Chuyện tình hoàng tử Trang 63

Hoàng Long cười vang trời :

- ha....ha....đã vào huyền ma thì các ngươi nghĩ còn có đường ra sao......

sức mạnh chúng tôi ngày càng yếu đi mà những tia sáng ấy lại càng ngày mạnh thêm, vạn tia lửa kia làm chúng tôi không thể nhích chân dù chỉ một bước. Thủy Linh nhìn quanh, khuôn mặt đổ mồ hôi :

- chủ nhân ! chúng ta phải phá vòng vây mà thoát ra thôi, chứ nếu không thì nguy mất....

tôi nói lớn, đôi mắt gim lại :

- không được.....nếu bây giờ thoát ra thì cầm chắc cái chết.....- quay qua nhìn mọi người, ánh mắt tôi thể hiện sự quyết tâm mạnh mẽ- các anh có tin em không.....

tất cả đều mỉm cười, ánh nhìn dịu dàng :

- mọi sự đều vì em mà......

tôi gật đầu, rồi liếc nhìn xung quanh :

- hãy quay về với em đi.....

những tinh linh bắt đầu lấp lánh ánh sao, cơ thể họ đã bắt đầu phát ra những đốm sáng li ti bao trùm lên khắp khối cầu bảo vệ. tôi để hai tay trước ngực, ánh mắt lạnh lùng :

- thiên vạn quy tông.....

thân thể Shin chuyển hóa thành một cái ào dài thời trung cổ lấp lánh ánh bạc khoác lên người tôi, Phong biến thành một đai lưng hoa văn ánh kim của mặt trời, Thủy Linh hóa thành một đôi dày vải mạ ngọc vắt lên tia sáng dịu dàng mặt trăng. chỉ còn Tuấn, anh nhìn tôi thật lâu, đôi môi mỉm cười :

- phải dùng đến cách này sao.....?

tôi như hiểu ý, hàng lông mi trùng xuống :

- mọi chuyện đã kéo dài quá lâu rồi, chỉ có kết thúc thì anh và em mới có thể sống bên nhau được......

Tuấn đứa tay lên vuốt nhẹ bờ má hồng của tôi, ánh mắt vương vấn :

- trái tim của em sẽ luôn có anh bảo vệ.....

viên pha lê màu đỏ trước ngực Tuấn phát sáng rực rỡ, thân xác anh bắt đầu biến mất, hòa nhập vào viên pha lê kia. nó khẽ đính vào chiếc áo dài của các hoàng tử trung quốc cổ đại. vừa nhập thể cũng là lúc người tôi phát sáng rực rỡ. những ánh hào quanh cứ pha trộn lẫn nhau, sự phát quang của nó mạnh đến nỗi xóa mờ đi những ánh sáng tím, vạn tia lửa kia cũng phải hạ mình dừng lại trước vẻ hào quanh chói lóa, cái khiên thù hận bị thổi ngược trở lại với Hoàng Long. mọi người đều sửng sốt, trước mặt họ là một loạt hào quanh thắp sáng chói lòa. thân thể tôi nhẹ nhàng tan trong dòng ánh sáng, mái tóc đen mượt dài chấm lưng. chiếc vương miện ấy bắt đầu đan lại, tạo thành một cái vòng giáp quang quàng lên mái tóc, làn da trắng rạng rỡ phản sắc, đôi môi mềm mại mọng nước khiến hàng thiếu nữ phải chết say vì nụ cười, đôi mắt như thêm đen vì hàng mi cong dài thêm, ẩn sau bờ mi là hai viên ngọc của trời và đất như ánh sao. từ trời, một luồng sàng đánh thẳng xuống, một tiếng vang chấn động cả không gian.

ó..........ó.............

