Tự dưng nghe nhỏ này nói...tôi giật cả mình!!! Nếu thằng Tiến mà chở nó...thì ai sẽ chở tôi đi đây???
-Nhưng....anh phải chở bạn của anh đi rồi!!!
-Thì để bạn anh đi xe em cũng được! Anh chở Mai đi nha!!!
-Nhưng...nó không biết chạy xe!!!
-Trời! Lớn vậy rồi mà không biết chạy xe àh??? Thật không vậy???
Câu nói của con nhỏ đó "sock" tới tận tim tôi!!! Nghe mà phát ngứa miệng,muốn cãi lại ghê!!!
-Tại nó nhát chạy xe thôi!!! Hay em đi xe của em đi!!! -thằng Tiến đỡ lời giùm tôi.
-Hiz...nhắn tin qua lại cũng hơn nửa tháng,giờ gặp mặt cũng không được dịp đi chung nữa!!! -nhỏ õng ẹo...trông mà mắc ói!!!
-Thôi! Vậy Mai chịu khó đi xe của em đi!!! Vào karaoke tha hồ cho 2 người "tâm sự"...hì hì....
-Đành vậy chứ biết sao giờ? Hajzzz....-nhỏ nhìn tôi mà thở dài...không ngờ nó "trắng trợn" ra mặt....không có Khương ở đây thì "nội chiến"giữa tôi và nó đã xảy ra rồi!!!
****************
-Đi thôi mọi người!!!
Sau khẩu lệnh của Khương,3 chiếc xe đều rồ ga...đích đến chính là quán karaoke!!!
-Mày sao vậy? Gặp lại Khương không vui àh??? -thằng Tiến nói trong khi nó đang chay xe.
-Vui gì mà vui???? Không thấy người ta có bạn gái rồi àh???
-Tao tưởng mày vui nên mới dẫn mày đi chung!!!
-Cảm ơn lòng tốt của mày!!! -tôi châm chọc....
-Khi nào anh Tiến rảnh nữa???
Tự dưng nhỏ Mai "khùng" đó lù lù từ phía sau nói với lên.....
-Anh thì tối nào cũng rảnh cả!!!
-Uhm...vậy thì tụi mình dễ đi chơi với nhau rồi!! Hì hì....
Ngoài cái mã "tiểu thư" chạy chiếc elizabeth màu đỏ ra thì tôi chẳng ưa con nhỏ này chút nào!!! Mà dường như tôi có cảm giác nó chẳng ưa tôi!!!
-Con Mai mà mày hay nhắn tin qua lại đấy hả??? -tôi nó thầm với thằng Tiến.
-Uh...
-Chia buồn cùng mày nếu sau này mày quen nó!!!
-Ý mày là sao hả???
-Thì tao nói vậy đó!!!
******************
-Anh chọn bài đi...rồi lát hai tụi mình song ca há!!!
Vừa mới bước vào phòng là nhỏ đã "sỗ sàng" tấn công thằng Tiến dồn dập...
-Uhm...em lựa đi!!! -vẻ ái ngại hiện rõ trên mặt nó...làm bạn thân với nó tôi biết thừa điều này mà!!!
-Để em lựa bài cho tụi mình luôn há honey!!!
-Ok em!!!
Đảo mắt nhìn sang cặp bên kia...không khỏi chạnh lòng khi họ ôm nhau....quấn quýt không rời...trong ánh đèn mờ mờ...tự dưng tôi cảm thấy lạc lõng...cuộc đi chơi đã không còn vui vẻ nữa.....vì tôi đã không thế gắng gượng nở một nụ cười tự nhiên!!!
Chợt có điện thoại....tôi mừng thầm trong bụng vì đã có người "giải thoát" tôi khỏi không khí ngột ngạt này!!! Và....tôi bỗng giật mình khi nhìn thấy số điện thoại của nhok Khanh,trong lòng vừa vui vừa hồi hộp.
-Mày đi đâu vậy??? -thằng Tiến hỏi.
-Tao nghe điện thoại!!!
**************
-Alo.....-tôi nhẹ giọng....khi vừa mới bước ra khỏi phòng karaoke.
-Đang làm gì đó???
Nghe hắn hỏi....tôi cũng chẳng biết phải trả lời làm sao nữa??? Vì thật sự chẳng biết bây giờ tôi đang làm gì!!!
-Nhok rảnh không???
-Chi vậy???
-Nếu rảnh thì hãy lại Karaoke 123 giúp tui!!!
-Sao lại là karaoke??? Mà sao phải giúp??? -hắn thắc mắc.
-Tui chỉ muốn....có người chở tui ra khỏi chỗ này mà thôi!!!
-Có chuyện gì àh???
Tôi không trả lời hắn...vì nguyên nhân khiến tôi muốn rời khỏi chỗ này cũng không tiện nói ra.
-Ok!!! Chờ Khanh chút....Khanh đến liền!!!
-Uhm...cảm ơn nhok nhiều nha!!!
