Hành trình đi tìm... bạn trai Trang 21

“Gì chứ??? Ai bảo hắn làm cho tui thấy”ấn tượng khó phai”quá làm chi??? Để mỗi lần gặp lại hắn….tui chỉ muốn uýnh cho mấy cái!!! ”

Đến lúc này…..sức chịu đựng của tôi không thể kiềm nén nổi nữa!!! Hắn dám nói tôi như vậy…..tôi nhất định không bỏ qua…

“Nè thằng nhóc con kia!!! ”

“Gì? ? Dám…dám gọi tui là nhóc con hả??? ”,hắn tím tái mặt mày lại mà quát.

“Rồi đó!! Làm gì tui hả??? Tui đến đây làm việc…chứ không phải là để kiếm cớ gây sự với nhóc! Nếu nhóc ghét hay thù tui,tui đành chịu vậy!!! Nhưng mong nhóc nhớ cho…..làm việc là làm việc….còn chuyện ân oán gì giữa tui với nhóc thì khi khác hẵng tính nhé!! Nhóc là con trai sao bụng dạ hẹp hòi vậy hả??? ”,tôi “sổ” nguyên một dàn để mắng lại hắn…cho bõ tức…..

“Mi…..Mi….”,tôi có thể thấy hắn như muốn điên lên khi nghe những lời đó…nhưng làm gì được tôi chứ? ? Tôi đang có con Oanh”bảo kê” cho mà???

“Cút đi ngay không thì bảo? ”,hắn rống lên như một con sói hoang lòng lộn.

“Nè nhóc!!! Nhóc lấy quyền gì mà đuổi tui??? Nhóc nên nhớ…..nhóc cũng là người làm nha!! Thân phận của tui và nhóc là ngang bằng nhau đó….đừng có ở đó mà mắng nhiếc tui hoài!!! Nghe chưa??? ”

Không khí ngày càng căng thẳng khi cuộc giao đấu giữa tôi và hắn bắt đầu!!! Nó chỉ bị phá vỡ khi ông lão cười một cách ngon lành…….khiến chúng tôi không hiểu gì cả…

“Haahaha………lần đầu tiên có người dám mắng thằng Khanh đấy!! Trong tiệm này…nó nỗi tiếng là đứa khó chịu,cau có…….thế mà cháu có can đảm như vậy là tốt rồi!! Đừng lo….ông không đuổi việc cháu đâu!! Yên tâm thử việc đi cháu!! ”

“Vâng ạ!! Cháu cảm ơn ông!!! ”

Với những lời nói đó….thì cũng đủ cho biết hắn là kẻ bại trận lúc này!! Và đương nhiên……tôi sẽ không bỏ qua cơ hội “lên mặt “hắn!!!

“Òh……Thế là từ nay tụi mình làm việc chung rồi!! Hy vọng….nhóc giúp đỡ tui trong một tuần thử việc nha!!! hihhihi….”

“được lắm!! Chờ xem mi có sống nổi ở đây một tuần không!!! ”

“Trời ơi…đừng hù tui nha!! Tụi sợ mà xỉu mất!! ”

Hắn dùng dằng bỏ đi xuống nhà sau…..mặc cho tôi đang đứng cười chế giễu!!

“Vậy cháu xin phép về nha ông!! Có gì ngày mai nó đến làm!! ”,con Oanh chủ động lên tiếng thoát khỏi đây….sau những giây phút chứng kiến cảnh vừa rồi…

“Cháu cũng đi nha ông!! Mai cháu nhất định sẽ đến làm!!! ”

Xem ra………tôi không những không thấy lo sợ về tên”man rợ” này!! Trái lại…..tôi lại càng tò mò….muốn biết xem giữa tôi và hắn….ai cao tay hơn ai mà thôi!! ^.^

CHAP 59:

“Tiến ơi…tao vê` gòi nè!!! ”,từ đằng xa…giọng tôi đã oang oang lên…tôi còn vừa đi vừa ca hát..không khỏi khiến hắn phải nghi ngờ..

“Mày có chuyện gí vui thế??? ”

“Hi….tao nói cho mày biết tin này nè!!! Vui lắm..hihihi..”

