Hành trình đi tìm... bạn trai Trang 37

-Nhưng mà....trông cũng hay hay!!!

Giây phút lặng đi.....nhìn hắn mân mê cái chân đang bị thương mà cười tủm tĩm một mình....sao tôi thấy hắn đáng yêu đến lạ!!! Nụ cười như một đứa con nít đang nô đùa cùng đồ chơi của mình vậy!!! Mún vẹo má hắn một cái...nhưng không dám!!!

-Cảm ơn ấy nha!!!

-Không có gì!!! Tính tui thương người là vậy mà!!!

-Uhm....

Chúng tôi im bặt...không nói gì mấy phút....tự nhiên không gian yên ắng hẳn đi.....gió ngừng thổi,chim ngừng ca hót,ngay cả tiếng loạt xoạt của những âm thanh khác cũng không còn....

-Hôm qua...ấy với anh ba tôi nói chuyện gì với nhau mà lâu thế???

-Chuyện gì...là chuyện gì??? -giật mình khi nghe hắn hỏi câu này....thì ra đêm qua chắc hắn cũng không ngủ được!

-Àh...tụi này nói chuyện trên trời dưới đất ấy mà!!! -tôi đánh trống lảng...sợ thằng nhok biết được sẽ buồn...

-Thôi!!! Giấu làm gì??? Tôi biết hết cả rồi!

-Tui...tui có giấu nhok cái gì đâu???

-Chuyện anh tôi sắp đi nước ngoài chứ gì!!!

Hắn làm tôi thấy "quê" ghê....biết rồi mà còn hỏi...làm tôi thành kẻ nói dối bất đắc dĩ!

-Ừh thì...đúng là vậy!!! Nhưng nhok cũng đừng buồn!!! Đối với anh Thuần...nhok vẫn là người ảnh yêu thương nhất mà!!!

-Buồn gì đâu??? Tôi phải vui mới đúng!!!
???

Tôi tròn xoe mắt nhìn hắn....không hiểu hắn nói vậy là ý gì???

-Lúc còn nhỏ,ba anh em chúng tôi yêu thương nhau lắm...nhưng do biến cố gia đình,anh hai đã đi mãi mãi....anh ba thì từ một đứa hiền lành,ngoan ngoãn bỗng chốc thay đổi....còn tôi....cũng e dè với cuộc sống này hơn!!!
Hắn nhìn về nơi xa xăm....ánh mắt chan chứa kỷ niệm!!! Ba anh em họ....dường như đều có nỗi niễm của riêng mình!

-Ấy biết không??? Tôi quý anh ba lắm...nhưng từ khi anh ấy thay đổi...tôi cũng dần xa lánh anh!!! Mỗi lần anh quan tâm tôi,cho tôi tiền hay bánh kẹo....tôi đều cộc cằn,tỏ vẻ khó chịu....thậm chí tôi còn nói với anh rằng:"Anh tránh xa em ra đi!!! Em không thích những người như anh!!! Em sợ lắm!!! "....lúc ấy...anh chẳng nói gì cả...chỉ cười rồi bỏ đi!!! Nghĩ lại....tôi thấy mình thật ngu ngốc...

-Dù sao cũng là quá khứ rồi!!! Nhok đừng tự dẳn vặt bản thân mình nữa!!! -tôi nhỏ nhẹ an ủi hắn....trong lòng cũng có chút bùi ngùi...

-Khi lớn lên rồi...tôi mới cảm nhận được nỗi khỗ của anh!!! Anh đã chịu đựng quá đủ rồi!!! Bản thân làm em mà tôi không giúp được gì cho anh....còn gây tổn thương cho anh nữa!!! Nay anh ấy quyết định tìm lại hạnh phúc cho riêng mình,tôi cũng chẳng có lý do gì để mà ngăn cản!!!

-Uhm....nhok biết nghĩ vậy là tốt!!!

Tự dưng hắn nhìn sang tôi...nhìn không chớp mắt...khiến tôi bị "đơ" ngay!

