Anh - người hàng xóm đáng yêu! Trang 2

tui ngạc nhiên trước hành động cua hắn như một người anh trai.....tui thật thix được như zầy

xong , tui với hắn vừa đi bộ về nhà vừa trò chuyện ..... bây giờ tui mới thấy hắn thật tốt...hắn có vẻ hiền và...... ồ gần tới nhà rồi !

lúc này người tui lạ lắm ko muốn về chút nào chỉ muốn đi bộ nữa mà thui.....mà có hắn cũng vui....ngày hôm nay thật lạ lần đầu tiên có người ............................

mà cũng lạ thật hắn nói là tui chỉ hắn đi....nhưng bây giờ thì tình thế đảo ngược người chỉ tui tới chỗ ăn lại là hắn... tới trước cửa nhà :

- anh về nhà nha lát nữa có khách

- khách ah ...ai vậy bạn anh hay người thân

hắn nhìn tui nhăn mặt : nhóc ko nhớ ah ....hôm wa nhóc nói là qua nhà anh chơi thì ko là khách chứ là gì...

ui! tui quên mất ....hắn ko nhắc thì chắc tui thất hứa wa'

tui mỉm cười : sao mà quên được .... em giỡn vậy thui....uhm` lát` em sẽ qua........... .............

tui về nhà dọn dẹp một vài thứ ....xong xui...tui ra trước nhà tưới cho mấy cái cây....vừa tưới cây tui vừa nghĩ đến cái chuyện hồi nãy....thấy thix làm sao

" nhóc ơi " - có tiếng ai đó vang lên sau khe cửa

tui ra trông :

" ồ ! anh đấy ah ! gì thế...sao đứng đó...vô đi "

hắn ko vô mà hỏi tui " mẹ nhóc hôm nay đi chùa hả..nhóc nấu cơm chưa...nếu chưa thì qua nhà anh ăn đi..cho vui "

" ớ ! sao được kỳ lắm anh ơi...ờ mà nhắc đến chuyện cơm nước mới nhớ.....chắc lát nữa phải ăn cơm tiệm quá"

" thui ăn tiệm làm gì...lát nữa qua chơi.. rồi ăn luôn..coi như anh đãi khách đi..."

hưm` ...hắn đã nói zậy ko lẽ từ chối ...thui kệ mình cứ ăn thử....coi hắn nấu ăn tới cỡ nào

" uhm` -- zậy lát em qua anh ăn đó nha ...hết ráng chịu ah"

"em đồng ý rồi nha ...bây giờ anh chuẩn bị đây..."

hắn quay đi còn tui thì cứ đứng đó suy nghĩ về lời đề nghị lúc nãy " mình có nên qua hay ko ...lỡ nhận lời rồi"

đúng 11h trưa ...tui đóng cửa đi qua nhà hắn ...bước tới nơi mà lòng cứ sợ sợ

"anh ....." tui định kiu tên nhưng từ bữa tới giờ chưa hỏi nên ko biết ...ui mình đúng là..

" nhóc ah....vô đi ..cửa ko có khóa "

tui bước vô ..cái nhìn đầu tiên đập vào mắt tui là cái bể cá nhỏ xíu ..ui ..dễ thương làm sao...bên cạnh đó còn có mấy chậu hoa tường vy nhìn thật đẹp....coi bộ hắn cũng là con người lãng mạng

" này nhóc ! nhóc thix cá kiểng ah ...mai mốt anh sẽ cho nhóc mấy con..."

" hi` cảm ơn anh....thix thì thix thật nhưng ko có thời gian nuôi ...em còn đi học mà"

"zậy ah ....nếu ko nuôi được thì chừng nào thix ngắm qua nhà anh mà ngắm ..."

"được hả anh .. ko phiền chứ...."

