hắn lao đến như một con mảnh thú đói khát thèm mồi, Thủy Linh và Shin bật cánh bay đi chỗ khác, Phong rút gươm đỡ móng vuốt của hắn, Thủy Linh và Shin vòng ra sau lưng định cho đòn chí tử, thì hắn bật đôi cánh đen, tạo thành một cái quạt, nhanh như cắt, hắn bay lên tung cú đá tàn bạo vào Phong, quay lại sau lưng đánh bật Thủy Linh và Shin bay ngược về sau.
Thủy Linh khẽ nói :
- 3 chúng ta nhất định không phải đối thủ của hắn....ta phải tìm cách gì mới được.........
Phong lướt quanh, rồi anh chậm rãi nói :
- nếu tôi có thể giam được đôi tay của hắn một lúc, thì hai người kết liễu hắn được chứ.....
Shin gật đầu. ánh mắt thể hiện sự cương quyết.
Hoàng Long đập cánh, cử chỉ đầy tự mãn :
- các ngươi có kế sách gì thì cũng chỉ là chết mà thôi.....ha....ha....
3 người cùng lao đến, Phong đánh tới tấp một cách liều mạng vào Hoàng Long, anh không còn lo chống đỡ nữa, mà chỉ biết tấn công. hắn hơi giật mình, rồi trấn tĩnh lại, hắn đưa chân đá tung thanh gươm của Phong bay đi, rồi đâm thẳng cây kiếm đến trước ngực anh, hai bàn tay Phong khép lại, ngăn không cho thanh kiếm tiến thêm một bước nào nữa. Shin và Thủy Linh chỉ đợi có thế, hai người tung bay từ phía sau, Thủy Linh dùng gươm đâm thẳng vào tim hắn, Hoàng Long dơ tay còn lại định đỡ lấy thanh gươm, đoán được điều đó, Phong không cho hắn toại nguyện được, anh bấp chấp tất cả, dùng chính thân xác của mình giam thanh kiếm của Hoàng Long. phập......máu Phong tuôn ra, thanh kiếm đâm xuyên qua người Phong, rồi anh lấy một tay giữ thanh kiếm, một tay cầm lấy tay Hoàng Long. tôi như hét lên, trào cả nước mắt :
- Phong..............
Tuấn giật mình, anh nói lớn :
- Gia Anh.....em không được kích động.....linh khí đang hỗn loạn.....em phải kìm chế lại....
hắn không chịu thua, từ người bật ra một luồng tà khí bảo vệ, nhằm không cho thang gươm của Thủy Linh đến tim. khuôn mặt căng thẳng cực độ, Thủy Linh nói lớn :
- Shin.....
như hiểu ý, Shin dùng vũ thuật, đẩy sức mạnh của mình truyền vô thanh gươm của Thủy Linh. nhưng thanh gươm chỉ nhích thêm một chút, vẫn không thể xuyên qua được lớp tà khí đó. cơ hội đã đến, Tuấn tung ra chưởng pháp về phía Shin, truyền cho anh một phần sức mạnh của mình. lập tức thanh gươm xuyên qua màn tà khí cắm thẳng vào tim Hoàng Long, một tiếng nổ vang trời....ầm.....ầm....., cả 3 người đều trọng thương văng xuống đất, tôi lao đến, bờ mắt rưng rưng, đỡ lấy đầu Phong :
- anh.....ngốc thế....sao anh lại làm như thế chứ......
Phong vừa nôn ra máu, người anh lạnh dần, đôi mắt mờ quạnh, giọng thều thào :
- chỉ cần cứu được chủ nhân, thì hy sinh cái mạng này cũng đâu đáng gì.......
những hàng mi cố gượng lại, giọng thổn thức :
- sao anh lại có thể nói như thế chứ.....hu...hu....
