“Tiến nè……..”
“Gì đây??? ”
“Tao….cảm ơn mày nhiều lắm!!! Không có mày…..tao chẳng biết làm sao nữa…..”
Nó nghe tôi nói với giọng “ngọt ngào”như vậy……cũng khá ngạc nhiên…..vì từ đến giờ…..tôi luôn nói móc nói xéo nó không hà…….
“ai bảo tao……..ở chung nhà với mày làm chi!!! ”
“Uhm…..có thể đó là số phận của mày!!! Suốt đời phải làm osin cho tao…….hihihi”
“Dẹp đi mày!!! Không có chuyện đó đâu nha……..mà nè……”
“Huh??? Chuyện gì??? ”,tôi thắc mắc hỏi………
“Mày….ăn lẩu nữa không??? Tao hâm lại cho ăn……”
“Uhm…..ăn chứ!!! Khóc xong….đói bụng muốn chết…….”
“Vậy….chờ chút xíu!!! ”
Nói xong….hắn lật đật đứng dậy….bỏ xuống nhà sau!!! dường như…….tôi nhận thấy nó đang…..mắc cỡ……nhưng….cũng thật sự cảm ơn nó!!! Cảm ơn nó đã cho tôi mượn bờ vai………..bò vai của một người bạn…..hiểu được tôi!!!
CHAP 47:
“Alo….”
“Phương hả??? Tui….Lâm nè….”,giọng tôi khá hằn học nói trong điện thoại.
“Lâm hả??? Có chuyện gì hả??? ”
“Phải….tui có chuyện muốn nói với bạn!!! Ra cái chỗ mà hôm bữa tui với bạn nói chuyện gấp nha!! Tui chờ đó….”
Tôi liền cúp máy thật nhanh……trong lòng khá tức vì nhỏ đó đã nói dối tôi…
“Nè…..mày định đi gặp Phương thật đó hả??? ”
“Chứ sao….để tao mắng nó một trận!!! Dám lừa tao giúp nó làm hòa với Khương hả??? Mơ đi nhá…..”
Nói xong…..tôi đùng đùng bỏ ra khỏi nhà để đến chỗ hẹn!!! Chuẩn bị tinh thần”mắng”cô ả!!!
**********
“Lâm…..bạn đến rồi hả??? ”
“Uh……tui đến rồi nè!!! ”
“Sao rồi….bạn hỏi Khương giúp mình chưa??? ”
“Hỏi Khương à??? Trước khi hỏi bạn ấy…..sao Phương không nhìn lại bản thân mình đi…..”
“Lâm…..nói gì vậy??? ”,cô ả đang dùng ánh mắt ngây thơ như không biết chuyện gì mà nhìn tôi….càng khiến tôi tức điên lên!!!
“Khương kể tui nghe rồi!!! Hai tuần trước,bạn đi chơi với thằng nào??? ”
“Mình….mình có đi với ai đâu??? ”
“Còn chối hả??? Còn nhớ Khương gọi điện cho bạn……bạn nói là đang ở nhà giúp mẹ làm đồ ăn chờ ba về…..mà thực chất bạn đang ngồi trên xe của thằng khác!! Giải thích sao với tui chuyện này đây hả??? ”,tôi nói nguyên một hơi dài……như một cách trút giận vậy….
“Hôm….hôm đó……”
“Sao….cứng họng rồi hả??? Thật uổng công……tui đã tin bạn,nên mới giúp hai người làm lành!!! Ai ngờ….người gây nên chuyện này lại là bạn!!! Đã có Khương rồi….mà còn quen tên khác….”
“Mình…mình không có….”
“Vậy chứ tên hôm đó đi với bạn là ai hả??? Nói tui nghe thử coi…..”
“Anh….anh ấy…..”
“Thôi….tui cũng không muốn nghe bạn giải thích!! Có muốn nói gì thì bạn nói với Khương ấy…..tui không ngờ…….”
