Từ khi Anh đến Trang 24

_Không đâu, ngược lại ý chứ, anh là người xua đi ác mộng đó,hihi!

_..........

_..........

Tui không biết nên buồn cho Lâm hay nên vui nữa, hắn chẳng có vẻ gì là …thích Lâm như cậu ta thích hắn cả. Theo tui cảm nhận, thì có lẽ hắn chỉ coi Lâm như một người em thui, giống tui chăng? Hình như không phải, hắn quan tâm tui hơn chứ! Có lẽ vậy! Tui dường như sống trong vui buồn đan xen nhau trong những ngày này, chị Mai thì ngày nào cũng cùng hắn đi luyện tập cho cuộc thi. Trông chị lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc khi ở bên hắn, nhưng tui vẫn có cảm giác rằng chị có một điều gì đó, một nỗi buồn gì đó ẩn chứa, phải chăng mối tình đầu tan vỡ của chị đã để lại cho chị vết thương lòng sâu quá, ngay cả một người có ánh mắt và nụ cười ấm áp như hắn cũng không làm chị nguôi ngoai nỗi buồn ?????????????????

**************************************************

Vậy là hôm nay, chỉ còn khoảng 12 tiếng đồng hồ nữa thui là tới đêm thi rùi. Hôm nay là 14/7, từ sáng hơi sớm một chút, tui đã như mọi ngày, cùng với hàng sách và chiếc xe đạp xanh cũ thân yêu đi ra nơi công viên quen thuộc, và hắn chưa tới, có lẽ là vì tui tới sớm hơn hôm nay. Tui bày sách ra, từng cuốn, và nghĩ lại trong những ngày qua, chính nơi đây, hàng sách của tui và ghế đá kia, là nơi mà tui đã yêu hắn nhiều hơn, một người thật tốt, thật đáng để yêu lắm!

Hắn tới rùi, hôm nay hắn trông thật bảnh trai. Quần jean, áo sơ mi không cổ, rùi cả một nụ cười và ánh mắt ấm áp như mọi ngày. Tui yêu hắn, tui biết lòng mình như vậy, tui cố kìm nén cảm xúc của mình trong những ngày này. Tui không muốn hắn sẽ xa tui, xa tui khi chính tui nói lời yêu hắn ra, để rồi mãi mãi tui sẽ phải sống trong niềm ân hận vô bờ.

_Chào nhóc, còn sớm mà, nhóc sao hôm nay ra sớm thế!

Hihi, đúng là hôm nay tui hồi hộp, chẳng hiểu sao nữa, vì đêm thi tối nay ư? Chị Mai và hắn mời tui tối nay, sống chết thế nào cũng phải đi xem hắn và chị diễn, được thui, tui cũng đang tò mò lắm lắm nè!!! Hôm nay tui ra sớm hơn, trời mùa hè tuy đã sáng, nhưng cũng mới chỉ là giờ tập thể dục buổi sáng thui, tui biết nói sao đây, khi mà tui tự dưng muốn… đi chạy thể dục cùng hắn sáng nay…hiihi, cùng chạy bộ bên người mình yêu thì còn gì vui hơn…

_Sớm đâu mà sớm, như anh thui mà. Anh đi thể dục về rùi à, hôm nay em cũng muốn đi!

_Chà chà, “miu” lười của anh hôm nay trở trời rùi đây! Ok, chiều miu, anh sẽ chạy cùng miu lần nữa ^^

Chà, hắn nheo mắt rùi cười tít mắt với tui luôn, đáng yêu quá!

_Nè, thì “miu lười” nè, em chỉ không chăm thui, hihi!

_Nhóc bướng ghê nha, không chăm có khác gì lười, ^^!

Chúng tui chạy quanh bờ bồ bên nhau, không khí thật trong lành sau một đêm. Từng hàng cây xanh ven hồ thật tốt tươi làm sao. Khí trời của một buổi sáng tinh khôi thế này thật dễ khiến con người ta dễ chịu và yêu đời hơn, nhất là đối với tui, khi đang chạy bên hắn-người tui yêu nè !! Thi thoảng có tiếng chim hót líu lo, tiếng chim từ nhà nào đó phát ra, nghe sao cuộc đời tươi đẹp quá! Hắn chạy bên tui, không nói gì, tui cũng không nói gì. Hắn vẫn nở nụ cười đẹp như thiên thần của hắn trên môi, thi thoảng nhìn tui! Chắc hắn nghĩ tui mệt mà, nhưng quả thực, tui chạy cũng quen rùi, vả lại bên hắn thế này, mệt mỏi gì thì tui cũng tiêu tan thui, hihi. Chúng tui chạy được mấy vòng thì tui đã thấm mệt, cái mệt tiêu tan, nhưng mồ hôi thì chẳng chịu tiêu đi, hic ^^~. Thấy tui mồ hôi nhễ nhại, hắn kêu dừng lại, tui dừng thui. Nhưng tui vẫn còn muốn chạy thế này mãi, chạy mãi bên hắn, cho đã đầy hương sắc của đất trời thì thui. Nhưng biết sao được, còn phải bán sách nữa mà. Chúng tui đi bộ về hàng sách của tui, tui và hắn ngồi trên chiếc ghế đá quen thuộc. Và hắn… hắn … lau mồ hôi cho tui, ui, tui cảm động và hạnh phúc quá đi thui! Tui không hề nằm mơ, hắn lau mồ hôi cho tui, trong khi tui thì đang thẫn thờ vì hạnh phúc! Ôi, khuôn mặt này, ánh mắt và nụ cười này, sao mà đẹp và ấm áp quá, tui yêu hắn quá đi thui! Ơ kìa, nhưng sao mặt hắn cứ dần dần sát vào mặt tui thế này, chẳng lẽ…chẳng lẽ… hắn định …hôn tui sao!!!!!!!!!!