Hoàng Long quá tức giận, chỉ vì quá coi thường những tinh linh mà dẫn đến nỗng nỗi này. không thể ngờ là tên Phong kia lại dám dùng chính sinh mạng của mình mà đánh cược, hắn rút thanh gươm ra, những tà khí theo đó mà thoát ly. vèo.....Hoàng Long phóng thẳng thanh gươm về phía tôi, Phong nhìn thấy, anh đẩy tôi văng ra. phập.....máu anh lại trào ra như nước, bờ mắt của tôi run lên, những hàng mi đã không còn gượng nỗi nữa, miệng không thốt lên thành lời:
- a.....an......a....n....h........
Thủy Linh và Shin đứng dậy, quan sát mọi động tĩnh của Hoàng Long, nhằm không cho hắn đánh lén nữa.
Phong nói ra cả máu :
- chủ nhân.....người.....người.....nhất....nhất đinh....phải sống......
đôi mắt ấy, đôi mắt chăm sóc tôi suốt thời gian qua, đã nhắm lại vĩnh viễn.....tôi nhắm nghiền đôi mắt, khuôn mặt đau đớn vô cùng. nỗi đau lại chồng nỗi đau, mọi người mới chết đi sống lại, bây giờ lại từng người, từng người ra đi.....Tuấn ôm lấy tôi, giọng ấm áp :
- bình tĩnh đi em.....mọi chuyện sẽ qua mà.....
tôi ngất đi trong nỗi đau tột độ. Tuấn lay lay vai tôi, anh hoảng hốt :
- Gia Anh.....Gia Anh....em....
đôi mắt Thủy Linh rưng rưng :
- tà khí vẫn chưa hết, chúng ta đã đâm vào tim hắn rồi mà.....sao tà khí vẫn chưa chịu tan đi.....
Hoàng Long đi lết lết trên những ngọn cỏ xanh tươi, giọng hắn khàn đục :
- ha....ha.....bởi vì ta có 2 quả tim.....
Shin giận dữ, đôi mắt quyết liệt :
- giờ hắn đã gần mất hết sức mạnh rồi, chúng ta hãy mau kết liễu hắn để cứu Gia Anh....
nhếch môi cười, Hoàng Long gượng nói trong sự đau đớn :
- ta đành phải dùng đến cách này thôi......
hắn đưa tay để trước vết đâm lúc nãy, đôi mắt nhắm nghiền mệt mỏi :
- hỡi các quỷ vương, hãy lấy máu của tôi mà mở Phong ấn.....xin các ngài hãy tỉnh dậy......
những tà khí thoát ra từ người Hoàng Long lập tức nhập vào tam quyền, bầu trời biến thành đen sẫm, mặt đất bắt đầu rung chuyển, cánh đồng thảo nguyên tươi đẹp giờ như biến thành biển chết. sấm chớp đùng đùng, từ những mảnh vỡ, xác của hắc long hiện lên 3 kì thú. thanh long, huyền vũ, và bạch hổ.
Tuấn vẫn phải tiếp tục truyền linh khí nhằm duy trì tính mạng cho tôi. Shin nheo mắt, anh ngạc nhiên :
- đó chẳng phải là 3 linh thú của thần linh sao.....nhưng tại sao giờ là quỷ vương......
Thủy Linh thở dài, anh từ tốn nói :
- đúng vậy.....thật ra đây chính là 3 linh thú mà lúc sợ khai thần linh sai xuống bảo vệ và dạy dỗ loài người, nhưng chúng đã bị quyền lực cám dỗ, dẫn đến thống trị loài người một cách tàn bạo, gây nên bao nhiêu cuộc chiến đổ máu, sinh linh lầm than. cuối cùng bị các thiên sứ Phong ấn và giam giữ trong tam quyền.
tôi đã đỡ hơn nhiều, đôi mắt bắt đầu mở ra, giọng hơi yếu :
- Tuấn....!