“Chuyện gì??? ”

“Tao…tìm được việc làm rồi!! Hihih…”

“Cái gì??? ? ”,hắn thốt lên một cách đầy kinh ngạc..hệt như chuyện này lạ lắm vậy..

“Thái độ mày vậy là sao hả??? ”,tôi lườm hắn và nói…

“Àh..không có gì…nhưng…mày làm công việc gì thế??? ”

“Hi…..tao làm thêm trong một tiệm bánh vô cùng nổi tiếng!! Ai ai cũng biết hết…”,tôi cố tình”nổ” cho hắn phải thám phục tôi!! ^.^

“Ờ…tao…hy vọng mày làm ở đó dài lâu há…đừng để bị đuổi việc vì tội ham ăn đó!! ”,hắn không quên “quăng”cho tôi vài câu châm chọc..

“Mày mơ có vụ đuổi tao nhá!!! Từ nay tao hok cần mượn tiền mày nữa!!! Tự tao kiếm được tiền rồi….”

“Nhưng trước đó hãy trả cho tao mấy món nợ mày đã mượn.,được chứ??? ”

Sau câu nói này của hắn….tôi cứng họng…không biết phải ứng xử ra sao…

“Ờ thì….từ từ tao trả cho!! Mệt quá hà…chưa đi làm ngày nào mà mày đã đòi tiền tao rồi!! Bực mình…”,tôi cố tình nổi nóng,sau đó cũng cố tình dùng dằng bỏ lên phòng….để hắn không còn nhắc đến vụ”nợ” kia nữa!! ^^

******************

“Tiến ơi…dọn cơm lên ăn đi!! Tao đói bụng rồi nè…”,cuối cùng trời đã tối…thời gian này ngoài đi chơi ra tôi chẳng còn biết phải di đâu nữa cả…nên đành ở nhà xem tivi vậy…và không quên để bên cạnh mình mấy thỏi kẹo sô cô la!!!

“Từ từ…xuống đây mang nồi cơm lên mày!!! ”,hắn từ dưới bếp nói vọng lên ..

“Thôi mà…mày ở dưới bếp thì lát mang lên luôn đi!!! Cứ đày đọa tao hoài là sao??? ”

“Đồ làm biếng!! Không mang lên tao cũng không mang luôn!!! ”,hắn hét to lên như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy….nên tôi đành..phải lết xuống bếp,và không quên càu nhàu hắn vài câu..

“Aaaaa…..tao mệt mày quá hà!!! ”

Chợt…tiếng chuông điện thoại của tôi bỗng vang lên…nên thay vì xuống bếp…tôi liền chạy đến nghe điện thoại ngay…

Ah….số của thầy Nam….thầy ấy đang gọi cho tôi….

“Alo…”

“Em đang làm gì vậy??? Ăn cơm tối chưa thế??? ”,giọng ngọt ngào của thầy vang lên trong điện thoại…bấy nhiêu đó…cũng đủ làm tôi sướng run lên rồi…

“Em….giờ em mới ăn cơm nè!!! ”

“Trời…sao em ăn muộn thế??? ”

“Tại…em chưa thấy đói mà thầy!! ”,tôi khẽ mỉm cười khi thấy thầy quan tâm tôi như thế….

“Em nhớ phải ăn uống điều độ vào đó nha!! Kẻo có ngày đau bao tử như chơi đó,biết chưa??? ”

“hì…em biết gòi!! ”

“Lâm nè…”

“Sao thầy??? ”

“Mai thầy chỏ em đến nhà thầy há…mai thầy có cuộc họp trên trường..nên không rảnh quét dọn nhà cửa!! Nên…em có thể giúp thầy không vậy??? ”

“Ok…hok thành vấn đề!! Hì….”,tôi trả lời một cách không suy nghĩ..mặc dù…tôi làm việc nhà chẳng đâu vào đâu cả….

