Em không yêu anh nhưng xin em hãy cho anh yêu em Trang 2

Hôm nay cậu ấy lại chờ tôi ở trạm xe buýt.

- Mình đi chơi rồi hẳn về nhe em? – Cậu ấy cười thật tươi hỏi tôi.

- Uhm. Em mệt lắm. Em không muốn đi đâu hết á. Anh chở em về đi! – Tôi ca cẩm với cậu ấy

- Em mệt lắm à? Em có bệnh không? Anh chở em đi bác sĩ nhé? – Cậu ấy vồn vã hỏi tôi.

- Em không sao. Em chỉ mệt chút thôi. Ngủ một giấc là hết thôi anh ạ.

- Vậy thì anh chở em về nhé. – Cậu ấy tiu nghỉu chở tôi về. Tôi biết cậu ấy buồn lắm. Nhưng tôi rất mệt và cũng không muốn cậu ấy lại chi tiền vì tôi thêm nữa. Lần nào cậu ấy đón tôi về cũng chở đi đâu đó, không đi ăn thì đi mua đồ cho tôi. Tôi từ chối thì cậu ấy làm nũng. Thiệt tình là bó tay với cậu ấy luôn. Tôi nói không quá đáng đâu chẳng hạn như những lần…

Trong shop quần áo,

- Cái này hợp với em đó. Lấy cái áo này nha.

- Thôi anh ơi! Em nhiều đồ rồi.

- Thôi mà! Lấy đi há. A còn đôi giày cũng hợp với em nữa nè.

- Thôi mà anh!

- Áo cặp nè. Anh và em mua một cặp nhé.

-…

- Quần jeans này đẹp mà em mặc vừa nữa nè.

-…

- Mua cái này luôn nhe.

-…

- Mà anh thấy cái kia cũng đẹp nữa. Mua luôn nhe em.

-…

….

Chẳng thể nào ngăn nổi cậu ấy mua đồ cho tôi. Cậu ấy gom hết tất cả những gì cậu ấy thấy hợp với tôi, mặc cho tôi năn nỉ để lại mỏi cả lưỡi và cho đến lúc tôi im lặng để cậu ấy làm gì làm. Để cuối cùng rút lại một câu ngắn gọn.

- Anh mua thì anh mặc đi. Em không mặc đâu. – Rồi tôi bỏ đi khỏi shop. Còn cậu ấy thì đuổi theo năn nỉ.

Trong nhà hàng,

- Ngoài kia nhiều chỗ bán ăn cũng được vậy, chui vào đây làm chi vậy? – Tôi thấy khó chịu ở những nơi sang trọng này lắm.

- Anh muốn ăn ở đây cho lãng mạn đó mà. Hì hì. – Cậu ấy cười đưa cái răng khểnh của cậu ấy ra làm cô nhân viên mém xỉu. Phải nói cậu ấy cũng đẹp trai lắm chứ. Nhìn lại tôi bình thường, chẳng có gì nổi bật. Haizzz Rồi cậu ấy kêu thức ăn như để đè chết tôi chứ không phải để ăn.

Trong siêu thị,

- Em thích gấu bông không? Anh mua tặng em nha. – Cậu ấy hỏi tôi khi đi ngang quầy hàng lưu niệm.

- Cũng được. Em thích con chim cánh cụt á. – Tôi biết thế nào cũng không có con chim cánh cụt vì tôi từng đi tìm để mua làm quà sinh nhật cho thằng em tôi mà chẳng có thấy.

- Em nghĩ gì thế? – Cậu ấy trở lại cầm theo cái bao gì đấy.

- À không có gì. Anh cầm cái gì vậy? – Tôi nhướng mày hỏi cậu ấy rồi nhìn vào cái bao.

- À. Anh không tìm được được chim cánh cụt nhưng anh mua hết mấy con có họ chim trong đó hết rồi. Ở trong đây nè.

Trời đất ơi! Tôi khổ với cậu ấy mất. Tôi bỏ đi nước một. Cậu ấy chạy theo năn nỉ tôi.

- Em đừng giận mà. Anh xin lỗi nhưng ở đó không có chim cánh cụt. Nhưng anh sẽ ráng tìm ở chỗ khác để mua cho em nha.

- Haizzz thôi đi em không cần nữa đâu. Mình đi thôi.