Tuấn đỡ lấy tay tôi, đôi mắt anh lo lắng :
- anh đây....em....em đừng lo....
khuôn mặt ngơ ngác nhìn 3 linh thú đứng sừng sững trên bầu trời, giọng tôi run run :
- anh cùng Thủy Linh và Shin mau rời khỏi đây ngay.....hắn đã mở Phong ấn khiến cho các quỷ vương thức dậy....ta không phải là đối thủ của chúng đâu....
mắt Tuấn hoe hoe đỏ, anh nắm chặt lấy bàn tay lạnh giá của tôi :
- không....! anh phải ở đây bảo vệ em.....không có em anh thà chết còn hơn.....
tôi trân trân nhìn anh, rồi cố đứng dậy, Tuấn phải nắm lấy tay đỡ tôi. khuôn mặt xanh xao, tôi cố gắng nói :
- Hoàng Long ! chuyện ân oán giữa ta và ngươi thì hãy để mình ta gánh chịu....ta xin ngươi....đừng làm hại đến họ....ta trước sau gì cũng chết....coi như đây là ân huệ cho ta lần cuối đi....ta xin ngươi......
khi tà khí dần thoát hết ra khỏi người hắn thì làn da đen biến thành trắng, đôi mắt của chó sói đó đã biến thành ánh mắt của một con người. Giờ nhìn hắn như một chàng thư sinh chứ không phải là một tên đại ma đầu ghê sợ. ánh mắt trùng xuống, hắn nhìn ra khoảng không bật cười mỉa mai :
- ân huệ.....ngươi nói thì hay lắm.....thế tại sao ngay từ lúc ở thiên giới.....ngươi đã dám cả gan gạt ta....khiến ta bị đày xuống thế gian này.....ngươi dùng mọi thủ đoạn hảm hại ta, khiến ta thân bại danh liệt, khiến ta bị những thiên sứ kia chê cười.....ngươi đã làm cho ta một lời nguyền mà ngàn năm qua ta đã phải sống trong sự gớm giếc, ghê tởm của loài người......tại sao....tại sao vậy hả.....? vậy mà giờ ngươi dám cả gan xin ta ân huệ ư......thật nực cười......
đôi chân như không đứng vững, tôi gắng gượng :
- ta đã hảm hại gì ngươi.....tất cả chỉ là hiểu lầm.....kể cả chuyện ở thiên giới cũng vậy, lúc đó là lễ ngọc tiên, ta thân mang trọng trách phụng tiên thì phải dùng vũ hoa liên để thổi sự an bình cho trời và đất....chính ngươi....chính ngươi đã làm cho ta khó xử, buộc lòng ta phải hành xử như vậy....chứ thật lòng ta không hề có ý lừa ngươi......
Hoàng Long gào lên, đôi mắt hắn vừa đau thương vừa giận dữ, tà khí thoát ra thì bản chất của một thiên sứ, của một hình dáng con người càng hiện rõ :
- tại sao....tại sao ngươi lại là con trai....ngươi dám giả thành thần nữ lừa dối tình cảm của ta.....ngươi đã khiến cho trái tim ta tan nát, khiến cho ta bị cả thiên giới chê cười......
Thủy Linh giật mình, ánh mắt mơ hồ :
- trời....chẳng lẽ truyền thuyết Ngọc Tình Vấn Tiên là thật sao.....
Shin quay qua, đôi mắt dò hỏi :
- truyền thuyết gì vậy em.....