ánh hào quang bắt đầu dịu đi, tôi hiện ra với vẻ đẹp của một chàng hoàng tử thanh khiết, tao nhã, những đôi cánh của tôi bắt đầu hợp lại, chỉ còn một đôi cánh thật là rộng lớn, nó sãi ra có thể che đi một góc trời. sự sửng sốt của mọi người đến độ tột điểm khi tôi đang đứng trên lưng của một con phượng hoàng vàng óng.

trúc trợn tròn mắt, bờ môi run lên :

- còn cái này nữa sao.....

mẹ tôi như muốn ngất đi, bà quá sốc khi phải liên tiếp chứng kiến những cảnh tượng hãi hùng. Hoàng Long nheo nheo mắt, khuôn mặt đen tối lộ vẻ đểu giả đến dễ sợ :

- ngươi cuối cùng cũng chịu lộ diện hoàn toàn.....

tôi lấy thanh kiếm tình yêu mà chém bay ngọn đầu của hỏa kim đăng, rồi đâm xuyên theo chiều dọc của nó, giọng nói vang lên như ngôn sứ đến từ bầu trời :

- ngọc tinh hỏa luyến.....

một luồng sáng phát ra dữ dội từ đầu kiếm, thanh kiếm bắt đầu rạn nứt, thân nến cũng tẻ ra. bùm.....

thân kiếm vỡ vụn, lộ ra một thân trụ bằng vàng óng, xung quanh khắc hình 2 con phượng hoàng lấp lánh, thân nến giờ xòe ra biến thành những cánh hoa sen vàng.

đôi mắt Hoàng Long ẩn chứa một cái gì đó được gọi là run sợ, tiếng nói ồm ồm vượt qua bờ môi :

- vật đó....vật đó....hắn đã có được nó rồi sao......

đôi mắt tôi lạnh lùng nhìn hắn, khóe mi dài mượt lướt một cái nhìn đến đáng sợ :

- không sai....trải qua 7 kiếp tình ai oán ta đã tập hợp được những thứ tình yêu, những tinh hoa trong sự thương cảm mà kêu gọi được nó, chắc ngươi cũng không bất ngờ gì mấy khi thấy PHỤNG SEN KIM nằm trong tay ta chứ.......

mọi người truyền nhau, đôi mắt như được mở ra kỉ nguyên mới :

- phụng sen kim.....cái đó gọi là phụng sen kim sao....? đẹp quá....

thật vậy, bởi vì xung quanh phụng sen kim luôn có những hạt sáng li ti, cộng thêm khi có linh khí từ ánh sáng mặt trời hay mặt trăng, toàn thân nó lấp lánh ánh hào quanh làm cho người ta cảm thấy như được bảo vệ.

truyền thuyết từ ngàn xưa đã nói rằng, trên đời này tồn tại những thần vật bảo vệ con người, và những hắc vật gây loạn thế gian. lúc đầu thần linh đã trông coi con người từng giây từng phút, không muốn cho cái gì làm tổn thương đến những đứa con tinh thần của họ. xong ! một thời gian trôi qua, dưới sự nuông chìu bảo bọc của các vị thần mà họ đã ngày càng lười biếng, đâm ra hận thù lẫn nhau, sinh ra những đứa con của quỷ, các hắc thần đã chống lại các vị thần. cuộc chiến ấy cứ kéo dài dai dẳng, suốt thời gian này đến thời gian khác. cuối cùng, trong một đợt tổng tấn công, các thiên sứ đã Phong ấn được 3 quỷ vương và đóng dấu chúng vào 3 hắc vật, chính là tam quyền. Đấng tối cao của các vị thần vẫn đầy lòng từ bi, ông không nỡ bỏ rơi những đứa con tinh thần của mình, nên đã ban cho thế gian lưỡng phụng song uyên, nhằm truyền dạy những tình cảm chân chính, lòng lương thiện, những đức tính tốt, trớ trêu thay, phụng tiên đã trót trao tình cảm cho một chàng thiếu niên tuấn tú, thiên địa bất dung, đời người bất tình, tình yêu ngang trái của họ đi đâu cũng bị gièm pha. Thần linh phẫn nộ, đã bắt phụng tiên về trời để thẩm vấn. Cuối cùng, để chứng minh tình yêu của mình là chân chính, chàng thiên sứ phụng tiên đẹp nhất thiên giới đã quyết định chịu đầu thai trải qua những kiếp nạn, trước khi đầu thai, anh ta đã mang dấu ấn phụng hoàng chuyển sức mạnh của mình cho người yêu. Quá đau khổ, khi tình yêu của mình bị chia cắt, chàng thiếu niên kia mang con dấu phụng hoàng mà lập ra bốn thần tướng bảo vệ, là bốn tinh linh của trời và đất, xong ! anh ta mang theo bốn thần tướng cùng vượt cầu địa ngục, đầu thai chuyển kiếp theo đuổi tình yêu của mình. cảm động trước tình yêu của họ, loài người đã cầu xin thần linh, và đấng tối cao truyền lời xuống nhân gian. sức mạnh của tình yêu là vô biên, nếu họ thật sự có tình yêu vĩnh cữu, thì lúc đó, sức mạnh sẽ sản sinh sức mạnh, cục diện phải đảo điên, tự khắc họ sẽ đến với nhau......