-Gì...gì vậy???

-Ấy giống Đan ở một điểm....ấy biết là điểm gì không???

-Tui...tui có quen với Đan đâu mà biết!!! -tôi ấp úng....tự dưng hỏi người ta như thế!!! Chẳng lẽ...tôi đẹp giống như Đan àh???

-Ấy có nụ cười hồn nhiên như Đan vậy!!! Rất đẹp.....
Nghe hắn nói xong...tôi chưng hửng....chắc bây giờ mặt đã đỏ như quả gấc mất rồi!!! Biết làm sao bây giờ???

-Nhưng ngoài điểm đó ra!!! Ấy chẳng được cái gì nữa cả!!! Hậu đậu,bê bối,hung dữ....

Khen được một câu....hắn như tạt gáo nước lạnh vào tôi khi nói những từ ấy!!!

-Im đi!!! Nói tui hung dữ...tui úynh nhok ráng chịu!!!

-Đó!!! Tôi nói có sai đâu!! -hắn cười "đểu"....càng làm tôi muốn bay vào..."cấu xé" hắn ghê!!!

-Nhưng mà nèh...

-Cái gì??? -tôi hậm hực nói...

-Tuy anh ba của tôi đi rồi!!! Nhưng điều kiện là ấy chăm sóc cho tôi thì...xin miễn nhé!!!

Hắn làm tôi quê độ lần 2...làm như tôi muốn làm "vú em" cho hắn lắm vậy!!!

-Yên tâm!!! Tui cũng không đủ khả năng để chăm sóc một thằng như nhok đâu!!! Bực bội....đi ăn đây!!! - tôi đứng bật dậy....phủi quần rồi bước vào trong lều....cái thằng nhok này làm tính tình tôi thay đổi chóng mặt!!! Lúc thì khiến tôi hiền như nai tơ....lúc thì hắn biến tôi thành ác quỷ lúc nào không hay!!!

CHAP 93:

CẠACHH....

Sau tiếng mở cửa là những bước chân lẹp xẹp của tôi đang lê vào nhà!!! Đi chơi thì không thấy mệt....nhưng về sao thấy đuối quá!!! Giờ chỉ mong lên phòng dọn balo,sau đó tắm cho mát mẻ rồi leo lên giường.."thăng" một giấc!!!

-Đi chơi dữ há!!!

Giọng của thằng Tiến...nó đang ngồi rung đùi vừa ăn snack,vừa xem tivi...trông có vẻ nhàn hạ làm sao!!!

-Mệt gần chết!!! Còn cơm không mày??? -tôi thều thào nói.

-Hết rồi! Lát chịu khó đi ra ngoài ăn cơm tiệm đỡ đi!!!

-Hiz...tao đi về mệt quá mày ơi!!! Hay tao gửi tiền mày mua giùm tao nha! Nha....-tôi cố nài nỉ nó...thằng này thì khỏi nói....chỉ cần tôi "dịu giọng"một chút là nó sẽ răm rắp nghe theo!!! Nhiều khi thấy nó ngốc đến tội nghiệp mà thôi cũng kệ!

Nó lườm tôi một cái.....cũng ngừng nhai snack luôn!! Khiến tôi tò mò không biết nó đang nghĩ gì trong đầu?

-Đi tắm đi rồi lát tao mua cho!!!

-Cảm ơn mày nhiều nha Tiến iu dấu!! Hihih...-tôi hí hửng...ôm lấy cổ nó một cách vô tư rồi xách balo lên phòng....

**********

Đang mở balo để lấy đồ....đi chơi có 1 ngày 1 đêm mà tôi "ngốn" hết 5 bộ.....chưa tính đến vụ "lọt sàn" với thằng nhok kia nữa!!! Phen này giặt đồ mệt nghỉ luôn!!! Tự dưng tôi sực nhớ ra một chuyện....hối hả tìm kiếm "nó" trong balo...hy vọng tính hậu đậu không làm tôi để quên nó trên xe!!!

