Anh là lẽ sống của đời em Trang 4

Giờ tôi mới thấy lời của thằng Sơn- lớp trưởng đúng thật , trong lớp của tôi thì hình như bà Loan cưng con Uyên nhất . Vì nó rất đảm đang , thông minh , biết quan tâm đến người khác và có tài nịnh bà cô cực xịn . Giống như hôm trước , bà cô Loan yêu dấu của chúng tôi mặc một chiếc áo dài mới nhìn cũng bắt mắt lắm . Bà cô vừa bước vào lớp nhỏ Uyên đã la lên :” Ủa hôm nay có người dạy thế hả , cô Loan bị gì hả cô” .. Nhìn cái mặt giả bộ ngây thơ trong sáng của nó , tôi thật khó ưa . Vậy mà bà cô cũng tin mới sợ chứ : “ Làm gì có ai dạy thế ? . Con Uyên lại tiếp tục giở chiêu , nó giả bộ nhìn bà cô thật chăm chú rồi lí nhí “ Dạ em xin lối tại hôm nay cô mặc áo dài nhìn đẹp quá nên em nhìn không ra . Ngày thường cô rất giản dị nên mang một vẻ đep nhẹ nhàng , nhưng hôm nay cô mặc bộ áo dài này trong cô rực rỡ quá “ . Nghe gớm chưa , vậy mà bà cô vừa xoa đầu con Uyên vừa mỉm cười sung sướng thế là hôm đó bà cô không trả bài .

_ Cám ơn nha Uyên …. Tôi thì thào vào tay nhỏ Uyên .

_ He he đừng có cảm ơn vội ra chơi bao Uyên một chầu ăn sáng đó hihi …. Nhỏ nhìn tôi cười duyên .

_ Ok chuyện nhỏ như con thỏ !! -Nói là nhỏ vậy thôi chứ tim tôi đang rỉ máu nè hic , bao con nhỏ này ăn chắc tuần này tôi nhịn đói rồi . Khổ thân mày chưa Kha ai kêu dại trai không lo làm bài nằm suy nghĩ lung tung hoài .
Hey , xong hai tiết của bà Loan thiệt là hạnh phúc , ra chơi chắc tôi sẽ ăn uống no nê . Tự nhiên quay sang thấy Giang đang nhìn tôi bằng một cặp mắt hơi khác lạ . Nhìn tôi thì tôi nhìn lại có gì mà sợ Giang . Đúng là bây giờ trông Giang khác ngày xưa nhiều thật : Giang cao hơn nhìn cơ thể cũng rắn chắc hơn , đôi chân mày rậm và đen hơn xưa rất nhiều , đôi mắt vẫn ưu tư thoảng nét buồn trên gương mặt . Tuy cùng mặc đồng phục như nhau nhưng trông Giang vẫn rất nổi bật với chiếc áo sơ mi dài tay được kéo lên một cách mạnh mẽ , quần tây thì được may rất vừa vặn với Giang càng làm nối bật thêm dáng người của Giang . Giang cũng mặc áo sơ mi phanh ngực nhưng mà ở Giang tôi không thấy đẹp và nam tính như Tùng …. Hihi , chán ghê suy nghĩ một hồi cũng quay về với hắn , chắc tôi hết thuốc chữa rồi . Giang tiến về phía tôi và hình như muốn hỏi tôi chuyện gì đó .
_ Kha , đi ăn sáng với …..

Tôi còn chưa nghe hết câu nói của Giang thì Tùng ở đâu chạy đến , đứng trước mặt tôi và Giang . Tùng tiếng :

_ Sao đây đi ăn chưa , đói we rồi không đi nhanh là hết đồ ăn đó nha . Nghe nói món cá viên chiên hôm nay ngon lắm …. Hắn vừa nói vừa mỉm cười nhìn tôi , hắn biết là tôi rất thích cá viên chiên mà. Hắn nói xong rồi không cần hỏi ý kiến tôi , hắn ngồi xuống kéo tay tôi ôm qua cổ hắn . Rồi xong vậy là hắn cõng tôi xuống căn tin đó , chắc đâu cần tôi đồng ý hay không , tôi đâu có quyền lựa chọn .