giọng hắn nghiến qua từng kẻ răng :

- đừng vội mừng, bởi vì lát nữa đây ! chính ta sẽ tiễn ngươi về bên kia thế giới....

vừa nói xong, hắn lao đến tung ra những đòn chí mạng, phụng hoàng bay nghiêng ngửa né những đòn, còn tôi phải đáp trả bằng những quả cầu ma thuật.

Hoàng Long vung gương, miệng hét lên :

- hỏa xuyên địa tâm......

hắc long thổi ra vạn tia lửa, dưới gương trùng đoạn, những tia lửa này nhân lên gấp số bội, tạo thành mưa sao xa muốn thiêu cháy cả nhân gian này. Đôi mắt tôi hắt lên sự phẩn nộ, không thể để cho những người vô tội phải bỏ mạng, hai tay khẽ nắm chặt phụng sen kim để trước ngực, đôi mắt tôi khép lại, hàng lông mi đen dài trải xuống vượt quá khóe mắt.

- xoay chuyển càn khôn.....

hoa sen bắt đầu phát quang, nó quay vòng xung quanh thân trụ, những ánh sáng cũng quay cuồng tạo thành một lốc ánh sáng lan tỏa cả không gian. thời gian như dừng lại, những đôi mắt người thường không thể mở, trời như bừng sáng..........

trận mưa sao xa vừa giáng xuống cũng là lúc Hoàng Long hét lên, đôi mắt thể hiện sự tức giận cực độ :

- không.............

tôi mỉm cười, ánh nhìn dịu lại :

- cuối cùng cũng đã đưa được ngươi quay về đây.....chúng ta chắc phải kết thúc mọi chuyện tại nơi đã bắt đầu nó thôi.....

Hoàng Long cười mỉa mai :

- đúng....đây chính là nới bắt đầu....ngươi vẫn còn nhớ sao.....

đôi mắt nhìn xung quanh, như tìm lại một phần cái gì đó được gọi là kỉ niệm. Ngọn gió thổi mang hương mới của cánh đồng cỏ thảo nguyên yên bình. Những dãy núi sừng sững như một hàng rào phòng vệ ngăn không cho những thế lực bên ngoài muốn làm hại đến sự hòa bình trên thảo nguyên. Hít một hơi dài, như muốn tận hưởng cái thuần khiết của sự trong lành mà suốt một quãng thời gian sống ở thành phố hiện đại tôi đã không được thưởng thức.

- quả lời đồn không sai, phụng kim sen có thể quay ngược thời gian.....- hắn liếc nhìn tôi.

