“ Ha ! Ai sáng tác vậy ? ” Tôi thấy nó thật tếu
“ Em thấy đề trên bàn ấy ! ”
“ May mà anh không học cùng khoa với em. Mà bọn em cũng thật là dở, đàn bà con gái cũng làm không nên thân . ”
“ Anh vẫn còn muốn theo đuổi ah ? ” Em vừa hỏi vừa cười
“ Bọn anh già rồi. Không bận tâm nữa. Không đủ sức rồi. ”
Tôi dùng cả hai giọng Nam Bắc nói và đi lên lầu, tai vẫn còn nghe thấy tiếng Lanyu cười ha ha.
----------------------------
Lần thứ hai tôi gặp Lin Jing Ping cũng ở công ty tôi, trong văn phòng tôi. Ông chủ của cô đã về nước trước, nhưng còn vài chi tiết muốn cô ấy nhất định phải gặp trực tiếp tôi mà bàn bạc. Tôi thấy rất vui vì có được cơ hội.
Jing Ping vẫn mặc bộ đồng phục công sở có màu sắc diễm lệ nhưng toát ra vẻ tao nhã. Chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ. Khi tôi dùng ánh mắt lịch sự pha thêm chút ‘cảm xúc dạt dào’ nhìn cô. Cô cũng nhìn lại tôi trong vài giây, sau đó hướng mắt sang nơi khác. “ Quả là một phụ nữ hiếm có! ” Tôi nhủ thầm .
“ Tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn với cô, Ms Lin. Vậy tôi có thể mời cô dùng cơm được không? ” Tôi nhẹ giọng, nghe rất thản nhiên.
Jing Ping có vẻ do dự .
“ Được thôi ! ” cuối cùng cô cũng nhanh chóng nhận lời. Tôi hơi ngạc nhiên.
Tôi đã đặt sẵn một ‘Bữa tối kiểu Pháp’ ở nhà hàng Tian Huo. Cô ấy đến rất đúng giờ. Khi cửa tự động mở ra từ hai phía, mắt tôi sáng bừng. Nhìn cô đúng là rất có sức lôi cuốn. Cô đang mặc một chiếc váy dạ hội cộc tay màu xám nhạt bó sát vào người, mang túi da màu đen trên vai phải. Trông rất hợp với đôi hoa tai đen hình vuông lủng lẳng hai bên tai. Mái tóc cô được bới cao, có vài lọn xoã xuống vai nhìn trông rất tự nhiên. Thân hình cô nhìn tuyệt thật, cô cao gần 1m70, rất xứng với tôi. Tôi nhận thấy mình đang có chút dụng vọng ngu xuẩn.
Khi Jing Ping bước vào, từ mấy lão người bản địa tới nước ngòai đều nhìn chằm chặp vào cô. Lúc tôi đưa một tay tự nhiên vịn nhẹ lên eo cô và bước vào sảnh nhà hàng, tôi cảm thấy vô cùng phấn kích và tự hào. Sự hư vinh trong tôi hoàn toàn được thoả mãn, đấy là điều mà Lanyu chẳng thể nào cho tôi được.
Hôm ấy, tôi cùng Lin Jing Ping trò chuyện đến tận khuya. Cô ấy nói rằng tốt nghiệp trường Wu Wai 4 năm trước và từ đó tới giờ chỉ làm phiên dịch suốt. Chỗ gã người Mĩ là công việc thứ 3 của cô. Nhà cô ở phương Nam, bố là cán bộ trong cơ quan và mẹ là nhân viên đánh máy. Tôi nhìn cách ăn uống tao nhã, giọng nói êm dịu, sự dạn dĩ và tự nhiên từ cô. Thấy trong lòng gợn lên một chút say đắm và đam mê.
Khi tôi về tới Bei Ou ( nhà mới mua của tôi và Lanyu ) đã gần 12.PM. Lanyu vẫn đang xem báo, em chưa ngủ.