Cậu ấy thở phào nhẹ nhõm và tiếp tục đi. Rồi cậu ấy lén tôi mua một cặp bằng nhẫn bằng vàng bắt tôi đeo cùng cậu ấy. Thật là ức chế gì đâu ấy. Đi siêu thị với cậu ấy quả là sai lầm mà dường như đi đâu với cậu ấy cũng sai lầm cả. Nhưng ngày hôm sau tôi rất ngạc nhiên khi thấy một con chim cánh cụt nhồi bông trước cửa nhà. Tôi có chút gì đó cảm động lắm. Tôi đã hỏi cậu ấy làm sao mua được con thú đó. Cậu ấy chỉ cười cười rồi vuốt tóc tôi.

Nó là khoảng thời gian vui vẻ nhất của tôi đấy, tuy rằng với hắn tôi luôn cằn nhằn và tỏ ra khó chịu. Rồi bất chợt người tôi thầm yêu đã gặp chuyện đau lòng. Tự nhiên trái tim tôi thổn thức trở lại. Tôi muốn đến bên người ấy. Tôi muốn dành hết yêu thương đơn phương cho người ấy. Tôi không yêu Leo, tuy rằng bên cạnh cậu ấy ấm áp lắm, ở bên cậu ấy tôi được chìu chuộng và vui vẻ hết mình nhưng tôi chỉ yêu duy nhất một người thôi. Tôi không biết làm sao bởi vì Leo rất tốt với tôi. Cậu ấy luôn bên cạnh tôi mỗi khi tôi buồn và cho tôi trút giận mỗi khi tôi có chuyện bực mình mặc dù tôi và cậu ấy cách xa nhau về địa lí. Cậu ấy cho tôi biết thế nào là cuộc sống tươi đẹp. Tôi dường như trút hết cái thế giới u tối của mình đi để hướng về cái gì đó tươi sáng từ cậu ấy. Nhưng khi nhìn thấy người tôi yêu, tôi lại muốn trở về nơi u tối đó và tiếp tục yêu thầm. Đau, đau quá. Sao trái tim tôi như muốn chia đôi thế này? Tôi phải làm sao đây. Tôi phải chọn ai đây

Hôm ấy, lại một ngày mưa. Mưa tầm tã, mưa lạnh lùng. Cậu ấy lại đến thăm tôi, vẫn vui vẻ và ấm áp như mọi khi nhưng trái tim tôi đang lạnh. Nó lạnh vì cơn mưa kia hay vì tôi sắp xua đi cái ấm áp yêu thương nó.

- Mình đi ăn thôi em.

- Anh à. Em muốn nói với anh một chuyện.

- Chuyện gì? Em nói đi.

- Mình chia tay đi.

- Em….em… đùa à?

- Không. Em không yêu anh. Người em yêu là người khác. Em đến với anh chỉ vì em muốn đền đáp tình yêu anh dành cho em thôi. Em muốn chờ cho đến một khi anh chán em rồi sẽ bỏ em ra đi nhưng giờ em không thể chờ nữa. Em không yêu anh và không đáng để anh yêu. Anh hãy tìm một người thật sự yêu anh, Leo nhé. – Tôi chỉ biết cúi đầu, có cái gì đó xót xa nơi cõi lòng nhưng có lẽ điều đó sẽ tốt cho cậu ấy. Cậu ấy là người tốt và nên được người tốt trân trọng, còn tôi chỉ là một người đơn phương như cậu ấy.

- Anh yêu em mà. Anh yêu em trọn trái tim này. Em không yêu anh nhưng xin em hãy cho anh yêu em. Anh sẽ đứng một nơi nào đó để nhìn em hạy phúc nhưng anh mong em luôn nhớ rằng vẫn có một người luôn đứng đằng sau em, yêu em và thầm mong em hạnh phúc. Anh sẽ không miễn cưỡng em đâu. Anh sẽ chờ em, chờ mãi. Khi nào em cần đến anh thì anh luôn sẵn sàng quay về bên em. Chúc em hạnh phúc, Aries nhé.

