Anh - người hàng xóm đáng yêu! Trang 9

"duy thấy anh đó thế nào......."

"anh đó....cái anh tóc vàng á hả......."

"ủa....duy cũng thấy tóc ảnh vàng àh......zậy mà tui tưỡng duy ko thấy....."

"duy đâu có mù đâu...hứ....."

"thui xin lỗi nha....mà duy thấy ảnh sao......."

"thì....bình thường mà......với lại mới quen sao biết người ta tốt hay xấu mà đoán...."

"ê....mà đừng có nói với duy là yến kết ảnh rồi nha......."

"ò...thì.....thấy ảnh cũng dễ thương......."

"nữa.....hồi đó tới giờ thấy ai đẹp trai yến cũng nói dễ thương.......chỉ có Duy là yến hõng nói gì......."

"hứ làm gì có.......Duy là dễ thương nhất......"

"hhihi...cảm ơn nhé.....nhắc mới khen......thiệt tình......".......hai tụi tui vừa giỡn vừa chạy vô lớp.....thật vui.....lúc này có nhỏ bên cạnh tui như đỡ buồn hơn rất nhiều.....nghĩ cái câu nói " người yêu mất rồi có thể tiềm lại..còn tình bạn một khi đã mất rồi thì khó má tìm lại được.."...tui thầm cảm ơn nhỏ thật nhiều.....và mong sao sau này nhõ sẽ gặp được một người tốt............

ngày học thứ nhất ở trường đại học diễn ra với nhiều điều mới lạ.....

tới ngày học thứ hai....do vẫn chưa quen lắm....tụi tui vẫn cùng nhau đi chung....lẵng lơ trên chiếc xe đạp...tụi tui cười giỡn om sòm....đến nơi....tui với nhỏ yến tách riêng ra....hai đứa cùng đi gửi xe rồi sau đó kiếm chỗ để lót dạ...đói meo cái bụng ở đây...quán xá đầy đường nhất là ở ngoài cổng trường đồ ăn thì đủ thứ....qua một hồi bàn bạc tui với nhỏ quyết định ăn cơm sườn....len lỏi vô cái khá đông người làm cho tụi tui ko mấy thoải mái....kiếm mãi mới được một cái bàn ngồi cũng thoải mái...sau khi hai phần ăn được cô chủ quán nhỏ đem ra...tui với nhỏ vừa ăn vừa trò chuyện...thì chợt con nhỏ đứng lên một cách bất ngờ....

"anh Tứ.....qua đây nè......".....tui nhìn hắn tiến đến từ sau....ko khỏi ngạc nhiên vì sự hợp thế này

" ủa....yến hẹn người ta hả...."

"hì...đâu có...thấy ảnh đang loay hoay kiếm bàn..nên mình rủ vô đây....."

"ờ...ra thế...coi bộ nhỏ cũng tốt dạ...."....quán đông thế này kiếm chỗ ngồi cũng là khó.....

"chào hai em....."....giọng hắn có vẻ hớn hở.....

"anh qua đây ngồi nè......".....hộc hắn ngồi ngay kế tui ...đối diện với nhỏ....làm tui thật sự ko thoải mái....

lát sau..hắn cùng tụi tui ngồi ăn và trò chuyện...

tui gặng hỏi :

"anh năm nay nhiêu tuổi òi...."

"anh 21....."

"ồ....21...." vậy là hắn bằng tuổi anh phong....

"anh ở lí túc xá àh....sao bữa nào cũng thấy anh hết....."

"uhm`....anh ở trên lầu kia kìa...tầng thứ 14....phòng 052...."

"mai mốt hai em rãnh...thì chạy lên đó chơi....anh có bạn bè cũng vui lắm...."

tui chưa kịp trả lời thì nhỏ....xen nói " ùa..lát nữa ra chơi tụi em lên chơi đó nha.....hihi"

"ùhm. lát tụi em lên đi....ảnh ở trển......"....vậy là lát nữa phải chạy lên 14 tầng lầu.....chắc chết quá.....

tự nhiên....."hộc..."..cái thằng cha nào chen chúc.....tui đang ngồi ăn thì bị đẩy một cái thật mạnh.....tui ngả lệch qua người hắn...cái muỗng cơm đang múc dỡ văng tứ tung..trời ơi người gì mà đi đứng kì cục......ko thấy người ta hay sao vậy.....chán thiệt....