“ Sao em còn chưa ngủ? ” Tôi hỏi
“ Ngủ không được! ” Em che miệng ngáp . “Việc kinh doanh của anh thế nào ?”
Em không hứng thú với chuyện kinh doanh của tôi bao giờ , chỉ là hỏi cho có .
“ Vẫn ổn! Thôi, em mau ngủ đi !” Tôi đưa tay tắt đèn.
---------------------------
Sau đó, tôi có hẹn gặp Lin Jing Ping thêm hai lần nữa. Cô vẫn rất dạn dĩ và chân thành nhưng chúng tôi vẫn giữ giới hạn. Tôi và Jing Ping thường hẹn nhau vào buổi tối, đôi khi tôi còn về rất trễ. Nhờ có sự trợ giúp từ Liu Zheng nên Lanyu không nghi ngờ gì.
Đêm ấy là một đêm cuối tuần. Thông qua một người bạn, tôi đã có một cuộc hẹn đến nhà Chen. Chen là nhân vật đứng thứ hai trong giới tài chính. Để chuyến viếng thăm được tự nhiên hơn, tôi quyết định mời Jing Ping đi cùng. Cô ấy nhận lời ngay. Buổi viếng thăm kết thúc tốt đẹp. Công đầu thuộc về Jing Ping, quả thật cô rất có sức lôi cuốn và chinh phục người khác.
“ Hôm nay nhất định anh phải cảm ơn em cho tử tế ! ” Tôi nói khi đi từ nhà Chen ra .
“ Đúng đấy ! Vậy anh tính cảm ơn em thế nào đây ? ”
“ Mình đi ăn trước ! Được không ? ”
“ Uhm… Thế vẫn chưa được, nhưng tạm thế đã. Em cũng thấy đói rồi !”
Cô cười ngọt ngào. Lần đầu tiên lộ ra vẻ nũng nịu của phái nữ, hay ít ra là lúc ấy. Tôi thấy cô sao mà đáng yêu và thuần khiết đến thế.
Đêm ấy, khi ở trong xe tôi đã hôn cô. Tôi thấy rất kích động, cô ấy cũng vậy.
“ Han Dong! ” Cô dứt ra khỏi môi tôi và nói.
“ Huh ? ”
“ Nói cho em biết đi. Anh có vợ rồi phải không? ”
Tôi cảm thấy rất ngạc nhiên. Sao cô lại hỏi chuyện này, tôi cười .
“ Sao em lại hỏi thế ? ”
“ Nhờ trực giác của phụ nữ ! ”
“ Anh còn độc thân, chưa kết hôn bao giờ. Em có cần xem qua hộ khẩu của anh luôn không? ”
Cô cười trông có vẻ e thẹn .
“ Anh biết không? Han Dong. Em sợ! Em sợ mình sẽ lún sâu quá, hại bản thân, hại cả anh.”
Phụ nữ rất ít khi chủ động trong vấn đề tình cảm, đặc biệt là những phụ nữ xinh đẹp.
Sau khi đưa Jing Ping về xong cũng đã gần 1.AM. Tôi chạy xe về Bei Ou. Lúc vào nhà, tôi thấy Lanyu đang ngồi xem băng. Em không chào tôi.
“ Khuya thế này rồi mà em còn film fiếc gì nữa. Ngày mai em không phải đi học sao? ”
Tôi cất tiếng hỏi, vì tôi cần cái gì đó để nói .
“ Mai là Chủ Nhật! ” Em uể oải trả lời.
“ Anh phải tắm và ngủ đây! ” Tôi không muốn nói nhiều với em .
“ Anh gần đây bận quá nhỉ ? ” Em hỏi. Em thật rất nhạy cảm và tinh ý.
“ Uhm. Có một vài vấn đề, phiền chết đi được! ” Tôi ghét nghe giọng điệu nghi ngờ của em .