Thủy Linh nhìn lên bầu trời, giọng như hồi tưởng về quá khứ :
- đã từ lâu lắm rồi, con người không biết ca hát, không biết nhảy múa, họ chỉ ngày ngày đi làm, ăn và ngủ, không quan tâm lẫn nhau, không có sinh hoạt cộng đồng, xã hội thật buồn tẻ và ích kỉ. một ngày kia, vào lễ ngọc tiên, vị thiên sứ đẹp nhất thiên giới là phụng tiên đã mở cổng trời, muốn tặng cho nhân gian một món quà đó là vũ điệu và ca từ. người mang bộ thần nữ, và dùng thiên đàn để vừa múa vừa hát làm cho thần linh, con người, ác quỷ dã thú, cả những sinh vật nhỏ bé đều dừng tất cả mọi chuyện đang làm mà lắng nghe. Trong đó có một vị thiên sứ là Tinh Vân, tướng quân của bầu trời, mới đi thu phục bầy yêu quái ở đông hải về. Vừa đến cổng trời, đã bị giọng hát, sắc đẹp của phụng tiên làm mê mẩn. vì quá si mê phụng tiên, Tinh Vân đã không để ý đến những yêu quái bị giam, chính vì thế mà chúng đã trốn thoát. sau đó, Tinh Vân biết phụng tiên không phải là thần nữ, anh ta đã rất tức giận vì bị cả thiên giới chê cười, xong ! còn bị giáng tội nới lỏng canh phòng mà khiến nhân gian loạn lạc, nên Tinh Vân bị đày xuống hạ thế. sau này Tinh Vân hận phụng tiên vô cùng. phụng tiên dạy con người tình yêu thì Tinh Vân lại dạy cho con người sự thù hận, phụng tiên dạy con người hướng thiện, Tinh Vân dạy con người theo ác....chính vì thế mà cuộc chiến giữa tình vân với phụng tiên ở chốn nhân gian kéo dài dai dẳng không dứt.
Hoàng Long hét lên cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người :
- không nói nhiều nữa.....ngày hôm nay là ngày rửa hận của ta suốt ngàn năm qua- rồi hắn ngước nhìn 3 linh thú – hãy giết chúng cho ta.....
bạch hổ lao đến gầm gừ, Shin và Thủy Linh lập tức bay ra trước mặt Tuấn và tôi, hai anh nắm tay, tạo thành một bức tường sáng trước mặt, ngăn không cho nanh vuốt của bạch hổ vào. tôi không thể đứng được nữa, đôi chân quỵ xuống đất, miệng liên tục nôn ra máu. Tuấn đỡ lấy người tôi, giọng anh hoảng hốt :
- Gia Anh.....đừng làm anh sợ mà....em.....em.....
đầu tôi tựa vào ngực Tuấn, nhịp đập của anh loạn xạ cả lên như lòng anh bây giờ vậy, thân xác tôi thật đau đớn, nhưng tôi lại cảm thấy ấm áp, mỉm cười buồn, tôi đưa bàn tay của mình vuốt nhẹ bờ má anh :
- xin lỗi anh....em....em....chắc không thể tiếp tục bên anh được nữa rồi.....hãy sống....cố sống vì em.....
hàng mi dài cũng không thể ngăn được dòng nước nóng từ mắt anh, Tuấn ôm lấy tôi gào lên đau đớn :
- không ! anh sẽ không để em chết đâu.....không.....
tôi định nói nhưng bờ môi lại cứng đờ, toàn thân không còn một chút sức lực nào. đôi mắt nặng trĩu như chỉ muốn nhắm lại. đôi tay Tuấn run run cứ ôm lấy tôi, tiếng anh cứ văng vẳng bên tai :
- Gia Anh.......đừng bỏ anh mà.....Gia Anh
viên đá pha lê trên người Tuấn phát sáng lấp lánh, anh chợt nhớ tới lời nói năm xưa “cái này là dấu ấn phượng hoàng ....nó có thể hồi sinh, chữa được bách bệnh, ẩn chứa toàn bộ sức mạnh thần kì....”
Tuấn suy nghĩ một hồi, cuối cùng anh đành quyết định phải dùng hấp thu đại pháp, để chuyển toàn bộ tà khí từ người tôi qua anh, và dùng viên đá pha lê đỏ để hồi sinh cho tôi.
dựng người tôi ngồi dậy, anh nắm lấy mũi tên, đâm thẳng vào tim mình.....
hàng móng vuốt của bạch hổ không vào được, thì lúc đó, huyền vũ hạ xuống, thổi ra những luồng tà khí vạn năm đánh vỡ tường sáng. Thủy Linh và Shin văng ra, Shin quay lại, thốt lên :
- Tuấn....cậu ấy......