"ờ mà anh tên gì vậy ..từ hôm bữa tới giờ em ko bit"

" ah ! anh tên PHONG....Nguyên Phong.......còn nhóc "

" em tên DUY...cái tên của anh nghe hay thật"

" nhóc vô nhà đi đứng ở đó làm gì ....."

tui bước vô cửa ...tui ngạc nhiên khi thấy căn phòng gọn gàng ...có mấy chú gấu bông ngồi trên ghế xa lon thật dễ thương..chắc của em hắn.....còn ở bên cửa sổ thì có một giỏ lan treo lưng lững nhìn rất thơ mộng.....tui đi quanh nhà ..chợt nhìn thấy 1 tấm ảnh trên bàn....ko giống em hắn...tui hỏi

"ai thế anh Phong "

hắn nhìn tui một cách khó chịu: " bạn gái anh đó ...nhưng chia tay rồi "

hắn giựt lấy tấm ảnh trên tay tui kẹp vô một cuốn sách gần đó rồi xếp lên kệ

thấy hắn có vẽ ko vui tui cũng chẳng dám hỏi thêm nữa....tui ngồi xuống trên chiếc ghế xa lon gần đó....

"nhóc ....đói bụng chưa ....?"

choy` oi hắn hỏi 1câu cực kỳ vô duyên ko lẽ tui qua nhà hắn chỉ đễ ăn ...tui im lặng ko nói gì.....hắn nhìn tui

" nhìn nhóc là biết nhóc đói rồi....xuống đây phụ anh dọn cơm nè"

ớ ! tui là khách mà hắn nói như tui là em gái hắn zậy.....nhìn qua nhìn lại ko thấy em gái hắn đâu ....tui mới hỏi " em gái anh đâu rồi ....?

"ah ..hôm nay thứ bảy ..nó về nhà ba mẹ chơi rồi.."

uhm` ....zậy là ở nhà chỉ có tui với hắn....lúc này tim tui đập mạnh hơn hẳn

thấy hắn từ nhà dưới lên

"wow ! anh nấu đó hả ...nhìn đẹp và thơm ghê "

hụp! hắn cầm lấy miếng sườn đưa lên miệng tui

" nè ăn thử đi ...rồi cho ý kiến nha "

tui há miệng lấy miếng sườn .....ồ cái vị rất lạ.....ngon lắm....hình như tui chưa nếm bao giờ....ko ngờ hắn làm còn ngon hơn tiệm

"ngon lắm anh ah! mà anh bỏ cái gì vô vậy ăn nó ngọt ngọt .. mặn mặn "

"mật ong đó em ....món này má anh chỉ cho anh "

ko ngờ hắn cũng có một người mẹ tuyệt vời nâu ăn ngon và thương con nữa

xong xui , thức ăn đã dọn lên .....quả thật tui rất ấn tượng trước tài nấu ăn của hắn ......hắn còn chuẩn bị cả thức ăn tráng miệng nữa nhưng tui ko bit món tráng miệng là gì nữa ...vì hắn nói bí mật

tui với hắn cùng ngồi ăn cùng nói chuyện ....

" nhóc nè ! ăn cho cho nhiều vô ...nếu ko lát đói lại đỗ lỗi cho anh ..."

tui mỉm cười "anh chọc em đó hả .....ko muốn người ta giận như lần trước ah"

chợt hắn nói một câu làm tui muốn bị sặc

" nhóc là con trai mà cứ giận hờn như con gái vậy...."

nghe tới đó tui ko biết nói gì hơn chỉ ngồi im đỏ mặt................chòy ơi hắn thật đáng ghét ...người ta như zậy đó thì sao.... tức tối đến gần cuối bữa ăn ..thì

" nhóc ! nhìn nè dưa hấu đó ăn đi"

ớ! dưa hấu cái trái mà tui thix sao hắn biết nhĩ.........

"hôm trước nhóc nói nhóc thix dưa hấu và dừa xiêm nên hôm nay anh mua cho nhóc ăn ....thix ko"

thật sự khi nghe đến lời nói đó tui cảm thấy nhẹ nhõm , và trong lòng rất vui .....thì ra hắn cũng ko quên những gì mình nói chợt .. hắn lấy tay xoa xoa cái đầu của tui