Dập máy....tôi mừng thầm.....trong lòng trỗi lên niềm hạnh phúc....mà không biết do thoát khỏi chốn này hay do.....thằng nhok ấy đến đây vì tôi nữa???
CHAP 103:
Đã 15 phút trôi qua....đứng chờ hắn mà trong lòng thấp thỏm lo âu! Cứ ngóng ra ngoài cổng xem chiếc xe của hắn đã đến chưa thì bất thình lình....
-Mày nhìn cái gì ở ngoài đó thế???
Tôi giật mình khi nghe giọng thằng Tiến ở phía sau...
-Ừh thì...có nhìn gì đâu???
-Sao không vào trong chơi mà đứng ngoài đây làm gì???
-Thôi! Trong đó chẳng có gì cho tao chơi cả!!!
-Cái thằng....biết thế không chở mày đi theo làm gì!!!
-Tao mà biết buổi đi chơi như thế này thì mày có mời tao cũng không thèm đi đâu!!! -tôi bực dọc khi nghe nó nói những lời xóc họng như vậy!
-Vậy mày định đứng đây cho tới khi nào hả???
-Tới khi nào thì kệ tao! Không liên quan đến mày!!! Vào trong mà lo cho con nhỏ Mai khùng của mày đi!!!
-Thiệt hết nói mày nổi! Tự dưng giận lãng nhách!!!
-Ừh..tao vậy đó! Được không???
2 chúng tôi cứ đứng trừng mắt nhìn nhau....không khí trở nên căng thẳng từ lúc nào không hay biết!!!
-Wey!!!
Đột nhiên nghe có tiếng người gọi.....tôi ngước nhìn ra ngoài thì may thay....thằng nhok ấy đã đến!!!
-Thằng nào đấy???
-Mày không cần phải biết!!! -tôi ngang ngược trả lời.
-Giờ mày đi cái thằng đó phải không???
-Ừh thì sao???
-Tùy mày...muốn làm gì thì làm!!!
-Hứh...chứ mày có cản được tao không mà nói!!! Đồ đáng ghét!!!
Nói xong,tôi bỏ đi ra ngoài....mặc cho nó đứng nhìn tôi với cái vẻ mặt khó chịu!!! Tuy không muốn nổi nóng với nó chút nào...nhưng không hiểu sao tôi lại như vậy nữa???
-Đi thôi!!! -tôi nói với thằng nhok.
-Sao vậy? 2 người giận nhau àh???
-Không có gì đâu!!! Nhok chở tui đi nhanh đi!!!
-Ngồi cho chắc đó!!!
Dứt lời....thằng nhok rồ ga lên khiến tôi xém nữa đo đất nếu không ôm eo hắn lại kịp!!!
****************
-Uống nước nèh!!!
Hắn chìa chai coca ra cho tôi....sau khi hai đứa dừng chân tại một công viên gần đó!
-Cảm ơn nhok nha!!!
-Đã nói bao nhiêu lần rồi hả???
-Nói gì??? -tôi vừa uống vừa nhìn hắn.
-Không được gọi tôi là nhok nữa!!!
-Ừh thì....-tôi hơi ngại khi hắn bắt thay đổi cách xưng hô.
-Sao??? Hôm bữa hứa rồi...định nuốt lời àh???
-Ừh thì....muốn gọi Khanh thì gọi! Nhưng...tui thấy nó kỳ kỳ sao áh! Dù sao nhok...íh quên...dù sao Khanh cũng nhỏ tuổi hơn tui mà???
-Nhỏ hơn có một tuổi chứ có nhiêu đâu? Làm như nhiều lắm vậy!!!
-Uh....thì tùy thôi! Tính tui dễ lắm...sao cũng được hết!!!
-Mà nèh...
-Sao hả??? -tôi quay sang nhìn hắn.
-Khanh cho Lâm hôm nay ở nhà nghỉ ngơi chứ có bảo cho Lâm đi chơi không hả???
-Tại...tụi bạn lâu ngày mới gặp lại mà!! Hì hì....-tôi cười cười cho qua chuyện...chứ để hắn bắt bẽ hoài kỳ lắm!
-Mà nãy hình như hai người cãi nhau àh???
-Cũng không hẳn....-tôi ậm ừ...
-Cái thằng đó là người đang ở chung với Lâm đó hả???
-Ack...nó bằng tuổi Lâm đó! Dám gọi là thằng hả???
-Có sao! Bình thường thôi mà!!! -hắn trả lời tỉnh bơ.
-Bó tay luôn!!!
-Nhưng Lâm thì khác mà!!!
-Khác chỗ nào??? -tôi tròn xoe mắt nhìn hắn.
-Muốn đi chơi không??? -hắn đánh trống lảng sang vấn đề khác.
-Đi đâu bây giờ??? Khanh không về tiệm bánh àh???
-Thôi! Lỡ một bữa rồi....hôm nay cứ đi chơi đi!!!