“ … ”
Em không nói gì nữa và lên giường ngủ trước. Tôi bước ra từ trong phòng tắm, bật đèn ngủ. Lanyu đang nằm sấp, đầu hơi nghiêng về một phía. Dưới ánh đèn mờ ảo, hàng lông mi đen mượt, sống mũi thẳng tắp và bờ môi gợi cảm của em trông thanh tú đến lạ lùng. Nét mặt em vô cùng tự nhiên và thánh thiện. Đôi mắt em đang khép, lông mi dài rũ xuống. Tôi không tự chủ được. Khẽ đến bên em, hôn lên mắt và hàng mi của em. Lanyu nhất định chưa ngủ say. Em nhanh chóng bị tôi hôn tỉnh giấc. Em trở mình, nằm ngửa. Tôi nằm đè lên người em.
“ Ngủ ! ” Giọng trách móc từ em nghe có vẻ rất nghiêm túc .
“ Không! Anh muốn cơ! ” Tôi làm ra vẻ nũng nịu.
“ Muốn ? Mà vẫn về muộn thế ? Không ! ”
“ Người ta bận mà! ” Tôi vẫn tỏ ra nhõng nhẽo với em.
Không chịu được nữa, bọn tôi cùng cười phá lên. Đôi khi hai người chúng tôi thích đổi vai để khiêu khích nhau.
“ Em đúng là cái đồ ích kỉ! ” Tôi vẫn đang nằm trên người em .
Em ngước mắt nhìn tôi.
“ Anh không ra ngoài phá phách chứ hả ? ”
“ Nếu vậy thì sao ? Em có thể không cần anh nữa ấy chứ ! ” Tôi cười và nói
“ Chỉ sợ là anh không cần em nữa thôi .”
Nụ cười của em trông có vẻ hơi sượng. Đôi đồng tử tinh anh lại phát ra ánh nhìn ưu sầu đã khiến tôi say đắm. Không biết vì thấy cảm động hay hối lỗi, tôi thấy mắt cay cay .
“ Sao có chuyện đó được ? ”
Tôi vừa nói vừa hôn lên người em.
Hai tháng sau đó , tôi không hẹn Jing Ping thêm lần nào. Chỉ có cô ấy gọi cho tôi 2 lần. Trong điện thoại giọng cô nghe cực êm dịu. Cô chỉ hỏi thăm tôi thêm vài ba chuyện linh tinh khác là dập máy.
Tôi có cảm giác như tim mình đang ở trong một guồng quay gấp gáp. Sau đó lại từ từ dịu lại. Lin Jing Ping đã 25, cô trưởng thành hơn Lanyu nhiều. Nhưng vào thời kì này, phụ nữ là tuyệt nhất.
Sau cùng, tôi và Lin Jing Ping vẫn phát sinh quan hệ giới tính. Trước đây, tôi đã từng cố nói ‘Không’ hàng ngàn lần với bản thân. Đó là vì Lanyu. Giữa chúng tôi đúng là không hề có sự ràng buộc nào trên pháp luật, chỉ là tôi không muốn phụ em.
Nhưng cuối cùng, tôi với Jing Ping vẫn cứ lên giường cùng nhau.
Chapter Fiveteen :
Đấy là một buổi tiệc chính thức của một chính trị gia. Trong đó tôi gặp khá nhiều người quen, tôi mời cả Lin Jing Ping đi cùng. Không cần phải nói, đấy cũng là một đêm đầy thành công, hãnh diện và tự hào. Party kết thúc, Jing Ping muốn đi hóng gió một tí. Chúng tôi lái xe lòng vòng quanh đường phố của Beijing. Tôi ôm lấy eo cô và tỏ tình cuồng nhiệt như một đôi tình nhân.
