EM ANH - Hai đầu thế giới (2) Trang 28

Duy Minh đứng trong bếp, trong lòng không vui vẻ tẹo nào, nói thẳng ra là nó đang rất tức, tức đến phát khóc nhưng sợ mình khóc thì bà nội sẽ đắc ý nên nó tự nhủ mình không được khóc. Nhưng Duy Minh trước giờ không hiền lành gì, trong đâu nó đã nghĩ ra một “diệu kế”.

+++

Duy Minh trong bếp bước ra, tay nó cầm một dĩa trái cây nhìn rất ngon miệng tiến đến gần chỗ ba bà cháu. Bọn họ đang nói chuyện gì đó rôm rả lắm, Thế Long nhìn nó cười dịu dàng còn Đầu Đinh thì định giơ tay ra kéo nó ngồi xuống nhưng An lão phu nhân không quên tặng Duy Minh một cái nhìn sắc lẹm. 

Duy Minh khéo léo né tay của Đầu Đinh đang kéo mình ngồi xuống, không phải nó sợ cái nhìn sắc lẹm đó của bà nội nhưng nó cần phải thực hiện kế hoạch của mình.

Sau đó, Duy Minh lại vào bếp mang ra một đĩa trái cây khác lại bàn thờ ông nội, đặt đĩa trái cây lên đó rồi nó thắp hương rất thành kính, miệng không quên lầm bầm khấn vái mấy câu. Xong xuôi nó mới xoay người lại, lần này không cần ai mời Duy Minh cũng tự nhiên ngồi xuống, nó cố tình lựa chỗ mặt đối mặt với bà nội.

- Duy Minh hồi nãy thắp hương rồi khấn gì vậy?

Duy Minh khẽ cười, quả nhiên Đầu Đinh sẽ hỏi câu này mà. Nó đã chuẩn bị trước câu trả lời nên bây giờ chỉ còn việc thản nhiên nói:

- À, tui nói ‘Phải chi ông còn sống để nghe bà nói câu vừa nãy’! 

Duy Minh vừa dứt lời liền nghe “Phụt” một tiếng, Đầu Đinh phun ra cả miếng dưa hấu vừa đưa vào miệng, cậu nhóc không kịp lau miệng đã cười nắc nẻ, còn Thế Long tuy cũng muốn cười nhưng bề ngoài không biểu hiện gì nhiều, chỉ có An lão phu nhân bị nó “chỉnh” nên tức giận ra mặt.

Thế Long tinh ý thấy sắc mặt bà nội đã vô cùng tức giận, nếu để lâu thì bà và Duy Minh sẽ cãi nhau, người khó xử nhất lại là hắn, tóm lại Thế Long đành phải lấy Đầu Đinh ra để lái câu chuyện sang hướng khác!

- Thế Huy, em chuẩn bị chưa?
- Hả? – Đầu Đinh ngạc nhiên hỏi ngược lại – Chuẩn bị gì anh hai?
- Chuẩn bị hành lý trở lại trường! – Thế Long bình thản đáp
- … - Đầu Đinh há hốc mồm kinh ngạc.

Thế Long đã đoán trước được thái độ này của cậu ta nên phớt lờ nói tiếp:

- Em đừng tưởng anh không biết gì, đang yên đang lành lại bỏ học về nhà là sao?
- … - Đầu Đinh biết mình bị lật tẩy nên chỉ biết á khẩu không nói gì.

Đến nước này thì An lão phu nhân phải dẹp cơn tức giận của mình qua nói hộ thằng cháu:

- Thế Long, lâu lâu em con mới về nhà mà, nghỉ mấy hôm có sao đâu! – Dù gì lâu lâu bà mới gặp lại Đầu Đinh nên chưa muốn cậu phải đi ngay nên nói tiếp – Con nhìn nó kìa, chắc đã sụt đi mấy cân!

Nói rồi bà đưa tay lên vuốt vuốt gương mặt có hốc hác hơn trước của Đầu Đinh. Đầu Đinh thấy bà trở thành “cứu tinh” của mình nên trong lòng rất đắc ý, nhưng sự đắc ý đó kéo dài không được lâu, cậu quên là Thế Long trước đây nói một là một, nhà họ An này kể từ khi ba mẹ mất, Đầu Đinh muốn mua món gì, dù nhỏ hay lớn thì có thể bà nội không đồng ý nhưng nhất định phải được Thế Long đồng ý. Haizzz, tóm lại Đầu Đinh không may có một ông anh rất gia trưởng, ý ổng là ý trời nên lời bà nội nói xem ra không có tác dụng gì.