-Phùu...

Thở phào nhẹ nhõm....tôi đã tìm thấy "nó"..."nó" chính là món quà nhỏ mà anh Thuần đã tặng cho tôi trước khi cả bọn chuẩn bị về lại Sài Gòn! Anh ấy cũng thật đáng yêu....tặng quà mà chỉ biết dúi vào tay người ta...rồi nói một câu ngắn gọn:"Quà cho em trước khi anh sắp đi đấy!!! "...hình chú ngựa gỗ có con mắt bằng pha lê lấp lánh trông thật đẹp mắt!!! (Tuy tôi không biết là thật hay giả ^^! ) nhưng nó sẽ mãi ở bên tôi!!! Hy vọng....anh sẽ có được hạnh phúc mà bấy lâu nay anh đang tìm kiếm!

********************

-Tao tắm xong rồi nèh! Đi mua cơm giùm tao đi Tiến iu dấu!!! -tung tăng bước ra nhà tắm...nhưng lên đến phòng khách thì không thấy thằng đó đâu cả!!! Chỉ có gói snack đang ăn dang dở nằm trên bàn thôi....thiết nghĩ chắc nó đi mua cơm cho tôi rồi!!!

Đành xem tivi ăn snack chống đói vậy!!!

Đang chăm chú theo dõi phim hoạt hình bênh Disney....thì bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên! Giật mình tưởng là của tôi...nhưng sau đó mới phát hiện là không phải...thì ra là của thằng Tiến...nó đi mà để quên ở nhà!!!

Ban đầu tôi định không quan tâm là ai...nhưng điện thoại cứ reo inh ỏi....khiến tôi muốn điên cả đầu!!! Bèn với lấy nó định nghe thì bỗng giật mình....nó add tên người này là "Mai Yêu"!!! Thì ra....cu cậu đã có "bóng hồng" rồi! Bất ngờ ghê!

-Êh thằng kia!!! Nhiều chuyện hả mày???

Tự dưng nó từ đâu xuất hiện....khiến tôi giật cả mình...xém nữa là rớt cái điện thoại luôn rồi!!!

-Có...có đâu!!! Thấy nó reo hoài...tao định tắt chuông thôi hà!!! -tôi biện minh...

-Liệu hồn nha mày!!! Ăn cơm đi!!! -nó quăng hộp cơm xuống bàn...rồi giật lấy cái điện thoại từ tay tôi...sau đó lủi ra ngoài thật nhanh!!! Đúng là...nó có "ghệ" rồi....bày đặt giấu diếm!!!

-Tao chỉ định nghe giùm mày thôi mà!!! Làm gì dữ vậy??? Vì gái mà chưởi bạn thân của mày àh??? Đồ....dại gái!!! -tôi bực tức...không biết làm gì ngoài việc chưởi sau lưng nó mà thôi!!!

*******************

-4 em cầm lấy!!!

Tôi,Mi,Đào và Oanh ngẩn ngơ nhìn tờ kiểm điểm mà bà cô đang cầm trên tay.... hậu quả của việc cúp học ngày hôm qua!!!!

-Đào...em là lớp trưởng...ấy thế mà nghỉ học không báo cô biết trước!!! Em nên xem lại cách quản lý lớp của em đi nhé!!! Cô không hài lòng đâu đấy!!!

Bị mắng....con Đào chỉ còn biết cúi gầm mặt xuống...tội con nhỏ...chắc là quê lắm đây!!!

-Còn em nữa!!!

Tự dưng bà cô "lia" hướng sang tôi....chỉ thẳng vào mặt nữa mới ác!!!

-Em đã nghĩ quá số tiết quy định...nếu em còn nghỉ một lần nữa thì tôi sẽ cấm thi môn của tôi!!! Em rõ chưa??? ??? -bả "đay nghiến"....khiến tim tôi muốn rụng rời ra ngoài!

-Dạ...dạ....

-Về chổ hết đi!!!!