ánh mắt lạnh lùng, tôi từ tốn nói :

- đúng vậy.....ta đã đưa ngươi quay lại 1000 năm trước, ta không muốn một người vô tội nào bị hại.....

hắn bật cười lớn :

- ha....ha....ha....khá lắm.....vậy thì hãy xuống mồ đi....

dứt lời, hắn quay người tạo thành một cơn lốc, hắc long đập cánh tạo nên vũ bão làm luông chuyển cả đất trời, cộng thêm vạn tia lửa lại được tuôn ra.

đôi mắt tôi mở to, gió lốc làm tóc bay phất phớt. đôi cánh của tôi dang ra che đi một góc trời, tạo thành một tấm chắn bảo vệ bằng ánh sáng, phượng hoàng thổi ra những hạt băng li ti bé nhỏ, tôi đưa tay lên :

- từ bi băng giá.....

lập tức những hạt băng ấy hòa lại làm một tạo thành một cây thương băng xanh thẳm. nhanh như cắt, tôi phóng nó lao nhanh về phía trái tim của hắc long. đôi mắt đen sâu thẳm kia không thể để quái vật của mình bị thương, hắn liền đưa tay cầm khiên thù hận xuống che chắn trái tim của hắc long. Đoán được điều đó, tôi đã đi trước một bước. cởi dây thắt lưng ánh kim, miệng khấn cầu :

- mục trường dã kim......

dây thắt lưng vươn ra, lan tỏa một sức nóng ghê hồn, một đầu dây trói chặt lấy tay cầm khiên của Hoàng Long, tôi cầm đầu dây kia gì lại ngăn không cho hắn có thể đưa khiên xuống đỡ cho Hoàng Long.

phập.....hắn hét lên sau khi cây thương đâm xuyên qua lớp da dày đen tối và cắm thẳng vào tim của hắc long.

- không............

hắc long rú lên một tiếng ghê rợn, rồi rơi xuống đất, ngoi ngóp thở. hắn trừng mắt nhìn tôi đầy thù hận :

- ngươi.........

hắn truyền một lực trưởng cực mạnh thông qua dây thắt lưng, đánh thẳng đến trước ngực tôi. hự...hư...., tôi gục xuống, sợi dây lập tức phát sáng, quay ngược về bên tôi. chiếc áo bị lực trưởng đánh toạc ra một đường lớn, để lộ nguyên bộ ngực trần trắng nuốt như ngọc, viên pha lê đỏ lấp lánh tỏa ra những ánh sáng dịu để trị thương.

bất giác tôi nhìn thấy ngay trong giây phút này, ngọc thể bị lộ ra thì từ trong đôi mắt hắn, một cái gì đó ẩn đằng sau, một chút gì đó xót thương và hoài vọng.....phải chẳng là tôi đã nhầm....!!! hay tại tôi quá đa nghi....một cái gì đó khiến hắn trùng bước ngay lúc này.....nếu hắn tiếp tục đánh phủ đầu, chắc chắn tôi sẽ nguy hiểm đến tính mạng, vậy tại sao hắn lại dừng lại, đôi mắt dán vào thân thể của tôi.....!!! không kịp suy nghĩ nhiều, tôi lấy máu của mình mà nhỏ vào nhụy của hoa sen.

- huyết thông chi nhụy......

cánh hoa sen bắt đầu chuyển ra một màu đỏ, rồi từ nó lập nên một loạt phi tiêu bay thẳng về phía Hoàng Long, theo phản xạ hắn đưa cái khiên ra đỡ, nhưng những hàng phi tiêu này không phải bình thường. khi chạm vào cái khiên nó tan ra và nhập vào cái khiên. Hoàng Long sửng sốt, giật mình tỉnh lại thì mới biết đây là huyết tiêu. nhưng đã quá trễ rồi, cái khiên bắt đầu chuyển màu, những vết nứt bắt đầu lan chuyền, bụp....bụp.....nó vỡ ra từng mảnh rơi xuống đất. Để phá vỡ cái khiên thù hận tôi đã tốn rất nhiều huyết lực, cơ thể bắt đầu suy nhược, làn da ửng hồng đã chuyển xuống hơi xanh, đôi mắt cảm thấy mệt mỏi, những hàng mi như chỉ muốn đóng lại ! nhưng trong lý trí vẫn còn hiện lên những hình ảnh của Phương, cảnh tượng mọi người đã phải hy sinh như thế nào, chính nó đã thúc dục tôi phải tiến lên, phải diệt trừ mối nguy hại thế gian này.

