cho kỹ nhé ,bây giờ mình sửa soạn để đi đây .
-ừa ...thôi Khang chuẩn bị đi ,Quang đi tắm một chút tôi quay sang anh Vũ bảo :
-anh ngồi uống nước chờ em nghe Vũ...
-ừa ...em cứ tắm đi ...
khi ánh nắng chiều đầu xuân yếu ớt bao phủ lên thành phố yêu thương ,hòn ngọc viễn đông của những tâm hồn yêu thương nơi cố đô một thuở .
Tôi đã ngồi lên xe của Vũ để sang nhà anh ăn cơm chiều chủ nhật .
ba má anh đón đợi chúng tôi và vẫn vui vẻ như thuở nào .
nhìn tôi ăn mặc mốt mới ...má anh Vũ la lên ,giọng như mừng rỡ :
-TRời ...thằng Quang đó hả con .....con trai má lớn ghê thật đó ,lại đẹp trai nữa ...
-dạ...con đây má ...má khen con như vầy anh Vũ lại ganh đó má ui ...
tôi nhơng nhẽo cho má mừng .
ba của anh nghe tôi nói xong ông bảo :
-he...hay quá quang ơi...Con trai tui đang lớn nhanh lắm đó ,nghe con nói giọng đang vỡ ...ba mừng lắm nè ...có biết không con ...?
-trời ơi ...
anh Vũ la lớn ...ba má cứ làm như lâu ngày mới gặp em con ....vẫn như vậy mà ...chỉ là Quang mặc bộ đồ mốt mới cho nên ba má ,mới bị ảo giác đánh lừa thôi ...hi....
Vũ cười tươi và hạnh phúc lắm ,anh nói thầm với tôi :
-anh sắp bị re ...rùi đó ...ghét Quang ghia ...đó ...
tôi đỏ bừng môi má ...trời ơi ...sao anh lại ghen ghét với tôi vậy nhỉ ?
có lẽ nước da trắng bong của tôi hợp với bộ đồ màu đen này chăng ?
tôi nhỏ nhẹ với má anh :
-má nè ...anh Vũ cũng có bộ đồ như con đó ,nhưng anh mua màu trắng đó má ,lúc nữa anh mặc vô ,chắc má lại thấy con là con vịt xấu xí thui à ...
-cái thằng ...ăn nói vô duyên ...không đâu à ...anh Vũ của con cũng giống con lắm mà ...má khen bay là khen luôn cả anh Vũ của má đó ...biết không vậy ...?
-hi....
ba anh cười khẩy ông nói thêm :
-Quang ui...con hổng biết câu -ở nhà nhất mẹ nhì con hả ...? trời ơi ...con tui thật thà như đếm vậy ?
bữa cơm đựơc bày ra ...nhiều món ngon và mới lạ .tôi nhìn mâm cơm thịnh soạn quá bảo với má anh :
-trời ơi ...Má cứ vất vả hoài vậy à....làm tụi con lo cho má quá ,lần sau má làm một hai món ăn là đủ rồi ...
-cái thắng...tụi bay học hành vất vả ,má lo lắng còn chưa xong ,ăn thua gì mấy món đồ ăn đơn giản vậy chớ ...
-Quang nói đúng đó má ơi ...