"em có sao ko....."....hắn nhẹ nhàng đỡ tui lại vị trí cũ.....lúc này...nhìn con yến...tui thấy nó lạ lạ...hình như nó ko hài lòng khi anh ta đỡ tui...lúc này tui khẽ tạo một khoản cách giữa tui và hắn.....

"cảm ơn nha.....cái ông kia đi đứng thấy ưa ko nổi..."

"thui...bỏ đi...hai đứa ăn lẹ rồi còn vô học kìa......" đúng 6h30...cũng vừa lúc chén xong dĩa cơm....tui với nhỏ đứng dậy với bộ dạng no nê..... "thui tụi em vô lớp...chào anh nha....."...tui đi ra trước..còn nhõ thì ở lại nói với hắn chuyện gì đó...mà nhỏ cười tươi nhĩ.....bây giờ ngoài cổng trường đông đúc những anh chị sv....ko khí nhộn nhịp y như hồi sáng....xe cộ thì có người qua kẻ lại....dọc theo con đường là các dịch vụ net ...mới sáng sớm mà khá đông.....ở đây tui càng cảm nhận được hơn cái nhịp sống năng động...của giới trẻ...mà những học sinh như tụi tui còn khá lạ lẫm...

thoáng một cái hai tiết học cũng trôi qua thật nhanh...tui đang loay hoay cất sách....thì nhỏ yến vỗ vai...

" duy...đi thôi....."

"đi ?...đi đâu..."

"đi lên phòng của anh Tứ chơi.....coi thử sao....."

"trời yến định đi thiệt hả......bộ muốn hụt hơi như hôm qua sao......"

"thì mình đi từ từ......"...chưa kịp nói gì thì nhỏ kéo tay tôi....chạy nhanh lên lầu....thật sự tui cũng chẳng muốn lên...nhưng ko lẽ tui để nhỏ đi một mình...bạn bè có nhau thì tốt hơn....

một mạch chạy thẳng lên lầu.....tui với nhỏ từ từ kiếm đến số phòng 052....phù..ù....ù..ù....cuối cùng cũng tới....căn phòng nằm ở gần cuối dãy hành lang....nhìn bên trong thì gọn gàng sach sẽ ...khiến tui cũng cảm thấy dễ chịu... "đó..tới rồi kìa yến vô đi....duy ở ngoài chờ....."

"duy vô luôn đi....."

"ừ thì yến zô coi có người ta ko đã......tui mới zô chứ...."

"ù....."

chợy yến la lớn: " duy...anh gì của duy kìa....."..câu nói làm tui thấy to mò...và ngạc nhiên....

"anh của tui...."....tui chần chừ..tui bước thẳng vô căn phòng...và....một sự thật bất ngờ đập vào mắt tui....là anh.....anh Phong....lúc này....hắn đứng và nhìn tui như bất ngờ cũng như tui đang nhìn thật lâu vào hắn....hix...trái tim tui đập mạnh...đây là sự thật hay chỉ là mơ....hắn đã trở lại trước mặt tui....và tui cảm nhận được đôi mắt đã nhòa vì nước mắt rưng rưng....

"duy...."....tiếng gọi của nhỏ yến làm tui bừng tỉnh....

"làm gì mà như chời chồng zậy....."

"ờ đâu có gì đâu...."

lúc này hắn tiến lại gần tui....."nhóc....sao nhóc biết anh ở đây......"

"em đâu có biết......chỉ tại....."

con yến xen " anh Tứ rủ tụi em lên đây chơi......"

"ủa....nhóc wen anh Tứ sao.....anh tứ là bạn của anh......."

"ùh...thì do trùng hợp thui mà....."...lúc này khuôn mặt của hắn hớn hở lắm.....hắn đâu có biết tui nhớ hắn biết dường nào....hắn có vô tâm quá ko...

