tôi tự tin lắm ,khi đạp xe tới nhà Huơng ,thì Cô cũng đã ngóng từ xa rồi .
tôi đến ,Huơng mời vào nhà chơi .Tôi vào nhà chào hỏi ba má và cậu em trai còn nhỏ của cô .
bá mà cô chào lại rồi họ mời tôi ngồi uống nước .
sau một hồi trò chuyện -tôi xin phép ba má đưa cô đi xem phim ở rạp ,hẹn khoảng hơn 10 khuya sẽ đưa Hương về .
ba má hương cười thân thiện lắm , nhất là má cô bà vui vẻ bảo tôi :
-ừ hai anh em đi xem thì về ngay nhé ,chớ để ba má sốt ruột .
-vâng ạ ...
tôi ngoan ngoãn vâng lời ,rồi đưa cô ra ngoài cửa .
tôi lai hương trên chiếc xe đạp mi ni nhật màu xanh ngọc mà chú mua cho tôi hồi mới lên thành phố với chú.
lần đầu vào rạp ,tôi cũng ngơ ngác ,đâu biết gì đâu ,tôi nghe lời Khang dặn ,cứ đi theo Hương đằng sau là sẽ tới được chỗ ghế ngồi .
cô đưa tôi vào hàng ghế theo số vé .lúc này tôi nhanh nhẹ bảo cô ngồi ghế bên trái cánh tay tôi .
Hương không để ư ,nhưng cái ảm giác tin tưởng làm cho cô yên tâm ,vì cô nghĩ đó là phong cách đàn ông trong tôi đang được thể hiện .
chuyện trò vẩn vơ ,về bè bạn ,về quê hương nội ngoại ....khi đèn máy phim chiếu sáng thì tôi đưa cho cô một thỏi kẹo cao su nói nhỏ :
-mời Hương ăn kẹo cao su nà .
-cám ơn Quang ...
cô cầm thanh kẹo bóc và lấy một thanh đưa cho tôi ,tôi thấy thật thú vị ,lần đầu tôi được hưởng một ân cần của người khác phái .
buổi xem phim thật thú vị ,tôi chả hiểu gì cả ,chỉ thỉnh thoảng liếc nhanh theo khuôn mặt nhìn nghiêng của cô .
Hương có khuôn mặt hơi tròn ,mang dáng vẻ của một khuôn trăng đầy đặn .
chiếc mũi nhỏ nhắn thẳng thắn ,như muốn nói cô có bộ ngực và con tim tràn trề sức sống .
đôi mắt ư ..đa tình hay là mắt đẹp nhỉ ,vì tôi thấy đôi hàng mi cong cong nhìn nghiêng nó như vết vẽ của mảnh trăng gầy đầu tháng .
và nước da ,thì con gái đó thôi ,trắng như mây trắng mùa thu ...
chỉ có vậy thôi ,ngồi bên trái cô ,tôi luôn mong chờ một sự thân thiện ,lâu lắm ,có khi phải gần hết phim ,cô mới tìm bàn tay của tôi ,để trao cho tôi một thanh kẹo nhỏ nữa .
Khang đoán không sai ,tôi đã nhanh chóng cầm và nắm bàn tay cô ,thấy cô không rút tay về ,tôi mân mê nơi các đầu ngón nhỏ nhắn và mềm mại .
cô không nói gì ,tôi thấy cổ tay cô đã tròn trịa ,lại mát thịt mát da nữa ...
hi ...tôi chả dám nghĩ tới những thứ Vớ Vẩn khác nữa ...
phim kết thúc ....khi đèn bật sáng ,cô chói mắt và lấy bàn tay che mắt ,tôi khoác nhẹ bờ vai cô một tay ,còn một tay nhẹ nhàng nâng hương đứng dậy cho đỡ mỏi .
vô tình ơi ...cô đã đứng lên và hơi đổ vào ngực tôi .Tôi ga lăng vòng tay ôm Hương ,cô tỏ vẻ đồng tình ,mùi thơm trên tóc cô bay vào tôi quyến rũ ,còn mùi nước hoa nơi ngực tôi chắc cũng làm cô xôn xang thì phải .
cô gục đầu qua vai tôi rồi hỏi gượng gạo :
-phim hay quá Quang nhỉ ?