" anh làm gì thế ? tui ngạc nhiên hỏi" " hôm trước anh ném trái nhản trúng đầu nhóc...xin lỗi nha....bây giờ coi như anh bù cho nhóc trai dưa hấu này nhé" " chòy có zậy thui mà anh làm em tưởng....ko sao đâu có 1 trái nhản nhỏ xíu ah " lát ..sau khi ăn xong món tráng miệng....tui nói " anh ơi toilet ở đâu zậy em cần.." " ở dưới đó nhóc ..." bất ngờ : a' .....bịch .....ui đau quá ....hix - cái dẽ lau nó còn ước trơn wa' nên bị trượt " nhóc này đi ko cẩn thận gì hết ....đưa tay đây anh đỡ nhóc lên" hix- cái chân của mình ...chắc gãy xương.....lúc đó tui chẳng bít gì ..nước mắt cứ tuôn ra ào ạt....... "thui nhóc nín đi ko sao đâu chỉ trặc chân thôi mà nghĩ vài ngày là khỏe " lúc đó bạn tay hắn nắm lấy chân tui xoa xoa nắn nắn thật ấm lúc sau tui cũng đã đỡ hơn tui ngồi thẫn thờ nghĩ về cái chân đau của mình rồi ngày mốt sao đi học " anh ơi mai mốt chắc xin nghĩ học vài ngày quá chân như zầy sao đi xe đạp" hắn ngồi xổm zậy ....nắm tay tui và nâng người tui dậy " ơ ..anh làm gì thế ...sao lại bế em lên ....bỏ xuống" nhóc nằm im đi ..anh bế nhóc vô giường của anh nằm nghĩ ...ko lẽ bây giờ nhóc về nhà lỡ có gì thì ai lo...." tui im bặt ..ko bit nói gì ....nhưng chỉ thấy có cảm giác gì đó rất lạ ko thể tả tui nói nhỏ " anh ah ...cảm ơn anh nha" ...........

thế rồi hắn bế tui .....vô một căn phòng nhỏ đằng sau .....vừa bước vào tui lại bị ấn tượng bởi cái sự xinh xinh ...dễ thương của nó...và cả cái cửa sổ nhỏ xíu

hắn để tui lên giường một cách nhẹ nhàng

" thui ! nhóc nằm nghĩ đi...anh đi dọn dẹp cái đã......."

"uhm` ... anh ne` ...phòng anh xinh nhĩ....." tui vừa nói vừa mỉm cười

hắn quay lưng đi....thế rồi.... căn phòng, bây giờ chỉ còn lại một mình tui..tui nhìn xung quanh thấy thật vắng ....nhưng có một cảm giác ấm cúng trào dâng trong tim tui ...thật lạ

tui nằm bẹp xuống giường...cảm thấy thật thoải mái....

chợt như có tiếng ai kiu

" anh Phong ...anh Phong ơi....."

ủa ai thế nhĩ ...giọng nói nghe rất lạ ....ko phải em của anh Phong.....hay là........

thoáng một cái tui thấy hắn chạy từ sau lên

" ai vậy ?......từ từ "

" anh phong đó ah.....lâu quá không gặp " giọng nói đó lại cất lên tui thật sự tò mò

" ủa ! lan ....sao em biết nhà anh ?" giọng nói của hắn lúc này nghe có vẻ rất bất ngờ

" sao thế...ko mời em vô nhà ah...thì tại em hỏi ba mẹ anh nên mới biết"

......

chợt một cánh tay đẩy cái cửa phòng tui đang nằm....là một chị gái.....ý ! hình như cái chị trong tấm ảnh lúc nãy....nhìn cũng rất xinh

" chào chị ..." tui mỉm cười

" ủa ! em là......"

"dạ..em là hàng xóm của anh Phong qua đây chơi"

chị ấy lại gần tui và ngồi canh giường

" ái ! chị ơi...cái chân em bị đau ...chị nhẹ nhẹ..."

" ui..chị xin lỗi...chị ko biết là...."

" ko sao đâu chị ơi...."

" anh Phong cho em nằm ở đây ah ?" ớ! cái câu hỏi này là sao nhĩ ....thì mình bị đau nằm đây có sao đâu

tui lại hỏi:

" là sao hả chị...thì anh Phong đưa em vô mà....tại chân em đi ko được." chị ấy nói :

" uhm`..thì tại chị thấy lạ....từ đó tới giờ anh phong có cho ai vô phòng của mình đâu...."

chợt ..anh Phong bước vô ..khuôn mặt có vẻ ko vui....