“Lâm à….giúp mình một lần đi Lâm!! Mình….mình không muốn mất Khương đâu!!! ”,cô ả đã bắt đầu rưng rưng nước mắt…….trông vẻ như tội nghiệp lắm vậy!
“Tui không biết bây giờ tui nên làm gì nữa!! Dẫu sao…..tui cũng vẫn thua bạn!! Cho dù….bạn có bắt cá hai tay….người ấy vẫn yêu bạn…..còn tui…..”
“Lâm……”
“Tui đi đây!!! Bạn làm trễ giờ học của tui rồi đấy!! Còn chuyện của bạn và Khương….hai người tự giải quyết đi….tui không muốn xen vào!!! ”
Nói xong….tôi liền bỏ đi một nước một….không thèm ngoáy đầu lại nhìn cô ả…..vì nhìn….tôi chỉ càng thêm bực mình!!!
***************
“Sao hôm nay mày đi học trễ thế??? ”
“Tao mới dành ra 15 phút để mắng một đứa đáng ghét!!! ”
“Ai vậy??? ”,cả ba tụi nó củng hỏi tôi một lượt…
“Hỏi làm chi??? Tụi bây cũng hok có biết đâu!!! ”
“Thầy vào kìa…….”
Sau tiếng gọi của nhỏ Đào….cả lớp liền đứng dậy!!! Nhì thấy thầy…..sao tôi không còn có cảm giác hồi hộp như trước nữa…..
Bất chợt….dường như thấy nhìn thoáng qua tôi…….dù chỉ là thoáng qua….nhưng tôi cũng có thể cảm nhận được……
“Các em à…..thầy có một tin vui muốn báo cho các em biết!!! ”
“tin gì vậy thầy??? ,con Đào nhanh nhảu hỏi…….
“tuần sau….trường chúng ta sẽ cắm trại!!! ”
Nghe thấy thế….cả lớp chúng tôi liền nhốn nháo lên hẳn!! Không khí xôn xao bàn tán…….có vẻ nhộn nhịp lắm!!!
“Thầy….vậy cắm trại….có ngủ đêm không thầy??? ”,sau một hồi bán tán……con Mi liền hỏi.
“tất nhiên là có rồi!!! ”
”Wow….tuyệt quá hà!!! Mong đến tuần sau ghê!!! ”,nhỏ Oanh bỗng rú lên kinh hoàng,….
“Uh…….nhưng các em cũng hãy chuẩn bị đồ dung cho riêng mình!! Vì buổi cắm trại này….mỗi lớp phải tự túc làm lấy hết!!! ”
“Không sao thầy ơi….như vậy càng vui thêm!!! ”
“À thầy…cho em hỏi…….”,tôi chợt lên tiếng….
“em hỏi đi…”
“Cắm trại….ở đâu vậy thầy??? ”
“Àh….chúng ta sẽ cắm trại….ở ngay trường của mình luôn!!! ”
“trời….như thế chán chết thầy ơi!!! Thầy đề nghị nhà trường cắm chỗ nào xa xa í!!! ”,nhỏ Mi bĩu môi mà nói….
“Thầy không thể giúp được!! Đây là quyết định của nhà trường….vả lại….khi cắm trại xong…. Mỗi em phải nộp cho thầy một bản thuyết trình liên quan đến buổi cắm trại!!! ”
“Hả??? ? Như vậy…….còn sướng gì nữa thầy??? ”,nhỏ Oanh lại tiếp tục “rú” lên…
“Thôi đi mày…có còn hơn không!! Mày đòi hỏi quá….thầy nghỉ cho đi luôn bây giờ….”
***********
“bye bye nha….tao phải về chuẩn bị đồ dùng cho tuần sau!! Hồi hộp ghê luôn!! ”
“Uhm…tao cũng zìa đây!!! ”
Đang đi bộ đến trạm xe buýt….thì chợt nghe sau lưng có ai đó nhấn kèn!! Cứ ngỡ là tên quái vật…..nhưng….tiếng kèn nghe khác quá!!!