_ Từ từ coi để nói với Giang cái này đã , làm gì mà như ăn cướp thế , nãy có hẹn với nhỏ Uyên ăn chung rồi nên từ từ đi … tôi nạt hắn một cái … hihi sướng wa

_ Gì mà từ từ nữa con rùa kia , có ngồi yên không hả nhảy wa nhảy lại hoài làm tui mệt quá đi . Uyên xuống dưới chờ nãy giờ rồi , lão rùa ah !! …- Ủa sao hôm nay nhỏ Uyên ngoan wa ta ngac nhiên ghê , chắc lát về trời mưa lớn lắm . Suốt buổi , tôi không nghe Giang nói câu nào , Giang chỉ im lặng nhìn tôi và Tùng . Thôi kệ, có gì lát vào lớp nói giờ đi ăn cái đã .
Hắn cõng tôi xuống cầu thang hình như vất vả hơn mấy lần trước , tôi thấy lưng áo của hắn đẫm mồ hôi hơi thở thì gấp gáp và nghe rất khó nhọc . Không hiểu là hắn bị gì hay là hắn bệnh rồi ..

_ Eh , mệt không thôi để tui xuống tự đi , chân tui cũng gần hết rồi … tôi thủ thỉ bên tai hắn

_ Ngồi yên trên đó, tui không sao hết cái chân như thế mà đòi tự đi hả ?? . Yên tâm đi người như Kha thì có cõng thêm 10 Kha tui cũng không sao chỉ là sáng này đi sớm quá nên tui không có kip ăn gì hết …

Sáng hắn phải đi sớm , không lẽ hắn đã có ý định qua nhà tôi rồi . Chứ nếu không hắn đi sớm làm gì , tên này làm tôi nhức đầu rồi nha , chợt nhớ ra một chuyện nãy giờ thắc mắc tôi hỏi hắn .

_ Sao hồi nãy lúc cô la tui đó , tui thấy Tùng định đứng lên chi dạ ? tính nói với cô cài gì hả ?? . Tôi vừa hỏi vừa hồi hộp đợi câu trả lời …

_ Ủa thì có gì đâu . tui muốn xin co đi vệ sinh thôi chứ có làm gì đâu , vậy cũng hỏi àh ! ….- trời sao mà hắn tàn nhẫn thế ,tôi cứ tưởng hắn muốn đứng lên bênh vực tôi giống những bộ phim Hàn Quốc lãng mạn chứ . Ai ngờ hắn …… hic hic

_ Thế sao , tui lừ mắt thì Tùng cũng ngồi xuống …- tôi tức wa hỏi tới luôn …

_ Thì tôi ,sợ cô đang tức bước ra thì bị chửi lây luôn làm sao . Lúc đó tự nhiên bị chửi oan hả tui đâu có ngu .. mà tui cũng đâu có thấy ai lừ mắt gì đâu ………..- Thôi có nói thêm cũng vậy càng thêm tức , tên này không biết làm bằng gì mà lúc nóng lúc lạnh làm cho tôi nhức não quá . Suy nghĩ một hồi thì mới nhớ nãy hắn nói là có nhỏ Uyên chờ sẵn rồi mà , sao bây giờ tôi có thấy ai đâu trời . .. đừng chọc chửi nha …

_ Ủa con Uyên đâu , sao tui ko thấy dạ .. –tôi nheo mắt hỏi hắn …

_ Làm gì có Uyên, nãy Uyên nhờ tui nhắn với Kha : nó đổi ý rồi không thèm chầu ăn sáng của Kha nữa , cứ coi như Kha nợ nó một chuyện đi .

_ Vậy sao nãy nói xạo với tui … tôi trợn mắt hỏi hắn .

_ ờ thì…. Mà tui nói xạo vậy đó ai kêu tin làm chi mà bây giờ ngồi đó hỏi, hỏi hoài nhức đầu ai kêu tin tôi làm chi xì … Đang nói lí nhí tự nhiên hắn la lên làm tôi cũng phát hoảng im bặt .

_ Mà nè , lát trưa ở nhà tui không có ai nấu cơm hết đó , tui wa nhà Kha chơi được không chứ về nhà cũng không có gì làm …
Má ơi! Hắn đòi wa nhà tôi chỉ mới có một ngày bên hắn thôi mà tôi đã mất ngủ mấy ngày rồi . Bây giờ mà hắn wa nữa thì tôi sợ con ma dê trong tôi nó sẽ không nằm yên hoài đâu nha .. lúc đó mà có cái gì thì đừng có bắt đền hic hic .