chỉ trong một tích tắc mà hắn đã mất đi 2 hắc vật, vừa nhìn thấy tôi đã bắt đầu yếu dần, huyết lực mất đi, hắn liền đưa cái gương ra trước mặt, đôi mắt sâu thẳm bóng đêm truyền những lời nói qua gương. Bỗng từ đâu xuất hiện một con hắc phượng hoàng với một bóng đen mang dáng vẻ của tôi bước ra từ trong chiếc gương trùng đoạn. Chưa kịp định thần thì con hắc phượng hoàng đã bay đến tạo ra những vòng tròn lửa thiêu rụi cả một vùng trời, cái bóng đen ấy có những chiêu thức của tôi, những đòn chí mạng, những trận phòng thủ đều là của phụng tiên. Mặc dù cơ thể đang yếu dần, nhưng tôi buộc lòng phải đánh nhau với chính tôi.

trận đánh cứ dai dẳng, mà người tôi ngày càng yếu đi, không đủ tinh khí để dùng phụng sen kim nữa. Hoàng Long đứng im chờ đợi, vừa thấy một khoảng hở giữa hàng phòng thủ, nhanh như cắt, hắn rút máu đen của mình tạo thành địa cung. Nhắm thẳng ngay tim tôi mà bắn..........

chiếc tên vừa bay tới, tôi đang bị cái bóng của mình không chế, ánh mắt lo lắng như không thể chạy được nữa thì viên pha lê đỏ phát sáng dữ dội, những luồng sáng của nó phát ra cực mạnh đẩy văng cái bóng đen và hắc phượng hoàng lui lại, những luồng sáng cuốn lấy mũi tên, nhằm không cho nó bay đến được, nhưng tốc độ của nó vẫn chưa xuyên giảm là mấy.....bùm.....những ánh sáng đó tạo thành lớp phòng hộ ngăn chặn mũi tên, Hoàng Long đưa chiếc gương nhân mũi tên kia lên hàng vạn lần, hàng phòng hộ ngàng càng yếu đi, mà cơ thể tôi quá yếu để thi triển thuật, ngay lúc đó phượng hoàng nhìn thấy chủ nhân của mình sắp nguy cấp, không còn ngần ngại gì nữa, phượng hoàng thổi ra luồng băng vạn năm, lấy toàn bộ tinh lực máu của mình để chữa vết thương cho tôi, và nó khép đôi cánh lại bay thẳng đến chiếc gương rộng lớn đang điều khiển vạn tên. ó..........ó..........nước mắt tôi như chực chờ trào ra, hàng mi nhoèn ướt......ầm........ầm......vạn tên biến mất, hắc phượng hoàng cùng cái bóng kia cũng tan đi, chiếc gương thì vỡ ra tan tành, nhưng hàng phòng hộ cũng vừa biến mất, mũi tên mà Hoàng Long bắn ra bay thẳng đến, cắm ngay tim của tôi. lấy bàn tay của mình nắm mũi tên ngăn không cho nó đâm sâu vào, nhưng máu từ tim vẫn cứ chảy ra, tôi gục xuống đất, người thở gấp rút. đầu óc lúc này cứ quay cuồng, nỗi đau đớn hành hạ từ trong tim. Hoàng Long bật cười lớn, nụ cười ghê rợn và thỏa mãn các tham vọng nhất của hắn từ trước đến nay.