“Ủa??? Thầy….Thầy Nam??? ”
“Hì…..muốn đến nhà thầy chơi không nè??? ”
“hả??? ”,tôi há hốc mồm kinh ngạc….
“Mau lên xe thôi!!! Trưa rồi….”
“Vâng…..vâng….”,tôi như bị thôi miên vậy….không hiểu sao lại leo lên xe của thầy………
**********
“đến nơi rồi………”
“thầy nè…….”
“Sao em??? ”
“Thầy….chở em đến nhà thầy làm gì vậy??? ”,tôi thắc mắc hỏi….
“Hì……lát em lên thì biết thôi….”
Tôi vẫn chưa hết kinh ngạc….không biết….thầy đang”giở trò”gì đây……
CHAP 48:
Kétttttt……….
Cánh cửa từ từ mở ra…...để lộ bên trong là một………
“áaaaaaaaaaaaaa……….”
“Suỵt……đừng hét lên như thế!!! Mọi người xung quanh mắng vốn thầy đấy!!! ”
“Thầy….thầy đã lớn rồi….sao còn bê bối zậy hả??? Thầy định…nuôi chuột trong nhà à??? ”,tôi nói với giọng……như là quản gia của thầy vậy.
“hì hì…..tại mấy bữa nay thầy bận quá!!! Lo viết mấy bản thảo thiết kế….rồi còn chuẩn bị cho buổi cắm trại nữa….nên…..”,ánh mắt thầy nhìn tôi lúc này….thật “gian xảo” ~__~
“thầy….hok định nhờ em…..dọn dẹp giúp thầy đấy chứ??? ”
“chính xác….thầy định nhờ em dọn dẹp giùm đấy!!! ”
“em về đây……..tạm biệt thầy!!! ”
“Nè……em bỏ đi như vậy sao??? Không giúp thầy à??? ”,thầy bỗng kéo tại tôi lại….nói với giọng rất thành khẩn…..
“Hix….em hok biết làm việc nhà đâu thầy ơi!!! ”
“thì em….cứ làm từ từ……giúp thầy đi mà!!!! ”
Ôi!!! Không hiểu sao….một đứa làm biếng như tôi…..lại bị ánh mắt của thầy….thô miên mất tiêu!!!
“Một lần thôi nhá thầy!!! ”
“hì hì….cảm ơn em!!! Thầy sẽ bao em ăn cơm trưa mà!!! ”
“Nhớ mua cho em thêm cái bánh kem nhỏ nha!! Nếu hok….em về đấy!!! ”
“Ack….em….đang ép giá thầy đấy à??? ”
“Em hok biết đâu!! Thầy nhớ mua đấy nha!!! ”
“Được rồi!!! Để thầy đi mua….em vào nhà làm”osin”cho thầy một lát đi….”
Nói xong…….thầy liền đi xuống dưới lầu….lấy xe đi mua cơm và bánh cho tôi!!! Nghĩ lại….cũng thấy tôi lời……chỉ làm có chút xíu…..thế mà được ăn bánh chùa…..vả lại….được thêm một dịp tiếp xúc với thầy nữa!! ~^___^~
************
“Thầy mua về rồi nè!!! ”
Thầy vừa bước vào thì thấy cảnh tượng tôi đang nằm”la liệt”dưới sàn…..trong khi công việc quét dọn chưa đâu vào đâu……
“Em…em làm sao vậy??? ”
“huhuh…..cái tủ của thầy….nó làm em bị kẹt tay!!! Đau quá hà……”,tôi mếu máo nói….
“Ôi…biết thế này….thầy đã nhờ bạn khác rồi!!! ”
“Hix….thầy định….cho em ra rìa à??? Thầy phải chịu trách nhiệm về chuyện em bị kẹt tay chứ??? ”
“Được rồii…..để thầy đi lấy băng cá nhân!! ”
*****************
Dáng vẻ thầy rất ân cần,chu đáo…..tôi sẽ nhớ cái cảm giác mà thầy nắm lấy tay tôi…..băng bó vết thương….tuy không đau lắm….nhưng do tôi “nằm vạ”….nên thầy tưởng tôi đau đớn lắm!! ^___^
“Rồi đó….”