_ Nhà tui chứ đâu phải chỗ trọ wa làm gì thôi tui không thích đâu , nhà ai nấy ở đi mệt quá !! …. Tôi trả lời hắn một cách dối lòng …

_ Ok , nếu Kha không cho tui wa thì tui đứng ngoài phá cửa , la hét làm như Kha thiếu nợ tui vậy . Rồi hàng xóm ra chửi , người ta về méc với mẹ Kha thì lúc đó đừng có ghét tui hí hí .

Trời nhìn hắn cười kìa , sao mà ngây ngô thế , hắn đúng là giống con nít quá rất đáng yêu. Vậy thì thôi nếu mà Tùng đã tự nộp mình như thế thì tại sao tôi phải từ chối he he . Lát về, kêu hắn nấu cơm cho tôi ăn … sung sướng we

Mới đây mà hết giờ ra chơi rồi nhanh wa , vừa thấy tôi là nhỏ Uyên nhào đến ngay

_ Nghe Tùng nói rồi đúng không ?? nhớ đó cứ coi như là Kha nợ Uyên một chuyện nha , mốt Uyên kêu làm gì cũng phải làm đó , nhớ không hả ?

Tôi nghe những lời của nhỏ Uyên nói một cách lơ đãng, tôi cũng ậm ừ cho wa chuyện . Chứ bây giờ đầu óc tôi đang nghĩ đến hắn , nghĩ về bữa ăn của chúng tôi . Chúng tôi sẽ ăn dưới ánh nến lung linh, huyền ảo sau khi ăn xong chúng tôi sẽ……….. Ôi trời Kha ơi cái máu 35 của mày lại nổi lên rồi hả … bình tình nào Kha … chuyện gì cũng từ từ …. Phù …phù

*******************

Phù.. cuối cùng cũng về tới nhà rồi sao hôm nay tôi yêu nhà tôi thế không biết sao hom nay tôi yêu nhà tôi ghê hi hi . Hắn từ từ dắt xe vào nhà , nhìn tôi và hắn giống như hai vợ chồng cùng nhau đi làm về . Lưng hắn ướt đẫm mồ hôi , chắc tại trời nắng quá mà . Tôi bật máy lạnh , mở tung các cánh cửa sổ cho không khí vào nhà thông thoáng hơn . Không hiểu sao hôm nay tôi không muốn nói gì với hắn , tôi không muốn xóa đi cái không khí yên lặng giữa tôi và hắn . Tôi chỉ muốn yên lặng ngắm nhìn hắn , không hiểu sao hôm nay tôi lại có cảm giác như thế . Hắn nhìn tôi cũng không nói gì , không gian trở nên thật yên lặng . Nhìn kĩ hắn thật đẹp …. Không phải nói là hắn quá tuyệt , ít nhất là trong mắt tôi . Làn da ánh lên một màu nâu bóng nhìn vào tràn đầy sức sống , vầng trán cao và rộng, chiếc mũi thẳng và hơi hếch lên trông thật đáng yêu , đôi mắt luôn mang một nỗi buồn man mác khiến người đối diện cảm thấy thật lạnh lùng . Nhưng tôi yêu ở hắn nhất là cái miệng , với chiếc răng khểnh mỗi lần hắn cười trông thật đáng yêu , chà đôi môi của hắn thì khỏi chê nha : đôi môi không quá dày cũng không quá mỏng , môi dưới luôn mọng lên và hồng hồng …….đúng là đối với hắn tôi không thể nào chê được bất cứ cái gì.

_ Eh đứng đó làm gì thế , đi nấu cho tui gói mì ăn coi …. Hắn lên tiếng ,uhm có lẽ điều mà tôi ghét nhất ở hắn chính là cái thái độ của hắn với tôi .

_ Mơ hả cưng , tui cho vô nhà tui thì Tùng phải đi nấu cho tui ăn chứ , tui là chủ nhà mà đâu phải osin . Đừng có ăn hiếp tui hoài , xí

Chẳng hiểu hôm nay ,hắn bị cái gì nữa sao lại ngoan ngoãn nghe lời tôi xuống bếp thế nhỉ, thôi kệ hắn nghe lời thế là tốt wa rồi hihi . Không nỡ để hắn ở dưới bếp một mình , tôi đi xuống dưới coi hắn đang làm gì . Trời hắn làm đồ ăn một cách thành thạo nào là nấu canh rồi quay sang chiên thịt , đúng là đảm đang thật ….

_ Sao giỏi quá dạ , vậy là mốt có tương lai rồi đó nha ….- tôi đẩy nhẹ tay hắn

_ Thấy làm thì nhảy vô phụ đi đứng đó mà nhiều chuyện , ủa mà mốt tui có tương lai gì? Hắn nhíu mày suy nghĩ rồi hỏi tôi .