“Cảm ơn em nhiều lắm!! Em ăn cơm đi…thầy không làm phiền em nữa!! ”

“UHm….mai có gì em đến nhà thầy!! Thầy yên tâm đi!! Bye bye thầy…”

“Uhm….bye em!!! ”

Vừa cúp điện thoại…tôi muốn nhảy cẫng lên vì vui sướng….nhưng.,…tôi không thể làm thế được…vì tên Tiến sẽ phát hiện ra chuyện bất thường mất thôi!! ^^

“Tiến ui….tao dọn cơm giúp mày nha!! hihihih….”

“Ờ…biết vậy là tốt đó con!! ”

******************

“Ngại quá…phải nhờ em làm việc nhà giúp thầy!! ”

“Hi…có gì đâu thầy!! Thầy mai đi họp đi…rồi về sớm nha!!! ”

“Uhm….thầy đi đây!! Thức ăn và uống có sẵn trong tủ lạnh đó,em cứ tự nhiên há!!! ”

“Vâng ạ!!! ”

Tôi nhìn bóng thày khuất dần sau dãy hành lang…sau đó mới bước vào nhà….chuẩn bị”chiến đấu”với mớ hỗn độn ttrong căn phòng này…

“Aaaaaaaaaaaaaa………”,tôi thốt lên hoảng hốt khi thấy bãi chiến trường này còn”ác liệt”hơn những gì tôi đã tưởng tượng….

“Trời ơi…chắc mình chết mất!!! Thầy sao mà……..”,tôi ôm trán với vẻ chán chường mà nói…

“Ok….công việc cứ để đó!!! Xem trong tủ lạnh nhà thầy có gì ăn không nào??? ”,nói xong,tôi liền chạy vèo đến đó…và thật ngạc nhiên….thức ăn và uống của thầy ngoài chai bia uống dang dở,mấy chai nước lạnh với cái bánh kem thì…trong tủ hoàn toàn trống không…..

“Gì vậy trời??? Có làm không đây??? ? ? ”,tôi lại tiếp tục thất vọng thêm lần nữa và đóng sầm cánh cửa tủ lại…..và chuẩn bị…….với cái công việc ngu ngốc này!!!

**********
30’ trôi qua…….thêm 20’ nữa….cuối cùng công việc cũng đã xong……

“Trời ơi……..Lâm ơi…tao không ngờ mày tài giỏi đến vậy!! Phen này…đi làm thêm không sợ bị đuổi rồi!!! ”,tôi vừa thở…vừa nói lên từng tiếng một…

“Phải uống chút nước mới được…không thì mình chết mất…..”

Đang uống ừng ực ly nước mát lạnh……ánh mắt dáo dác nhìn xung quanh xem mọi thứ đã gọn gàng sạch sẽ chưa…..bất chợt….tôi nhìn thấy một vật khá kỳ lạ….

Tôi tiến lại gần nó….cầm nó lên xem thử là vật gì……nhìn một hồi…tôi mới biết đó là cái máy ảnh cũ kỹ…..tôi thắc mắc không hiểu sao thầy lại giữ lại cái máy ảnh này…..dường như nó đâu còn xài được???

“Thầy về rồi nè!!! ”

Cánh cửa mở ra một cách bất thình lình,không khiến tôi khỏi giật bắn cả người…..và…..cái máy ảnh đang cầm trên tay cũng rớt xuống đất…..

Bụppppp…….

Sau âm thanh ngắn gọn trong phút chốc…nhưng…nó đã mang lại tai họa cho chính bản thân tôi……

“Thầy………..thầy…….”,tôi ấp úng không nói lên thành tiếng…

Ánh mắt thầy trân trân nhìn vào cái máy ảnh đó,tuy không có gì nghiêm trọng.nó chỉ bị rớt vài mảnh ra thôi….nhưng…dường như thầy đang sắp điên lên vậy….

“Em vừa làm gì với cái máy ảnh này thế hả??? EM VỪA LÀM GÌ THẾ??? ??? ? ? ”

Thầy bỗng hét lên thật to,khuôn mặt đỏ lên vì giận dữ……..điều này như muốn làm tôi sợ chết khiếp đi được…

“Em…..em…..”