"hai em tới đó àh........":..giọng nói anh Tứ vọng lại từ sau...làm con yến hớn hở.....khi thấy anh Tứ..chắc có lẽ...nhỏ phải lòng anh ta thật rồi...

"hai đứa ngồi chơi đi...."....tui với nhỏ yến ngồi trên ghế....ngắm nhìn căn phòng....lúc này.....tui cảm thấy thật hạnh phúc được ở bên hắn...len lói trong trái tim tui là một niềm hi vọng..vậy là hằng ngày tui có thể gặp hắn mà ko sợ má biết.....nhưng như vậy có phải là đúng ko.....tui ko hỏi hắn tại sao lại chuyển đi.....vì biết lý do hắn chuyển đi là vì má tui....hắn ko muốn vì hắn mà với tui xít mít...vậy là....anh đã trở lại bên em.....anh ra đi một cách lặng lẽ.....và anh cũng trở lại một cách bất ngờ....

lúc này......hắn ngồi im ko nói gì.........chúng tôi chỉ biết nhìn nhau.....và cũng có thật nhiều muốn nói...nhưng.........

Ngồi im cho qua thời gian , tui thì ngồi im chỉ có nhỏ là luyên thuyên cái miệng , ùi ! đúng là con gái .Thế là giờ ra chơi cũng đã trôi qua , tui với nhỏ cũng phải trở lại lớp học

- thôi ! em vô lớp nha...bibi hai anh tui cũng lẳng theo nhỏ ra ngoài

chợt : - nhóc ơi ! giọng nói của hắn bất ngờ vang lên làm tui nán lại vì tui chờ đợi hắn lên tiếng từ lâu

-sao anh phong , có chuyện gì ?

-ngày mai nhóc có lên chơi không

-em ko biết nữa , nếu em ko bận thì em lên chơi

con yến lại xen vô : - không sao đâu anh ,mai tụi em rãnh ,em cũng lên chung với nó nữa ,hihi,choy` ơi thiệt tình nhỏ luôn á ,xí xa xí xọn quá

- vậy nhóc lên nha , anh sẽ chờ hai em

-hai em đi học đi , anh cũng phải bận rồi , bibi nhé !

tui với nhỏ đi xuống lớp nhưng tâm trạng của tui với nhỏ khác nhau hoàn toàn chắc nhỏ lúc này đang hạnh phúc còn tui thì thật sự lo lắng , không biết hắn có còn rời xa tui nữa không ?

vậy là một ngày nữa lại trôi qua ,ngày hôm nay sao nó có quá nhiều điều lạ , sự bất ngờ và cả sự lo âu tất cả đều đồng loạt hiện lên trong lòng tui , chắc mình căng thẳng quá rồi , tối nay cần nghĩ ngơi một chút . Hôm nay vì phải trực lớp nên tui ra trễ hơn nhỏ , lúc này lớp học vắng hoe chỉ có tui và một người bạn cùng tổ .Xong việc , tui nhanh chân lấy xe ra về

-Duy ơi ! hộc ,tiếng gọi của một chị nào đó , ko biết có phải gọi mình ko zậy hay chỉ là trùng tên ,tui cứ dắt xe mà ko để ý đến nữa

-Duy ơi , tiếng kiu làm tui tò mò tui quay sang xem ai , ồ hóa ra là chị Tuyết Nhi cái chị mà hôm cắm trại tui kết nhất ,sao chị ấy lại ở đây nhỉ còn có cả những người bạn trong buổi cắm trại hôm đó , tui nghĩ chắc là anh Phong hôm nay đi chơi với họ

-chào chị ! chỉ cũng học ở đây àh

-hi chào em , ko chị học trường khác nhưng hôm nay có hẹn đi chơi nên hẹn ở đây

-ra vậy !

-mà em cũng học ở đây àh ,lạ nhĩ

-hì.,tại trường em sữa nên em học nhờ ở đây , chỗ kia kìa

-bây giờ em đi về àh

-ùhm ,em học xong rồi nên giờ về

-o` , hay em ra nói chuyện với bọn chị cho vui , tại mấy anh kia thấy em trước nên mới kiu chị ,chứ chị cũng ko để ý thấy em

-ùhm ,cũng được ,tui theo chỉ ra chỗ họ đứng ,nhìn cũng đầy đủ lắm

một anh la lớn - chào nhóc , sao rồi hôm bữa về có muốn hung nữa ko

- hả ,hung ???? trời ơi cái anh nì zô zuyên dễ sợ ,chuyện qua rồi mà còn nhớ zai , thiệt tình !