Từng giọt nước mắt Leo xé nát cõi lòng tôi. Cậu ấy chạy đi mang theo ánh sáng ấm áp, mang theo niềm vui trong cuộc đời tôi. Gió, sao gió lạnh thế này? Gió đang hành hạ tôi vì tôi đang đày đọ một người yêu tôi thật lòng ư. Hay gió muốn nhấn chìm tôi vào thế giới lạnh lẽo cô đơn lần nữa. Nước mắt tôi thi nhau rơi. Từng kí ức về Leo hiện về, từng nụ cười ấm áp như còn đâu đây. Từng hơi thở ấm áp khi Leo ôm tôi vào lòng vào chiều mưa lạnh hôm ấy như còn thoảng đâu đây. Từng cánh bồ công anh vụt bay đi xa theo gió lạnh. Bồ công anh sẽ mãi xa nơi mà nó đã gắn bó để đi tìm cái gì đó hư vô ư? Bồ công anh sẽ mãi không thể tìm được hạnh phúc cho mình mà bỏ lại một người đau khổ ư? Rồi liệu bồ công anh có tìm được bến bờ mà nó muốn? Chợt nhận ra mình là một cánh bồ công anh, bay mãi, bay mãi và vướng lại nơi thế giới u tối và lạnh lẽo. Sao nó ngu ngốc lại bay tiếp thế? Sao nó bỏ lại thế giới thần tiên để nơi đó chỉ là đau khổ và tan nát. Nhưng nó cũng đâu hạnh phúc. Nó đã sai rồi ư.

Tôi chạy theo những cánh bồ công anh kia hay tôi đang chạy theo ánh sáng đời tôi. Đúng rồi, tôi phải níu kéo cậu ấy lại, tôi không thể mất cậu ấy. Không thể!

Em yêu!
Tất cả chỉ còn là quá khứ
Một quá khứ không thể nào quên
Hãy cố gắng quên anh đi....
Chúc em hanh phúc !

Vì sao khi anh đi em đã không ôm lấy anh hỡi người
Vì sao đôi chân em cứ đứng nhìn anh xa mãi xa
Vì sao hôm nay em không thể cười như lúc anh nơi này
Vì sao khi xưa em đã nói không cần anh

Đã rất lâu không có anh nơi này
Hàng cây vẫn đứng chờ anh
Đã rất lâu chẳng nghe được tiếng anh nói "yêu em" như lúc gần em
Nhắm mắt cho ký ức xưa quay về
Về bên nỗi nhớ lặng câm
Nhới mỗi khi, gần anh nhẹ ôm lấy anh
Hôn thật khẽ lúc anh nhìn em

Vì sao khi anh đi em đã không ôm lấy anh hỡi người
Vì sao đôi chân em cứ đứng nhìn anh xa mãi xa
Vì sao hôm nay em không thể cười như lúc anh nơi này
Vì sao khi xưa em đã nói không cần anh

Quá khứ cứ mang theo một tình yêu rất buồn
Một tình yêu của ngày hôm qua
Một tình yêu giờ đã quá xa
Quá khứ hãy lắng sâu để tình anh được bình yên nhé
Ở nơi xa chúc em hạnh phúc !

Tất cả đã qua, tất cả cũng đã phai dần trôi xa, tất cả đã chỉ còn những dĩ vãng dần phôi pha, và cứ thế mỗi đêm con tim anh cứ nhắc thầm tên em bao nỗi nhớ khi xưa ký ức như tăng nhiều thêm. Buông tay anh ra, buông tay em ra , buông tay nhau ra dôi ta chia xa . Chỉ mong đừng nhớ quá khứ dày xéo ký ức dày vò trong ta sau bao nhiêu tháng ngày dài trong tim ta cố gắng vượt qua . Mong em sẽ luôn được hạnh phúc bên một tình yêu mới thiết tha
Vì sao khi anh đi em đã không ôm lấy anh hỡi ngừi
Vì sao đôi chân em cứ đứng nhìn anh xa mãi xa
Vì sao hôm nay em không thể cười như lúc anh nơi này
Vì sao khi xưa em đã nói không cần anh
Đã rất lâu không có anh nơi này
Hàng cây vẫn đứng chờ anh
Đã rất lâu chẵng nghe được tiếng anh nói yêu em như lúc gần em
Nhớ mắt trong kí ức xưa quay về về bên nỗi nhớ lặng câm
Nhớ mỗi khi gần anh nhẹ ôm lấy anh hôn thật khẽ lúc anh nhìn em
Vì sao khi anh đi em đã không ôm lấy anh hỡi người
Vì sao đôi chân em cứ đứng nhìn anh xa mãi xa
Vì sao hôm nay em không thể cười như lúc anh nơi này
Vì sao khi xưa em đã nói không cần anh

(Vì sao – Khởi My)

------------------

Leo

Cuối cùng cái ngày mà anh sợ đã đến. Tình yêu đơn phương anh dành cho em cuối cùng cũng kết thúc rồi. Em không yêu anh. Em yêu người khác. Em đến với anh chỉ vì em thương hại anh.