Sau câu lệnh....4 đứa tụi tôi lủi thật nhanh về bàn....ngồi xuống mà tim vẫn đập nhanh,chân vẫn run!!! "Sát khí" của bà cô này quả thật ghê gớm!!!

**************

-Hiz...quê quá mày ơi!!! Bả làm tao muốn chui xuống đất cho rồi!!! -con Đào sụt sùi....khi cả bọn ra canteen họp nhóm!

-Thôi kệ đi mày ơi!!! Lâu lâu nổi loạn một bữa....sợ gì??? -con Mi an ủi theo kiểu cách...ngang tàn.

-Uh...mày thấy thằng Lâm không??? Nó bị bà cô đay nghiến còn hơn mày...mà vẫn tỉnh bơ kìa??? -nhỏ Oanh châm vào...tự dưng lấy tôi làm ví dụ....rõ khùng!

-Mặt nó dày lắm!!! Còn tao...tao yếu đuối mà!!!

-Tao úynh mày giờ nha con kia!!! Nói ai mặt dày hả mày??? -tôi phản ứng ngay khi con Đào trêu chọc...

Títt...títt....

Cả đám đang ngồi ngắm trai....bỗng điện thoại tôi báo có tin nhắn!!! Mở ra xem thì tôi bàng hoàng....thằng nhok Khanh nói là ông của nhỏ Vi bị té cầu thang....phải đưa vào bệnh viện gấp!!!

-Gì vậy mày??? Sao mặt mày thất thần thế??? ? -tụi bạn nó tò mò.

-Ông của nhỏ Vi bị té cầu thang nhập viện rồi!!!

-Trời!!! Gì ghê vậy??? Có nghiêm trọng không mày???

-Tao không biết nữa!! Thằng Khanh mới nhắn cho tao nèh!!! Chắc lát tan học...tụi

mình vào thăm ông ấy chút đi!!! Tụi mày thấy sao??? -tôi đưa ra ý kiến...

-Uh...phải vậy chứ sao??? Dù sao ông cũng tốt với tụi mình mà!!!

-Ok!!! Quyết định vậy đi!!!

***********************

Loay hoay mãi gần cả tiếng....chúng tôi mới có mặt tại bệnh viện...theo như tin nhắn mà nhok Khanh nhắn cho tôi....phòng của ông nằm tận lầu 3....nhưng sao đi cả hành lang rồi mà vẫn không tìm thấy!!!

-Êh...đúng chỗ không đó mày??? Đi nãy giờ có thấy ai quen đâu??? -con Mi lo lắng...

-Thằng Khanh nó nhắn cho tao chỗ này mà!!! Không lầm lẫn đâu!!! -tôi nói...nhưng trong lòng cũng lo lắng không kém tụi nó.

Bất thình lình....tôi nhìn thấy tên nhok ấy cùng nhỏ Vi...đang "tình tứ" đi bên nhau!

-Êh êh...2 đứa nó kìa tụi bây!!! -tôi chỉ tay....mà miệng cứ lia lịa nói.

-Trời ơi!!! Mừng ghê vậy!!!

-Vi!!! Khanh!!! -con Oanh hét lên rõ to...khiến bao nhiêu cặp mắt đổ xô vào 4 chúng tôi....con này tính tình "sỗ sàng" dễ sợ!

-Ủa??? Mấy anh chị làm gì ở đây vậy??? -nhỏ Vi trố con mắt đỏ hoe nhìn chúng tôi.

-Khanh nhắn tin cho Lâm biết đó!!!

-Ông của em sao rồi??? -tôi hỏi han...

-Ông đang truyền nước biển anh àh!!! Tuy không có gì nghiêm trọng nhưng ông bị tăng huyết áp!!! Đến giờ chưa tỉnh nữa!!! -nhỏ nói trong tiếng nấc...

-Thôi!!! Chắc không sao đâu...em đừng lo lắng quá!!! -con Đào ôm lấy nhỏ mà an ủi...