- ha...ha....ha....cuối cùng cũng đến giờ chết của ngươi rồi phụng tiên......

vừa dứt lời, hắn lấy địa cung bắn tên thẳng về hướng tôi, thân thể không thể di chuyển được nữa, tôi như cầm chắc cái chết

CHƯƠNG 77

rắc....tiếng mũi tên gãy đôi, Tuấn hiện ra đứng trước mặt, cầm quyền trượng đánh gãy mũi tên. Shin, Thủy Linh và Phong cũng hiện ra.....Tuấn quay lại tôi, đôi mắt hoảng hốt

- đừng động đậy, em càng nhúc nhích máu sẽ chảy càng nhiều hơn.....

hàng mi dài mượt như tìm được chỗ nương tựa, nụ cười nở trên đôi môi nhợt nhạt

- em không sao đâu....vẫn còn cầm cự được mà.....hộc....hộc....

Tuấn cuối xuống, đỡ lấy người tôi, cặp mắt anh long lanh :

- Gia Anh....em phải ráng chịu đựng.....

Thủy Linh quan sát mũi tên đang ghim vào tim tôi, anh lo lắng :

- mũi tên này có tà khí vô cùng, nếu không mau ngăn chặn nó thì e là chủ nhân sẽ nguy mất....

Shin nhướng mày :

- nhưng làm sao ta có thể rút nó ra được....nếu làm vậy Gia Anh sẽ chết....

đôi mắt giận dữ Phong nhìn Hoàng Long :

- chỉ có giết hắn thì tà khí trên mũi tên này mới tan biến.....lúc đó mong ra mới cứu được chủ nhân.

tôi cảm thấy chóng mặt dữ dội, đôi mắt mờ quạng như không thể nhìn rõ cảnh vật được nữa. tà khí dần dần xâm nhập vào tim, đang làm ô nhiễm thuần khí của tôi.

- a.....a...- những cơn đau đang hành hạ.....

Tuấn hét lên :

- Gia Anh.....Gia Anh.....

anh truyền linh khí của mình cho tôi làm nỗi đau bắt đầu dịu lại. anh nói lớn :

- mọi người mau đi giết hắn, còn tôi phải ngăn không cho tà khí xâm nhập vào tim Gia Anh.....

Phong chần chừ....:

- liệu có được không....

Tuấn nói như gào lên :

- đi nhanh đi.....thời gian không còn nhiều đâu....

thế là Thủy Linh, Shin và Phong đành bay lên đối diện với Hoàng Long, còn Tuấn ra sau lưng truyền linh khí vào người tôi.

Hoàng Long im lặng, cái nhìn giận dữ của hắn đã nói lên tất cả. khi các tinh linh rời khỏi nhập thể, cũng là lúc phụng kim sen biến mất, nó quay trở lại với hình dáng là thanh gươm đâm dọc theo thân hỏa kim đăng. Shin nhìn quanh, ánh mắt rũ xuống :

- 2 thần vật của ta đã mất....nhưng ngươi cũng đã mất tam quyền.....

Thủy Linh quan sát, anh giật mình :

- nơi đây.....nơi đây chẳng phải là sơn thảo sao....?

Phong nhìn quanh, anh cũng không khỏi ngạc nhiên :

- chủ nhân đã dùng phụng kim sen để vượt thời gian.....

Hoàng Long mỉm cười đểu giả :

- đúng vậy, chủ nhân của các ngươi đã muốn nơi bắt đầu sẽ là nơi kết thúc......nhưng cái kết ở đây là các ngươi sẽ chết.....ha....ha......

sơn thảo chính là nơi mà lần đầu tiên chúng tôi và Hoàng Long đã xảy ra một trận chiến vô cùng ác liệt. cuối cùng cũng Phong ấn được Hoàng Long, nhưng chúng tôi cũng cạn kiệt linh khí, và chuyển kiếp ngay sau đó.

Loading disqus...