_Dạ ….!!!
_Vậy bọn em đi ạ! Tối chúng em lên đây chơi các anh nhé ^^!
Hihihi, trẻ con đúng là hồn nhiên và thơ ngây quá! Trông chúng kìa, ríu rít như những chú chim non, cười vui vẻ quá đi thôi! Hi, hình như anh yêu của tui cũng vui lắm, trông anh cười từ nãy tới giờ mà … Anh lại nhìn tui cười, chẳng biết anh yêu của tui đang cười gì nữa …
_Anh cười gì thế ^^?
_Hihi, anh đang thấy buồn cười, rằng vừa nãy, chút nữa thì …
Hihii, anh nói ra làm tui ngượng đỏ cả mặt … Tui đã bảo mà, anh không nghe! Tự nhiên hứng lên lại … Đợi đến tối không được à ^^! Hi, cũng may là lúc đó, chưa nên “cơm cháo” gì, nếu không … À, nhắc tới cơm cháo, giờ mới nhớ là tới giờ làm cơm rồi nè …
Hi, giờ trời mùa đông cuối tháng 12 rồi, không khí trời luôn lạnh giá … Nhiệt độ trung bình lúc nào cũng giữ ở 19 – 20 độ C … Trời mới về hơn 5h mà đã tối như mùa hè lúc 6 rưỡi tối, gió mùa lạnh lại còn thổi vi vu nữa chứ! Giờ ra đường mà không mặc ấm vào, thì có mà cảm lạnh mất … Tui đang nhặt rau, còn anh thì đang đảo thịt … Hi, giờ trong cái tiết trời lạnh giá của mùa đông này, được cùng người mình yêu nấu bữa cơm gia đình, bên nhau trong không khí đầm ấm, vui vẻ thế này, thấy mới thật tuyệt và hạnh phúc làm sao! Tuy không phải là bếp than hồng như ngày xưa nữa (bếp ga mini thì sưởi như thế nào được ^^!), nhưng tiếng cười, tiếng nói và ánh mắt của anh làm ấm cả gian bếp nhỏ và gian phòng này … Tui không biết niềm hạnh phúc này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng tui tin, rằng khi chúng tui còn yêu nhau, thì hạnh phúc sẽ vẫn mãi bên chúng tui … Liệu có khi nào anh sẽ không còn yêu tui không nhỉ, liệu có bao giờ ngày đó xảy đến không nhỉ? Hic, tui mong là không! Anh đã nói và hứa với tui rằng, anh sẽ mãi bên tui, chăm sóc và yêu thương tui suốt trọn cuộc đời này … Người ta vẫn thường nói, trong thế giới thứ 3 này, đừng bao giờ yêu hết mình, nhưng tui sẽ không tin và nghe theo những lời nói đó … Tui sẽ mãi yêu anh hết mình, tui sẽ trao trọn tình yêu này của mình cho anh, mãi mãi là như vậy … Dù mai sau anh có thay đổi như thế nào đi chăng nữa, thì tui tin, tui sẽ không bao giờ hết yêu anh … Hic, tui đang nghĩ cái quái quỷ gì thế nhỉ, giờ chúng tui đang hạnh phúc lắm mà, tự dưng tui lại nghĩ như thế này … Nhưng người ta vẫn thường nói, chuyện gì cũng có thể xảy ra, không ai lường trước được tất cả mọi việc … Mà thôi, nghĩ ngợi nhiều làm gì, tui vốn hay nghĩ ngợi nhiều như thế, nên thường hay thấy cuộc đời lắm đắng cay … Mà tui cũng hay ghê, tự dưng hồi chiều nay lại nghĩ rằng anh yêu tui đi làm … trai bao cho mấy quý bà lắm tiền, hic hic… Thật đúng là, có phải khi con người ta ngủ dậy, thường hay suy nghĩ lung tung không nhỉ??? Hic, mà đúng là vào lúc này, không nghĩ ngợi không được … Không phải tui thích suy nghĩ, nhưng hiện giờ, trong tình cảnh của anh và tui lúc này, thì đúng là có nhiều vấn đề đáng phải quan tâm … Các bạn biết mà, mức lương của tui hiện giờ còn không đủ trả tiền phòng, đừng nói là đủ chi tiêu gì cả … Giờ thì anh và tui vẫn sống dựa vào tiền anh … Tui biết, dù anh có nhiều tiền đến đâu, nhưng rồi một ngày nào đó cũng cạn … Và khi đó thì thật là khổ sở, vì sống trong cái xã hội với cơ chế thị trường này, không có tiền thì quả thực khó lòng mà sống nổi … Và hình như anh cũng đang nghĩ tới vấn đề này, trong bữa cơm tối, anh đã hỏi tui …
_Em yêu nè, em nghĩ rằng anh thích hợp với nghề nào ^^?
Vậy là anh yêu của tui cũng đang suy nghĩ tới vấn đề này … Nghề gì ư? Tui cũng không biết nghề gì sẽ tốt nhỉ? Anh giỏi giang như thế, làm nghề nào cũng ổn, nhưng theo tui, thì anh làm nghề gì liên quan tới giảng dạy thì vẫn tốt hơn ^^!