-hi...Quang chả biết ...tôi nói theo kịch bản của Khang .
-ồ thế thì đi xem phm làm gì ...
cô ma lanh biết là tôi đang tán tỉnh .
--đi để đưa Hương xem thì cũng đủ và hạnh phúc rồi ...
mọi người lục tục ra về ...đêm đó tôi chỉ có ngần đấy hạnh phúc mà Hương cho thôi .
tình mới mà ,còn phải ....lâu lắm ...mới như tình trai được ...ôi con gái ...rắc rối quá .
Tôi về nhà đã 11h khuya Khang vẫn nằm đọc sách chờ tôi ,khi thấy tôi về Khang ra ngay ngoài phòng ăn chờ tôi ,rồi hối hả hỏi tôi :
-vui không Quang ,tình hình sao rồi ,cô ả có cho nắm tay không ,và hôn nhau chưa ...?
-Khang hỏi nhiều như thế trả lời kịp sao được ..thôi uống nước đi rồi vào phòng ngủ ,để Quang kể cho nghe nhé .
tôi đi rửa ráy qua loa rồi vào phòng với hắn .
hắn không xem sách nữa ,hai chiếc gối đã được kê bên nhau ngay ngắn .
vẫn một tấm lưng trần ,và cặp đùi trắng nơn ,hắn nằm như một dải mây ai vắt trên ngọn núi .
tôi leo lên giường ,và xin góp thêm một làn mây trắng nữa để vắt lên ngọn núi bên Khang .
hắn ngả cánh tay phải ra để đón cái bờ gáy của đầu tôi ,
tôi ngả người rồi nằm nghiêng ,gối vào cánh tay trần đó của hắn ,
bàn tay phải của tôi mân mê trên mái tóc hắn ,rồi xoa ngực hắn theo từng lời tường thuật ...buổi đi xem phim ở rạp của tôi ...
Tôi tường thuật cho Khang nghe , hắn nghe chăm chỉ lắm ,khi tôi kể lúc tan phim tôi có một chút lãng mạng như thế nào với Hương ...
hắn nhìn mơ hồ lên trần nhà rồi bảo :
-ừ kể cũng tiếc thật ...nhưng lần đầu đi chơi ,như thế là gây một kỷ niệm tuyệt vời rồi ...hằn nhìn tôi rồi hỏi giọng trêu chọc :
-không lẽ ,lần đầu tiên lại đựoc hôn người ta ,có mún...cũng phải từ từ....héng ...
trời ơi ,hắn làm như thể tôi là hắn vậy .thú thật tôi cũng có chút tình cảm với hương ,dù sao cô cũng có khuôn mặt thật dễ thương .trong lúc xem phim tôi đã mấy lần nhìn trộm và mơ hồ .
tôi luôn nghĩ ,nếu cô là một chàng trai thì thật là hay quá nhỉ ?bởi tôi cũng luôn thích những chàng trai có gương mặt đàn ông ,nam tính ,và nhất là có chiếc mũi thẳng và cân đối trên khuôn mặt rạng rỡ ...
Một lúc sau Khang bảo tôi :
-ba má của Huyền đang muốn Khang sang Đức học đấy Quang à ...
-Ồ thế thì tốt quá Khang ơi ...tôi nói như reo :
-sang đó có điều kiện học hơn ở nhà ... chợt thấy mình như vô duyên trong một thoáng buồn của hắn ,tôi hỏi nhỏ :
- ba biết chưa ,ư của ba bảo sao hả ?
-ba thì cũng mong muốn là như vậy ,vả lại giá như có mình Khang ,thì ba không cho đi đâu ,nhưng bây giờ có Quang ,ba không còn lo cô đơn nữa ...Hắn nói xong hỏi tôi giọng buồn buồn :
-Quang thấy sao ,nếu như Khang đi xa ...