_ Chài tương lai gì mà cũng không biết hả ? thì mai mốt lấy vợ về rồi làm mọi cho vợ.... – tôi cười gian trá .

_ Haha lấy vợ hả , được như thế cũng mừng nha , yên tâm đi tui không lấy vợ đâu , tui ở vậy nấu ăn cho Kha chịu không ?? Hắn nháy mắt với tôi một cái , nhìn thật đáng yêu........

_ Điên hả liên quan gì đến tới tui … - gương mặt tôi thoáng đỏ lên

_ Kha có chắc là không liên quan gì đến Kha không ??...- hắn vừa hỏi vừa áp sát vào tôi, đẩy tôi kẹt cứng ngắc vào bức tường . Gương mặt của hắn gần đến mức tôi có thể nghe cả hơi thở nồng nàn đậm mùi đàn ông trong hắn . Và có thể chỉ cần tôi xích thêm một chút nữa , chỉ thêm một chút nữa thôi thì môi hắn sẽ nằm gọn trong môi tôi ,và chắc chắn lúc đó dù cho trời có sập xuống thì tôi vẫn hôn hắn , vẫn khát khao được nuốt trọn đôi môi đó. Dù cho hắn có đánh chửi tôi và đã hôn hắn thì tôi vẫn muốn như thế , tôi muốn được nằm gọn trong lòng hắn như lần trước , muốn được nghe hơi thở nồng nàn của hắn và quan trọng hơn hết là tôi muốn được một lần sỡ hữu đôi môi kia . Nhưng hình như chỉ có tôi là người đang mơ mộng ….

_ Cái này là khăn nhà bếp hả ? Sao mà sạch thế….- Hắn hỏi rồi với tay lấy cái khăn được treo sau lưng tôi , trời hắn ép sát tôi vào tường là chỉ để lấy một cái khăn hả , hắn có bị điên không trong khi tôi thì lại tưởng tượng chuyện khác đúng là ngốc thật .

_ Ở nhà hình như không bao giờ làm bếp hả sao tôi thấy nhà bếp có nhiều đồ dùng còn mới quá ….- Hắn hỏi lớn ….

Làm bếp ư ? mẹ tôi có bao giờ làm một nữa ăn cho tôi đâu lúc nào tôi cũng ăn cơm hộp mà . Nếu tôi không ăn thì mẹ cũng không bao giờ hỏi đến vì trách nhiệm của mẹ là ngăn chặn để tôi không có cơ hội làm cho mẹ mất mặt .. chỉ có thế thôi . Còn những chuyện khác thì không liên quan gì đến mẹ .. Mẹ tôi là như thế .

_ Uhm nhà Kha không như Tùng có mẹ chăm sóc nên biết nấu ăn mẹ của Kha bận lắm…

_ Haha được mẹ chăm sóc hả ? Thôi đừng nhắc đến chuyện này nữa ….. – lại thêm một lần nữa hắn cười lên chua chát và nghe có phần thật hoang dại ; đôi mắt của hắn hơi đỏ lên tôi cũng không biết đó là sự tủi thân tức giận hay là đau buồn . Chỉ biết là trong đôi mắt đó hình như có cả bầu trời xám xịt . Tôi cũng không biết nói gì hơn , có lẽ bây giờ hắn cần yên lặng hơn là một đứa hay hỏi như tôi . Thế nên chắc tôi lên nhà xem ti vi quá .

_ Đi đâu thế phụ , chờ chút có cơm ăn nè còn phụ tui dọn lên nữa . Ở đây đi tui không thích ở một mình vào lúc này …

Tôi cũng chẳng biết nói gì ngoài việc đứng nhìn hắn làm đồ ăn . Nhìn bờ vai của hắn tôi chợt cảm giác hắn thật cô đơn tôi muốn ôm chặt hắn , hỏi han hắn những chuyện buồn rồi an ủi hắn . Tôi muốn là nhiều điều cho hắn lắm nhưng mà tôi sợ sẽ đánh mất tình bạn này. Tôi biết bây giờ hắn cũng đang nghĩ đến những chuyện buồn của riêng hắn và tôi thì chẳng thể giúp gì ngoài việc đứng đây và nhìn hắn một cách bất lực.