_Sao nhìn anh gì mà ghê thế nhóc!

Trời, vừa nói hắn vừa véo mũi tui một cái, giật hết cả mình, đúng là tui tưởng tượng hay thật, làm gì có chuyện đó xảy ra chứ!

_Ơ… làm gì có, em có nhìn gì đâu..ạ!

_Nhóc láu cá lắm nha, hay thấy anh … đẹp trai quá nên … nhìn anh à!

_Anh nè, lúc nào cũng trêu người ta được!

_Chứ sao, nhóc có tật giật mình rùi, lêu lêu!

_Nè thì lêu lêu em nè, cho biết tay luôn..

_Ui, nhột quá, đừng mà… bé miu, đừng mà…hiiihihihiiihi!!!

_Nè, thì bé miu nè, cho anh biết tay …..

Tui “cù lét” hắn cho hắn biết tay, hihi! Quả thực, tên này đúng là hay ghê ha, tui “cù” như thế mà chỉ lăn ra cười thui, chẳng “cù” lại tui, ui ngượng quá, mình đúng là đồ “mê zai” ^^~. Hắn cười rùi nằm lăn ra ghế đá luôn, tui định lao vào “cù” tiếp cho hắn cười một trận đã đời luôn, nhưng tự dưng thấy tư thế này sao mà… vô duyên quá, tui mà cúi xuống thì đúng là như đang nằm trên người hắn vậy!!! Thế là thui, coi như số hắn may đó…

_A, anh làm gì vậy!! Oái, hihihii… bỏ ra mà… ui….hihiii!!!

Hic, lần này thì tới hắn “cù lét” tui chứ! Tui mới vừa ngừng, định “tha” cho hắn thì tới hắn lao vào tui rùi! Trời ơi, nhột quá đi thui, tui cười nắc nẻ rùi … lăn ra ghế, buồn cười quá, chảy cả nước mắt ra rùi nè !!!! hhiiihiii. Tui cố hết sức “cù” lại hắn, nhưng sao tên này khỏe quá cơ, càng cố hắn càng … đè tui ra ghế mà “cù”, ui, ngượng quá, tư thế này thật khiến tui ….khiến tui… xao xuyến quá đi!

_Cho nhóc biết tay nè, ai bảo dám chọc anh hả, heheheheee!

_Ui, tha cho em đi mà, hihiiiihihih…!!!hihii!!!.......

_Không tha đó, cho nhóc biết tay anh nè!

Rùi tự dưng hắn không “cù” tui nữa, tui đang từ cười rũ rượi (sắp tắt thở rùi >.<) chuyển sang ngạc nhiên và … và… ngượng… và đỏ mặt hết sức! Mặt hắn đang sát mặt tui quá, cả thân hình vạm vỡ, nóng bỏng của hắn, kề sát thân hình bé nhỏ của tui, tui có thể cảm nhận được hơi ấm từ thân hình kia, thật tuyệt làm sao! Hơi thở hắn nồng nàn, quyến rũ lạ thường, tui như đê mê chết trân trong đó! Đôi mắt hắn nhìn sâu vào mắt tui, đôi mắt thật đẹp, đôi môi hắn hơi mấp máy chút, cái mũi cao của hắn hình như vừa chạm vào mũi tui!!! Hắn đang làm gì vậy? Tui sao thế này, sao tự nhiên tim tui đập thình thịch, mặt tui thì nóng hết cả, tui muốn quay mặt đi, nhưng không thể, bàn tay hắn đang chạm vào má tui! Tui có thể cảm nhận được hình như tim hắn cũng đang đập mạnh, phải chăng vì vừa cười nhiều quá, nên mới thế! Ui, tui chẳng còn nghĩ được gì nhiều nữa, tui đang hạnh phúc quá, tui mong sao mỗi giây phút này hãy kéo dài ra gấp hàng vạn, hàng triệu lần, cho tui mãi bên hắn như thế này, nhưng….