Tôi hơi choáng vì cảm động ,dù sao hắn còn nghĩ tới tôi ,cho dù là một lối xã giao đơn giản ,nhưng tôi cũng tôn trọng và cám ơn về một ư nghĩ trước sau của hắn .tôi bảo Khang :
-Ừ ...thì quang nói đó ,tốt quá rồi ...Khang không lo đâu ,ở nhà Quang chăm sóc ba được mà ,vả lại ba mới ngoìa 50 còn khỏe lắm Khang à ...
-ừa ...như vậy là tôi yên tâm rồi ,nhưng có điều ,khi tôi đi xa ,Quang chớ có buồn nghe ...ở nhà học chăm ...khi nào Khang về chơi sẽ mua thật nhiều quà cho Khang .HI....hắn đệm giọng cười buồn rồi bảo tiếp :
-khi đó chắc lại muốn quà cưới chú rể chứ không sai ...
-nà ...tôi bảo hắn :
-tính xui người ta bỏ học hả ....bây giờ có gì là xa lắm đâu ,mở máy là nhìn thấy nhau mà ...
Tôi nói tới đó ,thoáng rưng rưng một nỗi buồn khó tả ...đó là trăn trở của đời người ..
cuộc đời ấu thơ dù vất vả ,nhưng không có nỗi buồn của nguời lớn
tuổi hoa niên nhớ bạn ...chợt đến trong tôi ....bây giờ tôi bắt đầu biết thế nào là da diết con tim
Có phải ....
nỗi buồn của tuổi trung niên luôn vo tròn trong mái ấm gia đình với hạnh phúc con cái ,
nỗi buồn của những cụ già hay nuối tiếc thời thanh xuân ,cho nên mở đầu các câu chuyện ,các cụ đều kể trong giọng tiếc nuối là ...ngày xưa thế nọ ,ngày xưa thế kia ...
.......................................
khi tâm trạng buồn thì đâu có thú vui nào nảy nở được ,tôi nghẹn lòng ngẩn ngơ .còn hắn thì đôi mắt đã khép hờ chưa biết là đã ngủ hay còn thức .
tôi nhẹ kéo tay hắn ra khỏi gáy mình ,tôi nhẹ nhàng ra bàn ngồi uống nước .
có lẽ Khang đã ngủ ,còn tôi ....chắc cảm giác buồn khi sắp phải xa hắn ,cho nên không ngủ nổi .tôi bật đèn ngủ trong phòng ăn ,rồi kiếm một cuốn truyện để đọc cho khuây khỏa .
tôi đang say mê đọc cuốn truyện ƠGIÊNI GRĂNG ĐÊ .tới đoạn chàng Sác lơ grăng đê hay tin cha mình đã tự sát ,bời khi đời ông vỡ nợ và không còn khả năng trang trải ...
chàng thanh niên đẹp trai ấy đã khóc và cũng muốn chết theo cha ...ôi quả thực ,khi nhà văn tả nhân vật ấy ,tôi lại nghĩ tới những giọt nước mắt của Khang hôm nào ...
Có hơi thở nhẹ sau lưng tôi ,biết là Khang ,nhưng tôi không quay lại và hỏi nhỏ :
-Khang chưa ngủ hả ?
-Bộ buồn lắm hay sao mà đọc sách vào giờ này ...Quang ơi ,còn mấy tháng nữa cơ mà ,có phải nói đi là đi ngay đâu mà buồn thế ...hắn hỏi tôi bằng một giọng an ủi .
-Không phải vậy đâu ?vì cuốn sách xem dở mà ...
Khang xem cuốn sách rồi bảo :
-ừ ...cuốn này xem tình cảm lắm ,thế mới biết .hai chị em họ con chú con bác ,mà ở nứoc pháp , vẫn yêu nhau nhỉ ? có sao đâu ?
-ừa nhưng quan trọng là ...họ có lấy nhau đâu mà lo loạn luân nhỉ ?
-Quang thấy không ?cái tên em con ông chú quả là tham lam ...khi hắn nghe ông chưởng khế báo cho hay -chị họ hắn cho người hầu thừa kế toàn bộ tài sản là 17 triệu phăng ...hi hắn ngẩn ngơ và tiếc quá ...