Thủy Linh sững sờ, đôi mắt nghiêm lại :
- hấp thu đại pháp.....- rồi anh quay qua Shin – chúng ta nhất định phải ngăn không cho bọn chúng làm nhiễu loạn khi đang dùng pháp được.....
Shin nhìn quanh, ánh mắt hoang mang :
- chỉ với 2 chiêu thôi, mà anh và em đã không đỡ nỗi thì chúng ta phải làm sao đây.....
Thủy Linh đứng dậy, ánh mắt vu vơ ngắm nhìn quanh cảnh :
- nếu em đi vào cõi chết....anh có nguyện đi cùng em không....
Shin bật cười, anh bước đến ôm lấy Thủy Linh, như truyền sự ấm áp cho anh trong quanh cảnh chết chóc này :
- dù em có đi đến nơi nào đi chắng nữa, thì anh vẫn sẽ mãi bên em.....
Thủy Linh mỉm cười thật buồn, nụ cười không lộ gì vẽ vui sướng cả, nó mang nguyên một bầu tâm sự, nhưng lại ẩn chứa sự hạnh phúc sâu xa.
- huyết tinh kiếm trận.....
Shin nghe câu đó, anh cũng cười, nụ cười của anh thật hạnh phúc, thật rạng rỡ. rút kiếm ra, Shin và Thủy Linh cùng cắt mạch máu làm máu tuôn chảy vô cùng. Hoàng Long trợn tròn mắt, hắn bấm tay lại thể hiện sự giận dữ :
- tại sao....tại sao các ngươi lại trung thành với hắn như vậy.....ngay cả cái chết mà cũng không từ là sao.....
Shin mỉm cười ;
- tình yêu.....chính vì tình yêu.....
máu của họ là máu thuần khiết, tuy 3 quỷ vương là những linh thú, nhưng chúng đã đánh mất sự thuần khiết mà biến thành tà ác, nên chúng rất sợ những gì là thuần khiết, trong lúc này đây, Thủy Linh và Shin không thể là đối thủ của 3 quỷ vương được. họ quyết định dùng chính máu của mình để tạo ra một trận thế kiếm thuần khiết. ngăn không cho quỷ vương bước qua được. nhưng để duy trì sự thuần khiết này, họ phải liên tục cung cấp máu cho 2 thanh kiếm.
2 thanh kiếm được cắm xuống đất, Thủy Linh và Shin hai tay chảy đầy máu dùng 7 loại thuật atusi để tạo ra vạn kiếm huyết.
huyền vũ thổi tà khí vạn năm thẳng vào hai người, nhưng khi tà khí vừa bước vào ranh giới vạn kiếm thì lập tức xua tan. bạch hổ gào lên những rừng gai, móng vuốt nhưng vẫn không thể vượt qua dù chỉ một bước. thanh long bay lơ lững trên trời, gầm gừ không muốn xuất chiêu. bởi vì chính nó cũng biết rất rõ, huyết tinh kiếm trận thì chỉ có người dùng linh khí mới phá được. Hoàng Long mỉm cười mỉa mai :
- để xem các ngươi cầm cự được bao lâu.....ta không tin máu các ngươi là vô tận.....ha.....ha.....
tà khí đang thông qua mũi tên chuyển dần dần qua người Tuấn. tôi cảm thấy toàn thân bắt đầu trở lại bình thường, nỗi đau đớn dịu đi. đôi mắt khập khẽ mệt mỏi vươn lên. vừa nhìn thấy Tuấn đang ngồi trước mình, tôi nói lớn :
- Tuấn ! anh....anh đang làm cái gì vậy.....không được.....không....