Bất chợt nhìn sang hắn....vẫn cái chân bó băng....nhưng dường như tôi thấy nó đã bớt sưng rồi!!!

-Ấy đi với tôi xuống mua nước nhé!!!

-Ừh ừh...-tôi chỉ biết nghe theo hắn...chứ thật sự giờ vào đây tôi cũng chả biết làm

gì!!!

CHAP 94:

Lủi thủi theo sau lưng hắn xuống mua nước.... tôi muốn bắt chuyện hỏi han tình hình ông của nhỏ Vi,nhưng thấy mặt hắn cứ đăm đăm nên đành thôi vậy!

-Ấy uống gì? Nước suối hay nước ngọt???

-Thôi! Tui không uống đâu...nhok mua cho mấy người kia được rồi!!! -tôi xua xua tay...mặc dù trong lòng cũng đang khát nước lắm!

-Uống gì nói nhanh đi! Bày đặt mắc cỡ nữa!!!

Bị hắn nói trúng "tim đen"...tuy tức lắm nhưng mà dù sao hắn cũng...nói đúng!!! Nên đành nhịn vậy!!!

-Uống Cola!!! -bĩu môi...tôi nói.

**********************
-Ông sao rồi tụi bây??? -tôi hỏi đám bạn khi thấy ông vẫn còn nằm bất động trên giường.

-Nói chung là qua cơn nguy hiểm rồi!!! Nhưng bác sĩ vẫn đang theo dõi...vì ông mắc chứng bệnh tim nữa mày ơi!!!

Nghe con Mi nói mà tôi thấy đau lòng ghê! Bình thường ông vui vẻ,khỏe khoắn bao nhiêu thì bây giờ....nhìn ông tiều tụy bấy nhiêu!!! Hình ảnh của ông làm tôi nhớ lại người bà quá cố của tôi.....cũng mới cười đùa đó...ấy mà.....

*******************

Ở trong đây cũng đã lâu...đến lúc chúng tôi phải về!!! Sau khi chào tạm biệt gia đình của nhỏ Vi....nhỏ cùng thằng nhok theo chân tụi tôi ra đến ngoài cổng!

-Anh chị đi về cẩn thận nhé!!! Em thay mặt ông của em cảm ơn anh chị nhiều lắm! -nhỏ Vi nói với giọng thều thào,thiếu sức sống....việc này cũng dễ hiểu thôi mả!

-Có gì đâu!!! Em cũng đừng đau buồn quá nha! Nhớ ăn uống đầy đủ đó!

-Thôi! Tụi chị về nha em!!! Có gì để bữa khác tụi chị ghé qua thăm ông của em nữa!!!

Cả bọn chuẩn bị quay gót đi....thì bỗng tên nhok ấy gọi tôi lại....thắc mắc không biết có chuyện gì?

-Gì thế??? -tôi hỏi.

-Ấy có thể nói chuyện riêng với tôi một lát được không???

Trước sự tò mò của đám bạn...và ngay cả bản thân tôi....buộc lòng tôi phải đi theo hắn!

-Tụi bây về trước đi! Lát có gì tao đi làm luôn! -tôi quay sang thì thầm với tụi nó.

-Uh...vậy tụi này về trước!!! Nhưng mai đi học...mày phải tường thuật chi tiết câu chuyện này đó nghe chưa!!! Không thì....-con Mi vừa nói vừa làm động tác "cắt cổ"....định uy hiếp tôi đây mà!!!

-Biết rồi biết rồi!!! Về nhanh đi!!! -tôi thúc giục.

-Vậy...Vi cũng lên với ông nha!!! Khanh...cứ nói chuyện đi há! -trong lòng nhỏ Vi chắc cũng tò mò không kém...nhưng ngoài mặt không biểu hiện ra thôi!

***********************
Theo hắn vào trong khuôn viên bệnh viện....hai chúng tôi ngồi nấp dưới tán cây mà vẫn không tránh khỏi cái nắng gắt gỏng của mùa hè!

Loading disqus...