“em có biết cái máy ảnh này quan trọng với tôi đến cỡ nào không??? ? Chính vì cái máy ảnh này……mà đã cướp đi sinh mạng của Thanh đó!! Em biết không??? ? ”

“Em…em…..”cho đến giờ phút này…tôi vẫn không biết nói gì hơn…chỉ rơm rớm nước mắt nhìn thầy…..

“Tôi đã cố gắng giữ gìn nó!! Nhưng em lại phá hủy chỉ trong vài giây lát….em bảo tôi phải làm sao đây hả??? ”

“Em…..Em thành thật xin lỗi thầy!! Em…..”,cho đến khi tôi lấy can đảm nói lên được mấy câu…thì thầy lại cướp đi sự can đảm hiếm có của tôi trong lúc này…

“Em đi đi…tôi cần được yên tĩnh!!! ”

Tôi quả thật…quả thật rát shock khi thầy đối xử với tôi như vậy!!! Chân tôi như cứng đờ lại một chỗ…không thế nhúc nhích được….nhưng…tôi cũng phải cố gắng…vì bấy nhiêu đây đủ làm tôi xấu hổ chết đi rồi!!!

“Em……em không biết nói gì trong lúc này cả!! Chỉ mong…chỉ mong thầy tha thứ cho em!!! ”,nói xong…..tôi liền chạy thật nhanh ra khỏi căn phòng này…..cảm giác ê chề….đau dớn đang lấn áp tâm trí tôi…..

**********

CHAP 60:

Trời đã bắt đầu dần tối…những ánh đèn đầy màu sắc bắt đầu được thắp lên…cũng chẳng biết…tôi đã đi lang thang khắp nơi trên mọi vỉa hè chỉ để suy nghĩ về một chuyện……liệu thây Nam có yêu tôi thật lòng không??? Hay…..tôi chỉ là người,hay nói đúng hơn là vật thay thế của Thanh? ? Trong tôi giờ đây cứ rối bời cả lên,tự hỏi đi hỏi lại nhưng…..vẫn không thể nào trả lời cho chính bản thân mình được!!!

Mải mê suy nghĩ….tôi quên béng mất là đã đến giờ tôi đi làm thêm….ngày đầu tiên mà đi trễ,ắt hắn sẽ không hay lắm!!! Cho nên tôi liền ba chân bốn cẳng mà chạy cho thật lẹ đến trạm xe buýt gần đó….mong sao….mọi chuyện chưa bắt đầu thì đừng kết thúc nhanh như vậy!!!
***************

“Ông…ông ơi…cháu đến rồi nè ông!!! ”,vừa mới bước chân đến cửa tiệm….tôi liền lật đật chào hỏi ông chủ tiệm một tiếng…xem như phép lịch sự tối thiểu vậy!!!

“Làm gì đó tên ngốc kia??? ”

Giọng nói vang lên không giống như của một ông lão cho lắm….mà trái lại tôi còn cảm thấy rất quen….cho đến khi tôi ngước nhìn lên thì mới biết….tên nhóc khó ưa đó đang đứng lù lù trước mặt tôi!!!

“Làm gì là làm gì??? Ông đâu gòi hả??? ”

“Sư phụ đi về với nhỏ Vi rồi!! Thuê được người làm như ấy đây thì ông cần gì phải ở lại đây chứ??? ”

“Ờ…cũng phải há!!! ”,tôi lấy tay tự gõ nhẹ vào đầu mình như muốn”trách phạt”vì câu hỏi ngớ ngẩn vừa rồi!!! Nhưng sao đó tôi lại nói tiếp…

“Nè…”

“Cái gì??? ? ”,hắn vẫn trả lời khi tôi hỏi đến…nhưng ánh mắt thì cứ nhìn giáo dác xung quanh….dường như hắn cố ý khinh thường tôi vậy…

“Giờ tui phải làm gì giờ??? Đứng đây chung với nhóc hả??? ”

“Ai nói??? Mới vào làm mà đòi lên đứng bán hàng là sao??? ”,hắn chỉ chờ tôi hỏi có nhiêu đó…để quay lại,mắng thẳng vào tôi vài tiếng…

“Vậy giờ tui phải làm gì? ? ”,tôi lườm,liếc,quýt hái hắn…..không hiểu sao….nhìn cái mặt còn ngây ngô trẻ con,mà ăn nói vô cùng…xấc xược…thế mà con bé Vi với ông chủ tiệm lại chịu đựng nổi hắn!! Trong lòng tôi cũng nể hai người đó vì tính chịu đựng rát là cao!!!