_ Xong rồi nè đi lên ăn cơm đi …- tự nhiên hắn vui vẻ trở lại , hình như hắn đã điều khiển được tâm trạng của hắn rồi . Oái hắn vừa đi lại còn khoác vai tôi và ôm nhẹ tôi vào lòng , tuy bây giờ người hắn toàn mồ hôi nhưng tôi vẫn rất thích được như thế . Hơi thở nhẹ nhàng của hắn phả ngang qua mặt tôi làm cho tôi bất giác quay sang nhìn đôi môi của hắn . Mặc dù biết hắn khoác vai tôi là chuyện bình thường mà nhưng không hiểu sao tim tôi lại đập nhanh như thế … Chết rồi con dê trong người tôi hình như đang biểu tình đòi ra ngoài rồi … Không được Kha ơi mày mau bình tĩnh lại đi nhanh lên , không được như thế ….. Tôi đưa tay lên ngắt vào mặt mình mấy cái … hắn nhìn thấy và ôm bụng phì cười …

_ Làm gì thế , khởi động cơ miệng trước khi ăn hả ? Không cần làm thế đâu ăn không nhanh bằng tôi đâu . Hằn nhìn tôi cười thách thức .

_ Chưa biết ai thua ai àh nha ngon nhào vô … Tôi vừa nói vừa ngồi xuống múc một chén cơm rồi ăn một mạch , tất nhiên hắn cũng đâu có chịu thua tôi . Hắn ăn nhanh thật mới có hơn 10p mà hắn đã ăn được 3 chén rồi , trong khi tôi còn ì ạch chén thứ 2 . Bỗng nhiên , tôi mắc nghẹn , chài ơi đang ăn đua mà mắc nghẹn chán thật . Tại tôi ăn nhanh wa mà không chịu uống canh như hắn nên mới mắc nghẹn . Ly nước để kế bên tôi cũng hết rồi , hắn thì cứ lo cắm cúi ngồi ăn đâu có thèm nhìn tôi . Khó chịu quá tôi không thể lên tiếng được ….

_ Xoảng …-cái chén ăn cơm của tôi bị tôi quơ tay nên rơi xuống rồi hix

_ Kha , Kha sao vậy bị gì dạ mắc xương hả , có gì không ?? Hắn ôm lấy vai tôi và lắc mạnh khó khăn lắm tôi mới thều thào được “ nước , nước:”

_ Ờ, ờ chờ tui chút …

Hắn chạy như bay xuống nhà bếp ,tôi thấy hắn chạy mà cứ lo là hắn sẽ té . Hắn đem nước lên mà còn thở hổn hển , tội nghiệp quá . Tôi uống xong nước cũng thấy đỡ hơn , hic hic . Hắn cốc nhẹ vào đầu tôi , rồi ngồi nhìn tôi một lúc lâu . Giờ tôi vẫn còn khó chịu hic mệt wa .

_ Vào phòng đi , tui dọn dẹp đã, rồi lát tôi nói chuyện này cho nghe … Hắn đõ tôi đứng lên và nói

Hắn có chuyện muốn nói với tôi , có khi nào là tỏ tình với tôi không ta ?? Hehe sướng , mà nghĩ cũng chán thật nếu mà hồi nãy tôi không quá mệt thì tôi đã giả bộ xỉu rồi , lúc đó hắn sẽ hô hấp nhân tạo cho tôi và đúng lúc đó tôi sẽ tỉnh dậy ….sau đó thì chúng tôi sẽ hôn thật và chuyện gì đến sẽ đến thôi …..hehe . Nghĩ mới tới đó thôi mà hết mệt rồi .Nếu mà được như thế thì chắc tôi sẽ đi chùa liền haha .

_ Nè đỡ chưa , lát đi chỗ này với tui không ? ….- lo suy nghĩ nên hắn ngồi kế bên hồi nào tôi cũng không hay .

_ Đi đâu dù gì chiều nay cũng không có tiết học ., mình đi chơi hả

_ Uhm .. hắn nói như thế thôi rồi bỏ ra ngoài chán wa >’’<

Hắn chở tôi đi đâu vậy ta hình như chỗ này là quận 7 mà , ủa hắn qua đây làm chi ta ? . Mặc dù không biết hắn chở tôi đi đâu và làm gì nhưng tôi vẫn rất vui . Hắn chở tôi qua khu Phú Mĩ Hưng , đúng là không khí thoáng mát và cảnh vật cũng đẹp đó chứ , chỗ này hay thế sao tôi không biết nhỉ . Hắn dạo thật lâu mà không nói gì nữa , bỗng hắn dừng xe trước một bãi cỏ trước mặt có một cái hồ nước nhìn cũng khá đẹp . Hắn nhìn tôi ra hiệu ngồi xuống , tôi thích khung cảnh nơi đây lắm . Còn hắn không nói cũng không làm gì nữa tôi thật sự muốn bổ cái đầu đó ra và xem hắn chứa cái gì bên trong ..