" lan ah! ra đây nói chuyện....đễ cho nhóc nó nghĩ...nó mới khóc om sòm xong đó...."

tim tui dường như đứng lại...và lúc này bao nhiêu câu hỏi trong đầu cứ hiện ra....là sao ...chẳng lẽ mình là người đầu tiên... tui bị bối rối trước những hành đông của hắn và trước những câu trả lời của chị lan...

hắn kéo tay chị ấy ra và cả hai ra ngoài ....căn phòng lại trở nên im lặng..

" rập" tiếng cánh cửa đóng mạnh thật chói tai ....hình như hắn đang bực mình ai đó....nhưng tui cũng cảm thấy giữa hắn và chị ấy có mâu thuẫn gì đó....khó hiểu thiệt....mà hình như chị ấy và hắn chia tay rồi sao lại đến đây nhĩ

ừ thì....tuy chia tay nhưng vẫn có thể làm bạn được mà.......

mà......ko bit hai người đang nói gì nhĩ....tui rất tò mò nhưng vì cái chân ...nên tui ko thể làm gì được......tui nằm im cho đến khi thật sự buồn ngủ...tui thiếp đi..........

............

ring......ring......ring......cái tiếng reo của đồng hồ làm tui nhứt đầu.....tui hé mở con mắt....thấy một bóng người đi ngang qua....tui lấy tay dụi mắt nhìn cho kỹ hơn....hóa ra là hắn......tui hỏi:

" anh phong hả .....sao anh ko ngũ đi mà đi lòng vòng..."

" hi`...."

"anh cười gì thế?"

" nhóc ah bây giờ 5h rồi......anh mà ngũ thì ..."

" sao!....5h ......zậy là em ngủ lâu lắm rồi"

"sao thế ...nhóc bận gì ah....hay sợ mẹ la..."

"em...ừ thì lần đầu em ngủ nhà người lạ mà ngon đến thế này...mà mẹ em đi chùa chiều mai mới về...đi hai ngày mờ..."

" anh phong nè .....chị hồi nãy...còn ở đây ko....."

"chị đó......ah đi về rồi......sao ! nhóc muốn hỏi gì hả.."

"ko......mà chị ấy là bạn gái anh phải ko......" lúc đó ko bit tại sao tui lại hỏi vậy mặc dù hắn nói đã chia tay

".....bây giờ thì là bạn thui nhóc ah...."

bây giờ 5h rồi thui mình phải về nhà tắm rửa...rồi còn làm việc nhà chứ......

"thui em về nha...hôm nay ngủ quên bên nhà anh ...thấy hơi ngại.."

" uhm` ...mà nhóc đỡ chưa.....có cần đỡ ra ko...."

"ui....thui khỏi anh ơi....kỳ lắm....em cũng lớn rồi mà..."

tui đứng zậy đi cà nhắc từ từ ra cửa....

"thui em về nhà nha..."

vô nhà....tui bám víu vào bức tường ...rồi đi từ từ tới phòng lấy quần áo......ui..hôm nay tự nhiên xui ....bị té....

bất chợt..tui xoay người qua đi ra ngoài.......

BENG....GGG.GGGGG .....giật mình thót tim....má ơi cái bình hoa của mẹ....tui lỡ làm bể.....tim tui đập càng lúc càng mạnh và dường như khuôn mặt tui lúc ấy tái mét...ko biết làm sao đây.....

Nhóc ! tui chợt tỉnh.....

" ơ ! anh ở đây hồi nào thế......" tui ngạc nhiên khi thấy hắn trong nhà mà ko bit hắn vào lúc nào

" nhóc bi gì vậy..anh nghe có tiếng thủy tinh vỡ.....nhóc lại ko cẩn thận rồi....."

"nhóc đứng xít ra coi chừng thuỷ tinh dằm vô chân..."

tui đứng im ko nói gì chỉ nhìn hắn lụi cụi với mớ thủy tinh vỡ và 1 cây chổi.....hắn quét qua quét lại thật kỹ....và tìm từng miếng thủy tinh trong hóc, kẹt...

" này nhóc ! sao đứng lì ra thế ...đi tắm đi..."

" ờ,....ờ....." tui trả lời 1 cách ấp úng

" anh ....anh coi nhà giùm em tí xíu nha được ko......"

hắn cứ lụi cụi ko thèm trả lời ......

..........

Loading disqus...