_Dạ, theo em thì anh nên làm … gia sư ạ ^^~!
_Gia sư à, uhm, hi, anh cũng nghĩ mình sẽ hợp với nghề này, nhưng giờ tiếc là không có ai cần tuyển gia sư nhỉ!
Đúng thật, làm gia sư thì hay, anh yêu của tui vốn thông minh và giỏi lắm mà! Nhưng giờ để kiếm được một việc làm thì đúng là hơi khó, nhất là biết ai cần tuyển gia sư … Thôi, tìm thì sẽ phải tìm, nhưng sẽ là ngày mai vậy ^^!
_Anh ăn đi ^^!
Tui gắp cho anh miếng thịt chân giò … Anh yêu của tui đang vừa nhai, vừa nhìn tui cười hạnh phúc lắm … Niềm hạnh phúc giờ đơn sơ, giản dị, nhưng rất thân mật và đầm ấm làm sao! Nhìn anh yêu của tui ăn ngon miệng thế này, con tim tui lại như phập phồng vì hạnh phúc … Nó không giống như niềm hạnh phúc mà khi anh nhìn tui, hay anh hôn tui, hay khi anh gọi tui bằng cái tên thật dễ thương, nó là niềm hạnh phúc được chăm sóc cho người mình yêu thương, niềm hạnh phúc mà chỉ khi nghĩ tới thui, cũng đủ ấm lòng rồi … Yêu không chỉ là tình cảm rung động, nhớ thương ban đầu, mà còn là niềm vui, niềm hạnh phúc nhỏ nhoi khi người mình yêu được hạnh phúc … Giờ tui mới thấy được rằng, anh yêu của tui cũng “bé bỏng” lắm, anh hay nựng tui và lắm khi đùa như trẻ con vậy, hihi! Có lẽ trong thân xác kia, vẫn là một góc khuất tâm hồn bé nhỏ, cần được yêu thương, che chở làm sao … Nhìn anh thì ai chẳng nghĩ rằng anh cứng rắn và mạnh mẽ lắm, nhưng đôi khi, khi mà tui vô tình chút, thì anh buồn, buồn lắm … Đã bao lần tui tự hỏi rằng tại sao anh yêu của tui lắm khi lạ đời, nhưng giờ tui đã rõ câu trả lời … Anh của tui mà đã yêu ai, thì sẽ yêu nhiều lắm, anh có thể làm tất cả cho người mình yêu … Lắm khi tui tự hỏi mình, rằng nếu một ngày nào đó, khi mà ông Trời bắt chúng tui phải xa nhau, một trong hai người phải hết yêu người kia, thì tui nghĩ, có thể tui sẽ là người hết yêu … Nhưng tui tin, dù có gì xảy ra chăng nữa, thì tui vẫn mãi yêu anh, mãi là như vậy …
_Hi, em cũng ăn đi nè! Dạo này em gầy đi lắm nha ^^~!
Hì, đúng là dạo vừa qua tui có gầy, vì ăn uống thất thường, chuyên bỏ bữa vì nhớ thương anh mà … Giờ thì mọi chuyện đã yên lành rồi, tui phải “phục hồi” lại thôi ^^! Còn chuyện anh sẽ đi làm thêm nghề gì, thì điều đó có lẽ tính sau ^^! Nhưng rồi, có lẽ ông Trời không bắt chúng tui phải đợi quá lâu, khi mà ngay tối hôm đó, anh đã tìm được luôn việc làm thêm ^^! Chuyện là:
Ăn tối xong là 7h tối, anh cùng tui đang dự tính những công việc mà anh có thể làm thêm và thời gian mà anh có thể bố trí. Anh đang lên mạng, xem những nơi cần tuyển gia sư và những việc làm thêm khác vào ca tối… Anh bảo rằng buổi chiều vẫn sẽ dạy tui học, nên anh tìm những việc để làm và ca tối. Tui định bảo rằng có lẽ việc học của tui thì nên gác lại, vì giờ thời gian như thế này, làm sao mà học nổi, dù là hơi buồn, nhưng tui nghĩ như thế, và tui nói với anh …
_Anh à! Có lẽ việc học của em nên … gác lại một thời gian ạ! Giờ nếu mà anh còn dạy em học, thì thời gian đâu còn cho anh nữa …
Anh gạt phắt đi, trông anh lúc này xúc động và quyết tâm lắm …
_Không! Vợ không được nói như thế! Việc học của em vẫn phải được tiếp tục, em phải học hành nên người, em có hiểu không! Dù vất vả đến đâu, anh vẫn phải cho em học hành nên người …
Anh nhìn sâu vào mắt tui, hai tay anh nắm chặt bờ vai tui, tui cảm nhận được bao niềm tin và hơi ấm của anh truyền sang …
_Nhưng … như thế thi …
_Không! Anh đã nói rồi! Em sẽ học hành nên người, em không được bỏ học, em hiểu không! Em phải học hành nên người, mai sau em sẽ chính thức, đàng hoàng làm vợ anh, mọi người sẽ không còn nhìn em bằng ánh mắt đó nữa, em phải học, em hiểu không…