-Nhưng đi đâu bây giờ???
-Đi Đầm Sen chơi nhé!!!
Tôi suy nghĩ một hồi rồi mới trả lời hắn!
-Ok!!!
-Vậy lên xe nhanh đi!!! Chúng ta phải tranh thủ từng phút từng giây chứ!!! -hắn đứng bật dậy khỏi băng ghế đá và hối thúc tôi.
-Ừh ừh..nhưng làm ơn...chạy chầm chầm thôi nhé!!!
*******************
-Chúng ta chơi trò gì bây giờ? Hay cứ đi vòng vòng thế này??? -tôi hỏi hắn khi cả hai vừa đặt chân đến Đầm Sen không lâu.
-Uhm..Lâm có thích chơi trò gì không???
-Không!!! -tôi trả lời một cách không suy nghĩ.
-Ack ack...
-Hay tụi mình vào băng đăng đi! Trời nóng như vậy vào đó cho mát!!! Hihhi...
-Chịu nổi ở trong đó được bao lâu mà đòi vào??? -hắn cố ý châm chọc tôi.
-Thì cứ thử xem...đứa nào đòi ra ngoài trước nhé!!!
-Àh...muốn thi thố với tôi nữa àh???
-Ừh đó....sao hả? Dám không??? -tôi hếch giọng.
-Ok! Xem như đây là lúc tôi phục thù sau trận chiến đua xe lúc trước vậy!!!
-Để xem sao đã!! hihihi...-tôi cười gian xảo...bỗng thấy yêu đời hơn....cái cảm giác lạc lõng,nhạt nhẽo trong karaoke đã biến mất rồi!!! Có lẽ là nhờ....thằng nhok này chăng???
CHAP 104:
Thế là sau một hồi thách đấu nhau....hai chúng tôi quyết định đi vào băng đăng thật!!!
-Wow....trong đây vẫn đẹp như ngày nào! -tôi thốt lên khi nhìn thấy khung cảnh đầy màu sắc xung quanh.
-Uh thì đẹp! -hắn nói chuyện cho có lệ.
-Êh...chụp giùm tui vào pô đi!!!
-Ở đâu???
-Bên đây nèh! -tôi phải tranh thủ sớm...nếu không một hồi cái lạnh ngấm vào thì hết mà tạo dáng được!!!
***********
-Sao? Còn muốn chụp chỗ nào nữa không???
-Er herz....bên...bên kia đi!!! -chỉ mới chưa đầy 10 phút ở trong đây mà hơi thở của tôi đã muốn đóng băng luôn rồi! Việc nói chuyện thật là khó khăn.....ngược lại với tôi....khuôn mặt hắn vẫn tỉnh bơ như không hề biết lạnh là gì cả!
-Chịu hết nổi rồi àh??? -hắn dùng khuôn mặt đắc thắng nhìn tôi....
-Làm...làm gì có! Tui vẫn chịu được....mà!!! -cố gắng lấy hơi mà nói chuyện....nhưng chân tay của tôi bắt đầu run lẩy bẩy.
-Chịu được thì đi tham quan tiếp vậy!
Hơn 10 phút trôi qua....ấy thế mà hắn vẫn còn bình tĩnh...trong khi tôi thì vẫn đang "gồng" mình chịu trận.
-Nèh...không chịu nổi thì chịu thua đi! Nhìn mặt mày Lâm tái mét đi kìa!!!
-Còn...còn lâu tui mới...chịu thua!!! -tôi vẫn cứng đầu...
-Bó tay luôn! Thôi đi ra..không thèm chơi nữa!!! -nói xong...hắn nắm lấy tay tôi kéo ra ngoài....không khí lạnh buốt khiến tay tôi dường như đã mất đi cảm giác.
-Nèh nèh...tui...tui chưa chịu thua đâu àh nha!!!
-Ai thèm chơi nữa đâu mà phân biệt thắng thua! Rõ ngốc!!! -hắn quát ...cũng may xung quanh vắng người...không thì ê mặt chết!
***********
-Sao rồi? Thấy đỡ hơn chưa???
Cầm ly cafe nóng hắn mới mua cho tôi trên tay....được thoát khỏi cái chốn lạnh lẽo ấy thật không còn gì bằng! Nhấp từng ngụm....tôi nói..
-Uhm...đỡ rồi!!!
-Nếu lúc nãy Khanh không bỏ cuộc chắc Lâm vẫn gồng mình chịu trận ở trong đó hả???
-Chứ sao!!! -tôi hếch giọng...
-Có cần phải như vậy không???
-Cũng...không cần! Nhưng vì tui không muốn thua Khanh mà thôi!
-Thiệt tình....-hắn lắc đầu chán chường...
-Ý gì thế hả??? -tôi gằn giọng hỏi.
-Chưa thấy ai cứng đầu như Lâm!!!
-Hì hì...quá khen,quá khen!!!
-Giờ còn muốn đi đâu chơi nữa không??? -hắn hỏi.