- Anh đã chuẩn bị xe cho em rồi, bây giờ lên phòng chuẩn bị hành lý rồi nghỉ ngơi một chút là vừa. – Thế Long phớt lờ lời nói của bà, lạnh lùng “hạ chỉ”

Thế Huy cảm thấy rất “oan uổng”, chỉ có thể khóc không thành tiếng, cậu giương mắt nhìn Thế Long nhưng chưa kịp nói gì thì điện thoại anh ta đã reo lên thánh thót. 

Hắn liếc mắt nhìn tên người gọi đến rồi mới bắt máy:

- Alo… Ừm… Cũng được!

Nội dung cuộc điện thoại bên đây chỉ nghe được như vậy, Duy Minh ráng gióng lổ tai lên nghe cũng chỉ nghe được nội dung không đầu không đuôi như vậy thôi. 

Kết thúc cuộc gọi, Thế Long nói có chút chuyện cần giải quyết rồi lấy xe đi thẳng ra ngoài. Bỏ lại ba người với ba tâm trạng khác nhau ở nhà: Bà nội vốn đã quen với cảnh này rồi nên tỏ vẻ rất thờ ơ, Đầu Đinh thì đau khổ bò lên phòng chuẩn bị hành lý, chỉ còn lại Duy Minh đứng ở giữa phòng, cảm xúc hỗn loạn, chút buồn pha lẫn hụt hẫng, tuy nó vốn không có tính ích kỉ nhiều như người ta nhưng việc “chồng” mình có lời “giải thích” trước khi ra ngoài cho “vợ” cũng không quá đáng chứ?

Nghĩ đến đây, Duy Minh chỉ còn biết tiu nghỉu thu dọn đĩa hoa quả trên bàn, cảm giác hả hê lúc nãy khi “chỉnh” bà nội đã tan biến từ lâu.
Trong phòng VIP nhà hàng AJ, Thế Long đang ngồi bắt chéo chân, nhâm nhi tách cà phê nhưng tâm trạng không tươi tỉnh lắm. Đối mặt với hắn bây giờ là Lâm Phong thư thả nhấm nháp tách hồng trà, gương mặt hoàn mỹ của cậu càng thêm lung linh dưới ánh nắng, khóe miệng Lâm Phong khẽ nhếch lên, rõ ràng là vẻ mặt đang xem kịch hay. Thấy Thế Long hết cau mày đến nhăn mặt, cuối cùng cậu ta không kìm được nói:

- Cậu làm gì mà nhăn nhó ủ rũ thế? Hôn nhân của hai người hạnh phúc thế cơ mà, tôi sắp bước vào nấm mồ hôn nhân mà nhìn mặt cậu chắc tôi phải suy nghĩ lại quá!
- Không phải vấn đề này – Thế Long uể oải nói
- Thế thì vấn đề gì?

Lâm Phong nhìn Thế Long chằm chằm một lúc lâu, đầu óc cậu bắt đầu phân tích vấn đề:

- Nếu không phải vấn đề giữa Duy Minh với cậu thì là chuyện gì nhỉ? Không lẽ giữa cậu ta và gia đình cậu xảy ra xung đột?
- … - Thế Long suy nghĩ không biết nên gật đầu hay gật đầu vì chuyện vừa rồi cũng chưa tới mức gọi là “xung đột”.

Không đợi đối phương trả lời, Lâm Phong với kinh nghiệm từng làm phóng viên lập tức suy đoán tiếp:

- Người ta bảo “giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng”, Khánh My đã đi du học lại hiền lành, nhà cậu chỉ còn lại Đầu Đinh, nhưng theo tớ thấy thì hình như cậu nhóc không những không ghét Duy Minh mà còn có tình cảm khác đặc biệt. Tóm lại cả Khánh My lẫn Đầu Đinh đều tỏ ra rất hòa bình với Duy Minh…
- … - Thế Long im lặng nghe Lâm Phong phân tích
- Vậy nhà cậu chỉ còn lại… - Lâm Phong lấp lửng
- … Còn ai ngoài bà nội tớ? – Thế Long không đợi Lâm Phong nói hết câu đã uể oải nói hộ.
- … - Lâm Phong im lặng một lúc rồi khóe môi khẽ nhếch lên, tuy chỉ là một nụ cười hời hợt trên khóe miệng nhưng giọng nói toát lên vẻ thú vị khó tả - Trước giờ tớ rất kính trọng bà nội cậu, nhưng đôi khi phải công nhận rằng một người bảo thủ và khó tính như bà cậu cũng nên có 1 “khắc tinh” chứ!