- Mình đi ăn thôi em.

- Anh à. Em muốn nói với anh một chuyện.

- Chuyện gì? Em nói đi.

- Mình chia tay đi.

- Em….em… đùa à?

- Không. Em không yêu anh. Người em yêu là người khác. Em đến với anh chỉ vì em muốn đền đáp tình yêu anh dành cho em thôi. Em muốn chờ cho đến một khi anh chán em rồi sẽ bỏ em ra đi nhưng giờ em không thể chờ nữa. Em không yêu anh và không đáng để anh yêu. Anh hãy tìm một người thật sự yêu anh, Leo nhé.

- Anh yêu em mà. Anh yêu em trọn trái tim này. Em không yêu anh nhưng xin em hãy cho anh yêu em. Anh sẽ đứng một nơi nào đó để nhìn em hạy phúc nhưng anh mong em luôn nhớ rằng vẫn có một người luôn đứng đằng sau em, yêu em và thầm mong em hạnh phúc. Anh sẽ không miễn cưỡng em đâu. Anh sẽ chờ em, chờ mãi. Khi nào em cần đến anh thì anh luôn sẵn sàng quay về bên em. Chúc em hạnh phúc, Aries nhé.

Tại sao? Tại sao chứ? Tại sao em lại gieo vào lòng anh một tia hi vọng rồi lại cướp nó đi một cách lùng như vậy? Tại sao em cho cánh bồ công anh lòng anh một bến bờ hi vọng rồi lại xua nó đi như cơn gió lạnh chiều nay? Nước mắt anh rơi, nó chưa bao giờ rơi nhiều như thế. Có lẽ yêu đơn phương là cái tội phải không em. Và giờ anh đang phải chịu sự trừng phạt. Nhưng anh không trách em, vì anh hiểu được cảm giác từ nơi em. Anh chỉ mong em được hạnh phúc.

Tôi chạy đi, chạy xa cái sự thật phũ phàng này. Tôi chạy đi để trốn tránh tất cả. Rồi từng cơn gió như cuốn tất cả cánh bồ công anh theo tôi. Có lẽ ông trời còn chút thương hại nên mang những cánh hoa kia đến an ủi tôi. Có lẽ vậy, những cánh hoa mong manh như những ngày tháng hạnh phúc bên em. Chợt phía sau tôi là tiếng em gọi. Tôi nghe nhầm chăng. Chắc vậy, chắc trái tim tôi đang níu kéo tôi trở về bên em nên sinh ra ảo giác thôi. Tôi cố chạy đi nhưng sao tiếng gọi lại thật thế này.

- Leo đừng chạy nữa. Em xin lỗi anh. Em yêu anh!!!

Tôi chết lặng người. Em vừa nói em yêu tôi thật ư. Tôi quay lại nhìn em. Em thật sự đang chạy theo tôi. Tôi dừng lại mỉm cười, dang hai tay đón em nhưng sao tôi thế này. Quanh tôi không còn ánh sáng, em đang dần xa tôi. Sao tôi thấy mình nhẹ tênh thế này? Sao em khóc nhiều vậy, tôi đã dừng lại rồi mà? Sao em lại ôm ai đó đang nằm trên đường thế nhỉ, người đó còn máu me đầy mình nữa? Sao người đó quen thế nhỉ, có phải là mình không?

---------------

Aries

Máu. Máu khắp người Leo. Tại sao anh không nhìn thấy mình đang ở giữa đường mà quay lại nhìn tôi? Tại sao chiếc xe ấy lại không đâm vào tôi, một kẻ khốn nạn mà lại đâm vào anh ấy? Tại sao cơ chứ, tại sao trời lại cướp đi hạnh phúc cuối cùng của tôi cơ chứ? Trời trừng phạt tôi chăng. Nếu muốn trừng phạt tôi thì sao không giết tôi mà nỡ lòng giết anh ấy, một người tốt nhất trên đời này.

Gió chiều nay lạnh lùng thổi. Bầu trời ráng chiều buông sắc vàng cam khắp không gian. Từng cánh bồ công anh vẫn bay và giờ có thêm một linh hồn theo chúng cùng bay tìm chân trời hi vọng.

----------------

Có những hạnh phúc thật gần nhưng ta thường vô tình không nhận ra chúng mà đi tìm những hạnh phúc ảo xa vời. Để đến khi nhận ra đâu là hạnh phúc của cuộc đời mình thì mới biết rằng ta đã mất tất cả.

 

Loading disqus...