_ Muốn ăn kem không hả tui đi mua … đang im lặng tự nhiên giờ đột nhiên la lên , tên này đúng là bệnh quá .

_ Uhm ăn chứ ….

Hình như trời cũng về chiều rồi từng cơn gió thổi qua tôi thoáng rùng mình hơi lạnh, nhưng mà tôi thích ăn kem vào lúc trời se se mà . Một sở thích khác người , mà cũng đúng thôi tôi thì làm gì giống người ….

_ Kem nè !! Hắn đưa kem cho tôi ….- trời hắn mua ở đâu mà nhanh thế

Nhưng bây giờ tâm trạng không tốt nên tôi cũng ko muốn suy nghĩ nhiều . Tôi nhận cây kem từ hắn và nằm ngã người xuống bãi cỏ êm ái . Điều bất ngờ là hắn cũng nằm xuống kế bên tôi . Toi và hắn đều im lặng nhìn ra xa , bỗng hắn đỡ đầu tôi lên và gối tay hắn vào nhưng mà hắn không nằm gần tôi như lần trước . Cánh tay của hắn thật rắn chắc làm tôi tạm wen đi những nỗi buồn để chỉ nghĩ về hắn thôi . Gió thổi qua càng lúc càng mạnh xung quanh không có ai wa lại chắc giờ này người ta chưa về nhà . Tôi mong sao cho giây phút này tồn tại mãi đừng trôi qua để tôi bên hắn mãi . Trời bắt đẩu lạnh rồi mà cơ thể của tôi thì không được khỏe lắm nên tôi ắt xì một cái rất lớn .

_ Lạnh àh nằm sát vào đây , có cần tui cho mượn áo khoác không . Nãy kêu mang theo áo khoác mà không nghe … Hắn nói gì tôi cũng không nghe nữa tôi chỉ nghe hơi ấm của hắn dang truyền sang tôi , thật ấm áp . Cánh tay của hắn cùng với bờ ngực rắn chắc làm cho tôi muốn hắn là của tôi mãi , tôi muốn hắn bên tôi lo lắng và bảo vệ cho tôi còn thôi thì sẽ nghe hắn tâm sự những chuyện buồn …cuộc đời như thế thì vui thật ..

_ Thôi đi về thôi , Kha lạnh rồi không khéo bệnh mất đó .. hắn đúng là tên hay làm mất hứng …

trên đường về hắn cố ý ngồi lui về phía sau rất nhiều … tôi vui lắm và hình như bữa tiệc nào cũng có kết thúc hết … mới đây mà tới nhà rồi ..

_ Thôi tới rồi bb nha Kha mai gặp nha ý mà khoan….. -hắn nói rồi hới nhướn lên, lúc đó tôi đang đứng trước cửa nhà , thấy động tác của hắn như thế thì tôi cứ ngỡ là hắn ….hôn tạm biệt tôi .. tôi còn định nhắm mắt đón chờ đôi môi đó , đón chờ cái mà tôi khao khát … nhưng mà không phải hắn chỉ giúp tôi lấy một chiếc lá me dính trên tóc … mất hứng quá …

_ Rồi xong , lấy được rồi !! Giọng hắn hí hửng vang lên làm tôi muốn xì khói luôn .. tên này sao mà …hichic thôi không nói nữa tức quá .

_ Ờ tui vô nhà nè , bb nha tên chuyên làm mất hứng …- tôi nhìn hắn với đôi mắt đe dọa , còn hắn thì ngơ ngác con nai vàng …. Nhìn tôi ngơ ngác , hic hắn càng ngây thơ càng đáng yêu ..

Tôi đi vào nhà mà hắn vẫn chưa đi , đến khi tôi tôi vào hẳn trong bếp thì tôi mới nghe tiếng xe của hắn vang lên .. trong tôi vẫn còn nghĩ :” Nếu lúc nãy hắn hôn mình thì sao nhỉ “ ….ngốc thật câu đó cũng hỏi …. Chắc lúc đó mình sướng chết được tối về khỏi ngủ luôn he he………….

**************

Loading disqus...