-thui đừng có chọc em nó nữa ! chị Nhi lên tiếng

-ủa mà sao mấy anh chị ko đi chơi đi ?

-àh ,tụi chị chờ anh Phong ,ảnh sắp xuống rồi , mà khi đến cái hung làm tui nhớ lại cái ngày hôm đó cũng thật vui nhưng cũng thật buồn và trớ trêu ,ước gì thời gian có thể quay trở lại những ngày tháng đẹp đẽ trước kia........

chợt : - Ê ! Phong kìa , thấy hắn lăng xăng chạy ra ,tim tui lại đập mạnh hơn nữa

-Lâu quá zậy Phong , hắn phớt lờ đi ko trả lời

-ủa nhóc ! sao ở đây

-thì hồi nãy gặp em nó ra nè , mà sao hốt hoảng zậy ,định dấu nó hả

-Dấu gì đâu tao hỏi vậy thui mà .....hắn nhìn tui mỉm cười như có gì vui lắm ,lúc này hắn trông dễ thương ghê

-thui mấy anh chị đi đi , em phải về òi , tui nghĩ mình ơ đây để làm gì nhĩ thui cũng nên về

-ùhm em về nha bibi ...giọng chị Nhi nghe thật hiền và dịu dàng có lẽ chắc có nhiều anh chàng phải ngất ngây với chị ấy lắm Tui quay đi nhưng trong lòng lại muốn ở lại bên hắn lắm

-nhóc nè , hắn chạy lại chặn lấy đầu xe của tui

-sao hả anh , gì nữa ?

-ngày mai nhóc nhớ lên chỗ anh chơi nha , tại hôm nay anh có hẹn nên ko đi chơi với nhóc được

-trời ạ ! thì anh cứ đi đi .....em có nói gì đâu

- đi lẹ đi trưa rồi tụi bay ......một anh trong đó la to thúc dục

-anh đi nha nhóc , nhớ nhóc nhìu ...... sau lời thì thầm bên tai tui hắn chạy đi.........

tui về nhà với một tâm trạng khác hẳn , vui hơn hôm qua và cười nhiều hơn hôm qua , bây giờ nhìn mấy chậu hoa cũng như có thêm sức sống sao lạ vậy nhĩ , mỗi lần có hắn là mình lại như được sống lại và chắc có lẽ hắn đã đi vào trái tim tui như một tinh thần vững chắc hơn cả

Thế là tối hôm đó tui ko hề ngũ được ,cứ nghĩ tới hắn là tui lại vui , nghĩ tới ngày mai tui sẽ được gặp hắn , ui cái chăn hôm nay nó ấm làm sao ko lạnh lẽo như những ngày trước.

Đã qua một đêm dài cho đến sáng hôm sau , tui hôm nay dậy sớm làm mọi việc thật nhanh để đi đến trường . Tới nơi , thấy nhỏ Yến đã chờ ở đó ,ko bit nhỏ chờ tui hay ngóng anh Tứ

-Ê ! đợi lâu chưa

-chưa ,Yến mới tới àh

-đi ăn sáng ha , ra kia ăn đi , bún thịt nướng kìa nhìn ngon quá

-ờ ,thì ăn gì cũng được

hí hững gọi hai tô ,ăn hí hoáy ko biết trời đất , công nhận ngon ghê , sau đó tụi tui còn kiu thêm hai ly nước ngọt nữa tại bỏ nước mắm nhìu nên khát , ăn một hồi no nê tụi tui ngồi nghĩ ngơi , đến lúc lấy tiền thì :