Bất kể tôi yêu cô thế nào, hay dù chỉ là một phần thì tôi cũng có thể làm ra vẻ yêu cô mười phần. Nhưng giữa tôi và Lanyu, dù tình cảm có sâu đậm đến mấy cũng không mảy may biểu lộ ra ngoài. Đêm ấy tôi đưa cô đến Xiang Guo. Trước tiên chúng tôi chỉ ngồi trò chuyện trong phòng và cùng cạn ly cho ‘tình bạn’ của cả hai sau khi phục vụ phòng mang lên chai Champage. Sau đấy, máu chinh phục cuồn cuộn nổi lên trong tôi, tôi quyết định phải chinh phục Jing Ping.
Bắt đầu bằng việc nhìn nhau không ngừng, cho tới khi tôi không còn kiên nhẫn nữa. Tôi vòng tay quanh eo, nhấc bổng cô lên và đặt nhẹ nhàng xuống giường sau đó chầm chậm cởi bỏ trang phục cô. Bình thường cô vẫn rất tao nhã, tự tin mà giờ trông cô lại vô cùng ngoan ngoãn và e thẹn, cô nhìn tôi với ánh mắt say mê. Cô xoã tóc ra, mái tóc óng mượt với những lọn xoăn gợn sóng trải ra giường. Tôi không chịu được nữa. Hai tay cực lực xoa vùng ngực cô. Sau đó đưa tay dang hai chân cô ra, ấn dương vật vào. Quái lạ, khi làm chuyện này với phụ nữ, tôi có thể chế ngự không xuất tinh sớm. Nhìn Lin Jing Ping bị tôi đẩy vào từng cơn từng cơn kích động.Tôi thấy rất phấn kích và sung sức.
“Không! Không, Han Dong!! Ah … Chúa ơi!”
Jing Ping la lên trong cơn phấn kích, gần như phát khóc tới nơi. Cuối cùng tôi cũng đã đạt đến cực điểm.
Phụ nữ sau khi ái ân phải được vuốt ve họ mới hoàn toàn thoả mãn. Jing Ping nằm gọn trong lòng tôi, nắm lấy một cánh tay tôi, xoa nhè nhẹ.
“ Em thấy mình ngốc quá ! ”
“ Không phải thế chứ! Em là cô gái thông minh nhất mà anh từng gặp.” Tôi ca tụng cô
“ Uhm, đây là câu anh từng nói với cả 100 cô gái khác rồi chứ gì? ” Cô vẫn cười .
“ Thật ra anh trước đây …”
Jing Ping đột ngột trở mình, áp chặt môi và hôn tôi, không cho tôi nói tiếp. Sau đó cô nhìn tôi.
“Han Dong! Anh không cần nói với em quá khứ hay thậm chí cả hiện tại, em không quan tâm đâu. Anh chỉ cần biết là có một cô gái tên Lin Jing Ping yêu anh thôi!”
Cô nói xong lại nép sát vào lòng tôi, mắt nhìn thẳng.
“ Nếu có một ngày anh không thích cô ấy nữa thì chỉ cần nói rằng ‘ Cô đi đi! Tôi chán cô rồi! ’ Lúc ấy, dù cô ấy rất yêu anh nhưng cũng sẽ lặng lẽ đi khỏi.”
Cô vừa nói vừa cười, mặt hồng lên và lại dụi đầu vào ngực tôi. Dù thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn thấy xúc động. Tâm trí tôi cũng bắt đầu nghĩ đến một việc quan trọng. Liệu tôi có nên cưới vợ hay chưa? Mẹ tôi cũng đã rất nhiều lần thúc giục. Nhất là sau khi bố tôi mất, nó đã trở thành một áp lực vô hình đè nặng lên tôi. Lin Jing Ping, con gái của một hộ bình dân ở Phương Nam. Có lẽ cô thích hợp để trở thành vợ tôi. Tuy xuất thân bần hàn nhưng cô là mẫu phụ nữ có thể đảm đang việc sở lẫn việc nhà. Trong cuộc sống và cả sự nghiệp. Tôi thật sự cần có cô.