“Em cảm ơn thầy nhiều!!! ”
“Uhm….em ăn cơm đi!!! Thầy soạn văn bản cái đã!!! Mệt thật…..”
“Hay để em soạn giúp cho….”
“Thôi khõi…..em ăn nhanh đi!! Rồi tiếp tục trở lại với công việc osin của em!!! ”
“hừ….thầy thật đáng ghét!!! ”,tôi bĩu môi nói….
Bất chợt….màn hình vi tính từ từ hiện lên………tôi thấy rõ hình ảnh người con trai hôm trước chụp chung với thầy trong điện thoại…….
“Ah…..cái anh hôm bữa trong điện thoại phải hok thầy??? ”
“uhm…….”
Tôi ghé lại gần….chăm chú nhìn kỹ hơn….sau đó nói……
“Chà……..anh này chắc thân với thầy lắm nhỉ??? Hèn gì trong máy điện thoại cũng thấy hình của ảnh!!! ”
“Phải….thầy và người này thân nhau lắm!! Có thể nói là….rất thân!!! ”
Tôi nghe giọng thầy đang trầm xuống….như mang nhiều tâm sự lắm vậy!!!
“Vậy....mai mốt thầy dẫn anh ấy lại nhà….cho em làm quen với nha!!! hihihi…”,câu nói này của tôi chỉ mang tính chất là đùa cợt….nhưng….
“Em muốn làm quen à??? Chỉ e là…..”
“Sao thầy??? ”
“Người này….đã mất rồi!!! Ngay cả thầy….có muốn gặp cũng không được!!! ”
Tôi nghe như có sét đánh bên tai vậy…..người trong hình này….đã chết rồi sao???
“Thầy….thầy cho em xin lỗi`!!! Lẽ ra…..em không nên hỏi thầy như vậy……..”
“Không sao đâu!!! Mà nè……”
“Dạ??? ”
“em có muốn nghe…..chuyện giữa thầy và người này không??? ”
“Hả??? ”,tôi ngạc nhiên hỏi…..và sau đó gật đầu….vì trong lòng cũng khá tò mò…..không biết anh chàng này….có ý nghĩa quan trọng gì đối với thầy nữa!!!
{**************}
5 năm trước…….
“Nam…..”
“Thanh đó hả??? Sao hôm nay mày đến sớm thế??? ”
“hì hì….hôm nay là buổi cắm trại của trường mà!!! Cuối cấp rồi….tụi mình sắp xa nhau….nên tao phải đến sớm để chuẩn bị chứ??? ”
“Ra là vậy….hèn gì tao hơi ngạc nhiên khi đứa làm biếng như mày mà dậy sớm như thế??? ”
“Ũa??? Thế….Ngọc đâu??? Bạn gái mày đâu rồi??? ”
“Cô ấy đang ở trên xe….chuẩn bị lên núi cắm trại……”
“Uhm…..tụi mình cũng đi thôi!!! Mà khoan đã…….”
“gì đây??? ”
“Hì hì….tao với mày chụp hình một pô đi!!! Xem như…là kỷ niệm năm cuối zậy!!! ”
“Mày đúng là…rườm rà quá!!! ”
Thanh bỗng choàng tay qua Nam…..hai chàng trai này rất vui vẻ……..trông họ như là một đôi bạn thân vậy!! Nhưng….không ai có thể biết được….Thanh đã yêu thầm Nam từ lâu lắm rồi!! Và tình cảm này….Thanh định sẽ không bao giờ nói ra……cứ tiếp tục giữ mãi tình bạn như thế này là tốt lắm rồi!!!
“Thanh…..Nam……lên xe mau thôi!!! ”,tiếng của cô bạn Ngọc….người yêu của Nam đang réo gọi……
“Tới ngay!! Đi thôi Nam……..”