Thế Long nghe Lâm Phong nói vậy không đồng tình mà cũng không phản đối, chỉ mệt mỏi đưa tay lên xoa xoa hai bên thái dương, trong đầu thầm tưởng tượng đến những ngày tháng bị kẹp ở giữa hai người đó mà chợt rùng mình. Đúng là bạn có thể là 1 CEO tài ba quản lí hàng ngàn nhân viên, bạn cũng có thể là 1 tên xã hội đen từng vào sinh ra tử, là đàn anh của cả một tập đoàn xã hội đen nhưng chưa chắc bạn có thể quản được chuyện nhà bạn. Đó là 1 chân lý mà phải sống hơn 25 năm trên đời này Thế Long giờ mới nghiệm ra.

- Haizzz – Lâm Phong bất ngờ thở dài nói – Tớ vừa đính hôn xong, mà nhìn thấy cậu sao bi thảm quá, tớ bắt đầu nghi ngờ tương lại của tớ sau này trong nấm mồ hôn nhân rồi đó!!!
- … - Thế Long nghe câu đó cũng thở dài thườn thượt, sau đó cũng im lặng không biết nói gì.

Hai người không nói gì, chỉ lặng lẽ nhâm nhi hồng trà và cà phê của mình rồi cùng sánh vai nhau rời khỏi AJ. 

Nhưng vừa đến cửa đã thấy một đám người tụ tập ở đó, yên lặng chờ đợi. Họ giơ máy ảnh, cầm micro, bày trận địa mai phục hoành tráng. Vừa thấy hai người bọn họ xuất hiện, ánh đèn flash lập tức chói sáng liên tục như ánh mặt trời. Đám người xông lên, những chiếc micro tranh nhau đưa đến sát miệng hai người.

“Cậu Lâm Phong, tin tức cậu sẽ kết hôn với cậu Thiên Vũ, tam thiếu gia tập đoàn nhà họ Tô phải không?”

“Nhưng có lời đồn cậu và Tổng giám đốc AJ An Thế Long đang hẹn hò với nhau đúng không?”

“Cậu Lâm Phong và Tổng giám đốc AJ là ‘thanh mai trúc mã’ từ nhỏ phải không?”

“Cậu lén lút hẹn hò với Tổng giám đốc An như vậy chồng sắp cưới của cậu có ý kiến gì không?”

“Cậu Lâm, xin trả lời câu hỏi của tôi”



Lâm Phong bị vây kín không tài nào thoát ra được, trong phút chốc nó nhận ra lúc trước mình cũng trong tình cảnh này, nhưng đó là cậu đóng vai những kẻ săn tin đó chứ không phải bị săn tin như bây giờ. Bất giờ những kỉ niệm lúc xưa chợt ùa về, những câu hỏi liên hoàn của cánh phóng viên chỉ như gió thoảng qua tai Lâm Phong, đầu óc cậu bây giờ chỉ còn biết đắm chìm trong kỉ niệm.

Trong lúc đó Thế Long cũng không khá hơn chút nào.

“Tổng giám đốc An, tin đồn vợ chồng anh chuẩn bị ly hôn liên quan đến sự xuất hiện của cậu Lâm Phong có đúng không?”

“Anh An, vài ngày trước đây anh vừa ra nước ngoài hẹn hò với cậu Lâm đúng không?”

“Anh có thể phát biểu cảm nghĩ về việc ‘thanh mai trúc mã’ của mình sắp lên xe hoa cùng tam thiếu gia tập đoàn nhà họ Tô không?”

“Xin hỏi, anh giải thích sao về mối quan hệ mờ ám này?”

“Buổi hẹn hôm nay do anh chủ động hay cậu Lâm chủ động muốn gặp mặt vậy?”



“Tổng giám đốc An hẹn hò với Lâm Phong như vậy có nghĩ đến cảm giác của cậu Duy Minh ở nhà không?”

Thế Long trước giờ vốn không phải người thích trả lời phỏng vấn, nên chuyện gì cũng không quan tâm để trợ lý riêng xử lí, nhưng lần này bọn phóng viên quá quắt lắm rồi, dám động chạm đến Duy Minh bé nhỏ của Thế Long. Hắn làm sao chịu được, nên đành hầm hầm trả lời:

- Tình cảm vợ chồng tôi trước giờ rất tốt.

Loading disqus...