-Chỉ là truyện thôi Khang à ...tôi nhìn hắn rồi bảo :
-mình đi ngủ nhé ,không mai lại không thể dậy nổi ...?
Đêm đó nằm bên Khang tôi như một khúc gỗ vô cảm ,hắn thì vẫn cánh tay cho tôi gối ,bàn tay đặt ngang bụng tôi ,thản nhiên như một đứa trẻ ,một lúc sau hắn đã thở giọng đều đặn như thả gió xuân vào mặt tôi ,nhẹ nhàng nhẹ nhàng lắm .
nhìn Khang ngủ ngon lành ,tôi cố ghi bóng hình của hắn trong những ngày còn ở bên nhau .thật tình tứ và lẫng mạn phải không nhỉ ?
Khang nằm đó ... thiên thần ngủ quên ,nơi trần gian buồn vui lẫn lộn ,cái tầm thân trần phập phồng theo từng nhịp thở nhẹ nhàng ,
Nhìn khuôn mặt trái xoan xinh tươi với mắt môi cân đối ,làm sao tôi có thể tự dối lòng mình với một tình cảm yêu trai khôn nguôi cho được .
tôi tắt đèn ngủ ,để khỏi bâng khuâng và bức xúc trước say mê đang lấp lánh từ cơ thể của thằng em tuyệt đẹp .
.....................
-trời sáng quá rùi nà ...dậy thôi Quang ơi ...
Tiếng gọi của Khang vang vọng bên tai ,tối qua do ngủ muộn ,tôi oằn oại không muốn thức dậy vội ,vả lại tôi còn muốn Khang ghi thật nhiều cho Kỷ niệm của đời tôi .
tôi giả bộ rồi quay mặt vào trong tường ,Hắn nhẹ nhàng lấy mấy sợi tóc... quấy buồn vào lỗ mũi của tôi ;
-hắt...xì ...hắt xì ..ơi ...
tôi hắt hơi mấy lượt ,hắn thật là nghịch quá đi thôi ,tôi hé mắt thì hắn đã tì tấm thân trần mềm uốn vào ngực tôi rồi bảo :
-Khang đói bụng rồi ..Quang tính phạt Khang nhịn đói hả ?
-ủa ....
tôi nói giọng như hờn như trách hắn :
-bộ không biết chăm sóc mình hay sao ? lấy đồ ăn cho vô lò vi sóng mà quay nóng lên Khang ơi ...
hắn nhất định không chịu ,hắn bảo giọng hờn dỗi :
-thôi mà ....dậy làm cho Khang ăn đi ...với lại Khang ăn một mình ,đâu có ngon ,héng ..cuộc đời mà ăn cơm một mình là khổ lắm đó Quang ơi ....dậy đi .
vừa nói hắn vừa nhanh tay xốc gọn tôi vào lòng ...
trời ơi .tôi muốn làm một đứa trẻ nằm cuộn trong lòng của hắn mãi mãi quá ,
cái bộ ngực đẹp đẽ kia ,đã bao lần mê hoặc tôi rồi ,nhưng nghĩ hắn kêu đói ,thật sự tôi cũng tự trách mình ,sao cứ cố lôi những nỗi buồn vu vơ quăng vào một tấm chân tình hồn nhiên đang chào đón bản thân mình .
Tôi bảo Khang :
-ừa ...để tôi quay nóng cho Khang ăn nhé ...
hắn cắn nhẹ vào vai tôi rồi bảo tiếp :
-vậy có phải ngoan không nào ?Quang đi đánh răng rửa mặt đi ...Khang tự làm được mà ...nhanh lên Khang chờ ra ăn cùng nha ...
Khi tôi ra bàn ăn ,thì mọi thức ăn đã được Khang quay nóng và đợi tôi .
lúc này hắn đã lễ độ mặc chiếc quần dài màu tím ,tấm thân trên đã mặc một chiếc áo bluvo khoét nách cùng màu ,hắn lịch sự bảo tôi :
-xin mời ...anh hai ...
bàn tay hắn kéo chiếc ghế .
còn cái đầu có mái tóc tài tử hơi nghiêng ,theo kiểu cách mời khách của các chàng bồi bàn sành điệu .