_Chào buổi sáng…. hình như em… làm phiền hai người à?

Trời, tui và hắn suýt nữa thì “bay” ra khỏi băng ghế đá! Thì ra là tên Lâm này, sao mà đáng ghét thế, phá đám đúng lúc ghê, người ta đang… Tui chắc là mặt tui đang tái mét, tim tui đập nhanh chẳng khác gì vừa nãy, mồ hôi thì bắt đầu toát ra, hắn hình như cũng vậy, nhưng có vẻ như hắn bình tĩnh lại nhanh hơn tui. Có lẽ vừa rùi hắn định bày ra trò gì trêu tui, chẳng hạn như hắn định sẽ 1,2 giây sau sẽ phá lên cười, rùi trêu tui rằng sao cái mặt tui lại nghệt ra như thế, có thể lắm, hắn vui tính và láu cá lắm mà !!!

_Chào Lâm, em… tới sớm quá…

_Hì, cũng chẳng sớm hơn được hai người đâu!

Trong lời nói của Lâm hình như có điều gì đó giận hờn, cậu ấy nhìn tui hơi khác, ánh mắt không được như mọi ngày nữa, lạ lắm, như có điều gì đó hơi tiếc, nhưng cũng là nỗi ghen tị, phải chăng?

_Anh Hùng bây giờ rảnh không vậy?

_Anh cũng … rảnh thui, có gì không Lâm?

Hic, không biết cậu này định làm gì đây, tim tui đã bớt đập mạnh hơn, mặt cũng bớt đỏ hơn, và cái đầu thì càng ngày càng thêm tò mò hơn…

_Em muốn….um… muốn nói chuyện với anh một lát!

Trong lời nói của Lâm có gì đó hơi nghẹn lại, nhưng cũng có gì đó cương quyết lắm, không biết ý tứ hắn sao đây? Hắn nhìn Lâm 5 giây, rùi trả lời luôn:

_Được rồi, có chuyện gì thì Lâm cứ nói đi, anh nghe nè!

_Không, em muốn nói chuyện riêng với anh, được không vậy?

Hic, rõ rồi, rõ là cậu ta không muốn tui nghe nội dung cuộc trò truyện. Hắn nhìn tui, tui nhún vai, rùi hắn lại nhìn Lâm.

_Được rồi, vậy ta đi đâu?

_Ra bên bờ hồ anh Hùng nhé!

_Okie.

Rồi họ ra bên hồ. Mới đầu tui cũng hơi ngạc nhiên vì thái độ của Lâm hôm nay, nhưng tui lại chuyển sang có gì đó hơi nghi hoặc và tò mò, không biết cậu ta có ý định gì đây? Tui định …rình theo họ quá, nhưng nghĩ thế nào lại thui. Mình làm thế không hay tẹo nào, phải tôn trọng quyền riêng tư người khác chứ, với lại lát tui hỏi lại hắn xem Lâm đã nói gì cũng được mà!

nhỉ? Ui, nghĩ gì mà gở quá, ai lại nghĩ thế bao giờ, chuyện gì tới hẳn sẽ tới thui! Thật khâm phục Lâm biết bao, đầy tự tin và bản lĩnh, nhìn Lâm mà tui như thấy tin yêu vào một cái gì đó, như là một phép màu có thể xảy ra, phải chăng tui nên thay đổi mình chút! Làm đẹp cho mình liệu có gì là sai với một thằng con trai như tui không? “Không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không biết làm đẹp”, tui đã đọc câu nói này ở đâu đó, không nhớ nữa. Tui có nên … làm đẹp cho mình không, tui không phải là con gái, chỉ là thằng G khổ sở giữa cuộc đời thừa thãi cái bất công của tạo hóa, nên hay không nên! “Cuộc đời con người ngắn ngủi, hạnh phúc chỉ có khi ta biết giành lấy nó”, phải rùi, Lâm đã nói như thế và sống như thế, thì tại sao tui lại không? Tui có quyền… làm cho mình đẹp lên mà! Nhưng bằng cách nào đây, tui đâu có món …mỹ phẩm nào, mà muốn thì cũng tiền đâu mà mua chứ! Tiền lo cho cuộc sống, những thứ tủn mủn hàng ngày còn chưa đủ nữa là. Đúng rùi, vẻ đẹp tâm hồn sẽ là điều tinh khôi nhất, tui sẽ cố sống sao cho tâm hồn mình đẹp nhất, như thế có lẽ là biết chấp nhận hi sinh, hi sinh để người mình yêu hạnh phúc…

Loading disqus...