Tuấn im lặng không trả lời, người anh dần lạnh đi, khuôn mặt xanh không còn giọt máu. hai khóe mắt ứ đọng nước, tôi nghẹn ngào :
- đừng mà.....xin anh.....làm như vậy anh sẽ chết đó.....bỏ em ra đi....bỏ ra đi....
tôi lắc đầu như không muốn tin đây là sự thật nữa, nếu vì tôi mà Tuấn bỏ mạng thì chẳng thà tôi chết đi còn hơn. nỗi đau này con hơn cái chết. tôi bặm môi, người run run lên theo từng tiếng nấc :
- bỏ em ra.....xin....anh.....
Thủy Linh và Shin càng ngày càng mệt mỏi, toàn thân xanh xao. Shin ngước nhìn Thủy Linh, ánh nhìn thật ấm áp :
- em....em...có mệt không.....
Thủy Linh gượng cười, mắt anh mờ ảo :
- có anh bên em....mệt cỡ nào em cũng không sợ...
lượng máu đang ngày càng ít đi, huyết kiếm trận đang yếu dần, nhận thấy vậy thanh long hút bụi trần thổi ra một loạt sấm sét tiền thẳng vào vượt qua ranh giới vạn kiếm, thấy vậy, Thủy Linh nắm chặt tay Shin, đôi mắt nhắm nghiền như lấy hết sức lực để dồn máu ra ngoài.
- a...........
bùm....., sấm sét bị thổi tan. nhưng sau lần này máu hai người gần như là cạn kiệt, huyết tinh đang dần dần biến mất. Thủy Linh ôm chặt lấy Shin, anh thều thào :
- cuối cùng thời khắc này cũng đến....anh có hối hận không....
Shin mỉm cười:
- chúng ta đã làm mọi việc bằng hết sức lực, không có gì phải hối hận cả em à......
phụp.....mũi tên bay thẳng ra khỏi lồng ngực của tôi. Tuấn ngã người ra sau, tôi vươn tới đỡ lấy anh, nước mắt thấm đẫm cả áo, đầu óc tôi mông luông trống rỗng, đôi tay run run khẽ vuốt mái tóc anh ;
- đừng bỏ em mà.....Tuấn ơi.....
mở đôi mắt mệt mỏi ra, Tuấn gượng cười, rồi đưa viên ngọc vào tay tôi, giọng yếu ớt :
- em.....em.....hãy sống....thật hạnh phúc.....
tôi gục đầu xuống vai anh, khóc nức nở như một đứa trẻ bơ vơ giữa dòng đời :
- không....làm sao em có thể hạnh phúc khi không có anh.....
Tuấn không đủ sức nói gì nữa, đôi mắt anh bắt đầu nhắm lại mệt mỏi, cái cảm giác đau đớn này tôi đã phải trải qua bao nhiêu lần nữa mới đủ đây, trái tim tôi tan nát như không thể hàn gắn lại được nữa, nỗi đau cùng cực khiến tôi không muốn níu kéo cái gì ở thế gian này, tôi giận, tôi hận tất cả.....tại sao....tại sao đến giờ vẫn thế.....vẫn chia cắt hai chúng tôi.....tại sao....?
3 quỷ vương nhận thấy huyết kiếm không còn, liền đồng loạt tung sấm sét, móng vuốt, tà khí về phía chúng tôi.
Shin không còn quan tâm nữa, anh ôm lấy Thủy Linh, ánh mắt hạnh phúc. Thủy Linh cũng nhìn Shin, hai người giờ như là một, giữa họ chẳng còn điều gì phải vướng bận. Bàn tay Shin nắm lấy Thủy Linh một cách ấm áp, rồi để trước ngực anh :
- anh yêu em.....
Thủy Linh mỉm cười rạng rỡ, đôi mắt tràn đầy vui sướng. từ từ, nhè nhẹ Shin trao cho Thủy Linh một nụ hôn nồng ấm của phút cuối cùng, của thời khắc sinh tử.