“Mau xuống bếp,xem có cái bánh nào sắp chín chưa thì mang ra khỏi lò…để đó cho tui!!! ”

“Ok….công việc khá nhàn hạ mà!!! ”

“Ờ…..nhàn hạ thì làm đi!!! Nhớ nè….nếu ấy làm gì hư hỏng,tôi sẽ không bỏ qua cơ hội nói lại với sư phụ đâu đó,biết chưa??? ”,hắn nhìn trừng trừng vào mắt tôi,tỏ ý hăm dọa….

“Chờ đi……”,nói xong….tôi liền bỏ xuống đằng sau một nước….chỉ việc mang bánh ra khỏi lò thôi mà….sao làm khó nổi tôi chứ???

****************

“Oa….”,tôi thốt lên một cách kinh ngạc khi thấy có đến gần một chục cái lò nướng nằm xếp theo thứ tự một cách ngay ngắn,không gian trong phòng bếp này còn rộng hơn cả phòng khách ở nhà tôi nữa…cũng phải thôi…từng chiếc bánh được đổ ra khuôn,sau đó còn trang trí đều được làm ở dưới đây mà…không rộng lớn mới là lạ!!!

Nhưng…có một điều lạ là sao tôi tìm hoài xung quanh vẫn không thấy cái đồ lấy khuôn bánh trong cái lò nướng ở đâu cả….không biết…bình thường họ lấy ra bằng cách nào nhỉ???

“Êeeeeeeeeee……..”,tôi từ trong bếp hét to lên…chủ yếu là cho tên nhóc ấy nghe thấy…

“Làm gì mà hét um sùm lên vậy hả??? ”,chỉ chưa đầy mười giây…hắn đã đùng đùng bước xuống bếp….với cái vẻ mặt nhăn nhó khó ưa…

“Có cái gì để lấy bánh ra hok zạ??? ”

“Không có…mọi lần tôi vẫn lấy bánh ra bằng tay không mà!!! ”

“Cái gì??? ??? ??? Bằng…bằng tay không á??? ”,tôi thốt lên một cách sửng sốt khi tưởng tượng ra….cái cánh tay đẹp đẽ của tôi mà đút vào cái lò nướng ấy khoảng chừng mấy giây thôi,nó sẽ “chín” mất !!! >”<”

“Nè…..nhóc hok đùa đấy chứ? ? Nóng như vậy…sao lấy ra bằng tay không được??? ”

“Đó là quy định ở đây!! Sư phụ nói…cần phải tiếp xúc với nhiệt độ nóng mới quen dần cái không khí ở trong căn bếp này!!! Mới đầu tui cũng như ấy vậy…không tin đâu…nhưng là riết cũng quen thôi mà!!! ”

“Vậy…nhóc làm lần đầu tiên đó!! Có……để lại biến chứng gì hok zạ??? ”,tôi hơi lo ngại hỏi hắn…

“Ờ…cũng băng bó tay chừng vài tuần hà!! Không nặng đâu!!! ”

“Ack…..vài tuần??? ? Tui hok thể làm công việc này được!!!! ”,nghe thấy hắn nói như thế….tôi liền phản ứng một cách kịch liệt!!!

“Sao không thể??? ”

“Tay tui là tay thiết kế!! Băng bó vài tuần liền…lấy gì tui vẽ nữa hả??? ? ”

“Tùy ấy thôi…nếu không làm thì tui méc lại với sư phụ vậy!!! ”

“Nè….đừng ở đó mà đem sư phụ này sư phụ nọ ra hù dọa tui nha!! Giỏi nhóc làm đi!!! ”,tôi bắt đầu nổi cáu lên với cái thái độ đáng ghét của tên này…

Loading disqus...