_Dạ, vâng …
Tui xúc động lắm! Tui biết, giờ là lúc mà cuộc sống của chúng tui không còn như xưa, sẽ vất vả và chật vật hơn nhiều lắm, nhưng cũng là lúc mà tình yêu và niềm tin vào tương lai tươi sáng bừng cháy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Anh yêu tui lắm, tui biết như vậy … Anh hi sinh bao nhiêu cho tui, tui lại càng phải cố gắng bấy nhiêu. Dù giờ thời gian có bận bịu, sáng anh phải lên lớp, chiều lại dạy tui học, tối thì chắc mới làm thêm được, tuy công việc sẽ vất vả và khó khăn là vậy, nhưng anh không bỏ mặc tui, anh vẫn quyết tâm dạy tui học hành nên người, vậy thì cớ gì tui lại làm anh thất vọng … Tui biết, tui thương anh lắm, anh hi sinh quá nhiều thứ vì tui, anh làm rất nhiều điều cho tui, tui thương anh lắm …Tuy biết trong lòng mình phải hết sức cố gắng, nhưng tui vẫn không muốn anh yêu phải vì tui nhiều quá mà chịu khổ! Nhưng anh đã quyết tâm, anh đã quyết tâm sẽ dạy tui học hành nên người, anh sẽ làm tất cả vì tui … Tui phải cố gắng lên, tui phải cho ba mẹ anh và mọi người thấy rằng, tui không yếu đuối, tui có thể làm được, tui có thể cho anh được hạnh phúc, rằng tình yêu trong thế giới này của chúng ta thật cao đẹp! Chắc hai hôm trước, anh bỏ nhà ra đi vì ba mẹ anh đã xúc phạm tui, rằng bảo tui là đứa mồ côi, đứa thất học, lại là thằng con trai … Mồ côi – sự thật không thể phủ nhận, nhưng thất học, thì điều đó, có thể thay đổi, anh nghĩ như vậy, và anh quyết tâm, anh sẽ cho họ thấy rằng, tui có thể học hành nên người như bao người khác … Còn chuyện tui và anh – một tình yêu bất thường đối với mọi người, thì điều đó, tui và anh cùng hi vọng, rằng thời gian sẽ trả lời cho mọi người …
_ “Khổ quá cơ, cãi Tũn với thằng Tí giờ lại phải đi học ca đêm à! Chúng mày làm thế khác gì đày đọa nó!”
Tui và anh cùng ngẩng lên … Đó là tiếng của bà Đàm – chủ nhà cho chúng tui thuê phòng … Hình như bà đang kêu ca với con trai và con dâu bà, sao mà bắt hai đứa cháu mình học nhiều như thế!
_ “Kìa, sao bố mẹ lại nói thế! Chúng nó không học thì sao bằng bạn, bằng bè được! Chúng con giờ lại bận bịu quá, chẳng biết làm thế nào được!”
_ “Thế anh chị mời gia sư về nhà dạy cho cháu tôi đi! Cả ngày chúng nó đã phải đi học rồi, giờ lại đêm hôm lạnh như thế này, còn đi đâu nữa!”
_ “Nhưng bố à! Giờ biết kiếm đâu ra gia sư tới dạy tận nhà! Mình đưa con vào lớp dạy của người ta thì may ra!”
_ “Mẹ à, bọn con không thích đi học tối đâu, sợ lắm …”
_ “Các con hay nhỉ! Không học thì các con làm gì …”
_ ………………..
Tui quay qua nhìn anh, anh cũng đang nhìn tui tự lúc nào … Tui dám thề là trong đôi mắt tui và đôi mắt anh lúc này, đang chứa chan một niềm vui bé bé, nhưng cũng lơn lớn dần … Hi, vậy thì tốt rồi, bên đó, ba mẹ cu Tí và bé Tũn cũng đang tìm gia sư cho chúng nó! Trong khi đó, anh yêu của tui cũng cần tìm việc này nè ^^! Vậy thì đây đúng là cơ hội Trời ban, hihi! Còn chần chừ gì nữa, mau lên thôi ^^!
_Anh nè, hay là … ^^!
_Hì, anh … cũng đang nghĩ … hay là …
Anh và tui nhìn nhau cười, giờ trông mặt anh lúc này rạng rỡ lắm, tui cũng đang vui lắm nè, thấy sao tim mình đập thình thịch, nô nức sao ý ^^! Và thế rồi, anh yêu của tui và tui … sang bên nhà đó (ngay cạnh thôi mà), quyết định … “cọc tìm trâu” luôn ^^!
_A, em chào anh Hùng! Em chào anh Tú!
Chà, hai nhóc này vui ghê! Chúng tui mới đứng ngoài sân, đang phân vân không biết nên nói như thế nào, thì hai nhóc đó đã thấy chúng tui, và chạy tíu tít ra chào rồi ^^!
_Chào … hai nhóc ^^!
_À, Hùng và Tú à! Hai cháu vào nhà đi …
_Cháu chào ông bà, chào cô chú …