-Duy , ko thấy tiền hình như Yến quên òi , Duy cho Yến thiếu đi

-trời , có zậy cũng quên nữa ,thui để Duy bao cho

tui mở cặp lục lục , lục mãi , lục mãi sao ko thấy chòy , mọi bữa tiền ở trong ngăn này mà , tui hốt hoảng moi móc cả cái cặp ,trời ơi tiền đâu , tui mở to hai mắt nhìn nhỏ

-Duy cũng quên rồi yến ơi

-ọc ! nhỏ đang uống nước như bị sóc

-choy` ơi ,giờ sao đây kiểu này quê chết lun á .....tui với nhỏ ngồi lì ra đó ko biết làm sao và các bạn biết ko trong lúc này người tui nghĩ đến đầu tiên là hắn giá như có hắn ở đây nhỉ và ko còn cách nào khác tui nói cho nhỏ nghe

-Yến nè , kiu anh Phong xuống đi , ảnh giúp đỡ

-ờ ha ,Duy hay thiệt zậy mà Yến ko nghĩ ra .....nhỏ nói vậy nhưng tui cảm thấy hình như là mình đang lợi dụng người khác vậy , tui ko thix tí nào ,nhỏ chạy lên tầng 14 để kiu hắn xuống trong khi đó tui ngồi chờ và giữ cặp

lát sau , tui thấy thấp thoáng nhỏ với hắn và cả cái anh Tứ gì đó , choy` nói nhỏ kiu một anh thôi ,đằng này kiu cả hai ông luôn làm phiền người ta quá àh .Thấy tui hắn mỉm cười ,lúc này tui thức sự quê lắm muốn đỏ mặt luôn đó

hắn nói :- nhóc hay ha ko có tiền mà cũng dám ăn sang nữa ..hihi

-thì ai mà bit được tại quên chứ bộ

-mà cảm ơn anh nha , ko có anh chắc em tiu luôn ở đây

-hùm ko có gì đâu dù sao anh cũng bao nhóc nhiều lần rồi ,nhóc khỏi phải ngại ...tui nhìn kĩ thấy hai bộ mặt của hai người này cũng còn bơ phờ lắm chắc mới ngũ zậy đây ,còn nhỏ yến thì cứ đứng xí xọn trước anh Tứ ko biết mắc cỡ gì hết trơn . Tui đứng zậy chợt cái dây cặp nó vướng vô chân làm người tui ngả về trước thẳng vô người anh Tứ ,tui dường như ko còn đứng vững được lúc này chỉ có anh Tứ là điểm tựa để tui chống dậy , tui đá cái cặp ra

-ko sao chứ em, cẩn thận chứ ....anh Tứ nói nhỏ nhẹ và khi đó tui cảm thấy anh ấy cũng đô con lắm và mạnh mẽ nữa tui ngã mạnh như zậy mà ko xê dịch một tí nào , tui cảm nhận như ảnh đang nhìn tui thật kĩ khi ảnh nắm chặt tay đỡ tui zậy. Còn hắn thì tự nhiên kéo cái tay tui ra trong khi chưa vững ,đau muốn chết kéo gì mà mạnh quá trời hắn làm như ko cho tui đứng kế anh Tứ hay sao ấy

-cảm ơn anh Tứ nha , hôm nay xúi quảy quá

-ko có chi mà , ko lẽ anh đễ té xuống đất

-hihi`

chợt hắn xen vô : - thui hai đứa đi học đi , nói nhiều trễ bây giờ

-uh` ,bit òi làm gì mà xua đuổi giữ zậy ...hihi....tui nói lại cho hắn tức chơi

-thui em đi nha có gì lát em lên chơi ... chòy ơi sao hôm nay tui dạng miệng quá , tự hẹn lên chơi luôn chắc vì có hắn nên mới như thế .........

Sau một thoáng học căng thẳng , tụi tui cũng được giải lao bằng giờ ra chơi , ko chậm trễ tui nghĩ ngay đến chuyện lên chỗ hắn chơi mà sao hôm nay nhỏ sao vậy nó cứ nằm bẹp ra bàn

-yến nè ! sao zậy , bộ bạn bị bệnh sao ?

-ko yến chỉ hơi đau bụng àh ,Duy đi chơi đi chắc hôm nay yến đi không được

-hay Duy ở lại với yến nha

Loading disqus...