Còn Lanyu? Tôi cứ tiếp tục ‘ nuôi ’ em như vậy hay sao? Hay cứ duy trì mối quan hệ hiện nay với em? Em chưa hẳn đã chấp nhận! Vậy chẳng lẽ vứt xoạch em một phát ư? Tôi làm không được.
Tất cả như một sự trùng hợp nhưng cũng là tất yếu. Tôi đã gặp gỡ với bác sĩ Shi. Ông ta là giáo sư khoa tâm thần học, đặc biệt nghiên cứu sâu về đồng tính. Ông là ‘ chuyên gia ’ về đồng tính đầu tiên mà tôi quen biết, cũng như lần đầu có ‘ kiến thức ’về vấn đề đó. Sau khi đã trải qua 4 h đồng hồ đối thoại, cuối cùng giáo sư Shi chẩn đoán : Tôi là một người đàn ông hoàn toàn bình thường, chỉ có một chút khuynh hướng đồng tính. Chỉ cần dứt bỏ được mối quan hệ với cậu trai kia, về sau đó thì việc kết hôn sẽ không có gì trở ngại nữa. Vấn đề bây giờ là từ phía Lanyu, ông ta nghi ngờ em bị chứng cuồng tưởng và cũng đã hứa sẽ giúp tôi điều trị cho Lanyu, giúp tôi thoát khỏi em.
Tôi sẽ nói với Lanyu về cái gọi là ‘ phát hiện khoa học trọng đại ’ của tôi. Thuyết phục em đi điều trị, tuy rất khó khăn nhưng tôi nhất định phải làm thế. Tôi với em đều không làm cơm được nên vẫn hay phải ăn ở ngoài. Hôm ấy, trên đường từ nhà hàng trở về em không ngừng kể cho tôi nghe chuyện ở trường. Về việc quản lý sinh viên, về phòng giáo viên, về chủ nhiệm lớp, về việc làm tốt nghiệp để có thể lưu lại Bắc Kinh .
Tôi nghe mà thấy phiền hết sức. Tôi bảo em rằng nếu là hộ khẩu Bắc Kinh, ngay lập tức tôi có thể mua cho em.
“ Lanyu! Em có nghĩ sau này chúng ta sẽ ra sao không? ” Tôi bắt đầu hỏi em .
“ Ý anh là sao? ” Em vừa lái xe vừa nhìn tôi nghi hoặc .
“ Em không cảm thấy dị khi 2 thằng đàn ông sống cùng nhau sao? ”
“ … ”
“ Thật ra đó là vấn đề về tâm thần. Một lúc nào đó con người ta có thể nảy sinh một thứ cảm giác khác thường như em, như chúng ta hiện nay.”
Nhưng câu nói của tôi có vẻ như diễn đạt không đúng ý lắm .
“ Em có xem qua một tài liệu ngoại quốc. Họ bảo rằng đây không phải là bệnh, đó là một thứ… gì nhỉ, em quên mất từ đó rồi. Chỉ là có kẻ thích phụ nữ, có kẻ lại thích đàn ông. Chúng chỉ khác nhau về sự lựa chọn.”
Những lời nói từ em khiến tôi ngạc nhiên thực sự. Tôi cứ nghĩ chưa bao h em thèm quan tâm đến những vấn đề đại loại vậy.
“ Em xem lúc nào thế? ” Tôi hỏi .
“ Ngay sau hôm quen anh em đã lưu ý những tài liệu như vậy .”
“ Tài liệu nước ngoài? Hô! Bọn nó còn có film X_rated đấy! Lại còn có cái gọi là ‘ giải phóng giới tính ’ nữa.” Tôi phản đối lại ý em .
“ Đấy là một báo cáo về khoa học. Rất nghiêm túc! ”
“ Anh thấy nó chỉ là vấn đề về tâm lý! ”
Tôi thấy có vẻ không thể thuyết phục được em. Nhưng tôi vẫn kiên trì .