-thank you .
tôi nói với hắn và ngồi xuống nhìn hắn ,tôi thành thật bảo thêm :
-sau này mà Khang làm bồi bàn thì sẽ được trả lương cao lắm đấy ?
-ủa ...vậy hả ...?hắn cười khì rồi bảo tiếp :
-hay tại người ta ưu ái tui ,cho nên tui làm cái chi người ta cũng cho điểm cao đóa ...tôi muốn thành kẻ hư hỏng quá ...trời ơi ...
hắn ngẩng cổ lên trần nhà ,rêu rao như dọa nạt với thân phận ,
tôi nhìn cái cổ điệu đàng làm sao ,cả cái đầu có mái tóc tài tử quyến rũ kia nữa ...
hi hắn lại trêu mình đây ?
tôi bảo :
-thử hư hỏng xem ...tôi sẽ trị thẳng tay đóa ...
tôi giả bộ nghiêm trang với hắn .
nhìn vào mắt tôi ,hắn bảo :
-trời ơi ...tui muốn người ta uưnh tui lắm đó ...chỉ lo khi tấm thân này đau ,tôi khóc một ,thì người ta khóc mười mừ ...phải không vậy ?
ánh mắt tinh nghịch của hắn nhìn tôi và nháy ngàn tia tình tứ ,tôi bảo :
-thôi ..ăn sáng thôi Khang ...khi không lại cứ cứa vào trái tim tui đó ...có biết không vậy ...?
hắn không nói nữa và hắn gắp cho tôi một khúc chả rồi bảo :
-Khang biết người ta thương tui lắm mà .nhưng Quang ơi ...sống cuộc đời phải cố mà chịu đựng nhé ,có khổ đau thì mới có nụ cười đó ...chúc anh Hai ...ui ...đời héng ...?
hắn rót hai ly nước lọc ..rồi tự cụng ly vào nhau , hắn uống một ly ...
còn một ly hắn mang tới bên tôi ,hắn nhẹ nhàng kề ly vào miệng tôi rồi nói nhỏ :
-của mình nè ...uống ngoan nào ....?
Tôi không thể ngờ hắn lại yêu tôi như vậy ? hay hắn cũng như mình nhỉ ?
trời ơi ...nếu hắn cũng có chiều hướng tình cảm như Gay thì thật là khổ cho Chú tôi quá ,tôi thăm dò và cũng để làm cho hắn nguội lạnh tình cảm .
nên tôi bảo :
-đàng hoàng lại đi Khang ơi ...sao cứ quá đà như thế này ...có lúc ba mà biết thì khổ lắm đấy ..
-bộ chán tôi rồi sao ? bộ chê tui hả ...vậy thì ...tôi hổng cần chơi với Quang nữa đó ...?
hắn nói giọng buồn rầu ,và khuôn mặt xinh trai là thế mà khi nó buông xuống thì mặt đất như bị phong ba tàn phá tan nát thê thảm vậy .
thấy Khang buồn thể hiện ra mặt ,tôi thoáng ân hận vì câu nói vô duyên của mình ,
tôi đến bên Khang thì thầm :
-thôi ...cho Quang xin lỗi nhe ...nhìn thấy người ta buồn ...tôi đau lòng lắm đó ...
hắn quay mặt ra hướng khác ,tấm lưng xoay về phía tôi ,hắn giận tôi thật sự .
Tôi lại dùng chiến thuật cũ của mình ,đôi bàn tay mềm mại lại bóp nhẹ đôi bờ vai của HẮN .
Tuy không nói gì với nhau ,nhưng cả hai đứa đều thấy câu nói của tôi tuy vu vơ ...nhưng nó cũng như lời cảnh báo về mối tình trai tội lỗi của cả hai đứa .
tôi bóp cánh tay trần của hắn ,một hồi lâu .rồi hắn cũng đã tha thứ cho tôi .
khi hắn quay người lại và ôm gọn tôi vào lòng hắn ...