Touya Hino vào năm hai mươi tuổi, cậu đã chính thức nối nghiệp cha để trở thành người đứng đầu, quyền lực nhất tập đoàn Penguin. Cậu phải trải qua những kì kiểm tra gắt gao, những cuộc phỏng vấn chính thức lẫn không chính thức từ các cổ đông khác trong hội đồng ban quản trị. Cậu cũng phải đi nhiều nơi, giao dịch với các đối tác lẫn điều hành những công ty con chuyên kinh doanh về sòng bạc, thực phẩm, và xây dựng.
Ryu Tamaki cũng đã chứng tỏ cho cha cậu thấy được tài năng của mình, và cậu cũng dần để ông nhận ra cậu không phải là một xui rủi mà Thượng Đế đã dành cho ông, Ryu chính thức lên nắm giữ quyền điều hành của tập đoàn chuyên kinh doanh bất động sản Water-Rat cũng vào năm hai mươi tuổi.
Sora Nakashima đã khiến bà mẹ của mình như điên tiết cả lên, và có vài lần bà như muốn khủng bố biệt thự nhà Hino chỉ để tìm cho ra bằng được tung tích của cậu quí tử ngỗ nghịch này. Sora không muốn kế thừa sản nghiệp mà bà cố tạo dựng, cậu chỉ mong muốn được đi thăm thú khắp nơi, muốn trở thành một họa sĩ chuyên nghiệp.
Koji Hino vào thời điểm ấy đã mười tám tuổi, và cậu đang là một nghiên cứu sinh đang hoàn tất chương trình sau đại học của mình. Và sau đó cậu sẽ tiếp quản quyền điều hành của cha trong việc kinh doanh về dược phẩm và nhà hàng khách sạn sau khi tốt nghiệp.
Đó là một quang cảnh tổng quát về những thành viên của nhóm nhạc HARU sau khi giải nghệ. Họ mặc dù không còn là tâm điểm nóng bỏng trên các mặt báo về nghệ thuật, âm nhạc, nhưng trên thương trường, tên của họ vẫn được nhắc tới thường xuyên.
…
Lên nắm quyền điều hành khoảng hơn nửa năm, Ryu đã đem về cho công ty của mình một món hời vô cùng to lớn. Cậu đã triệt hạ nhiều đối thủ khác có ý đồ lật đổ chổ đứng của tập đoàn nhà Tamaki. Trong một số trường hợp đó, có một lần đã khiến cho mối quan hệ giữa cậu và Touya tiến thêm một bước mới.
Sau cuộc chạm trán với một nhóm côn đồ muốn vây đánh Ryu vì cậu đã buộc họ phải phá sản, Touya biết rằng Ryu không phải vì lạnh lùng mà đẩy người khác đến chổ trắng tay. Gã giám đốc khốn nạn kia chỉ vì cái lợi hão huyền đã nhẫn tâm đẩy con mình vào chốn buôn hoa bán phấn, và hắn đâu ngờ đó là một trong những điều mà Ryu ghét cay đắng nhất. Cả cuộc đời của Ryu đã không có được tình thương của mẹ, lại càng không hề nhận được một chút nào từ bố, cho nên tình yêu thương gia đình với Ryu là rất mãnh liệt, là đẹp đẽ nhất. Cậu luôn trân trọng những mối quan hệ trong gia đình, và đó là lí do cậu thẳng tay trừng phạt tên đốn mạt nhẫn tâm vứt bỏ con gái mình.
“Ấy có vẻ bực tức lắm nhỉ. Này đã hiểu lí do vì sao ấy lại làm như thế rồi.” Touya chạy đuổi theo Ryu, và anh đã nắm bắt ngay thời cơ, anh chộp lấy tay của cậu bạn thân từ thời thơ ấu này, anh bắt Ryu phải đứng lại, và áp cánh tay của cậu vào bên ngực trái của mình. “Ấy có nghe thấy gì không? Tiếng tim Này đập đấy! Ấy biết tại sao nó lại có vẻ loạn nhịp như thế không?” Touya mỉm cười nhìn khuôn mặt vẫn còn lạnh tanh của Ryu. “Này hỏi đấy, sao Ấy không trả lời hả?”
“Lại tính giở trò gì nữa đây?”
“Giờ Này chính thức ngỏ lời với Ấy nha. Với lại Này vẫn hi vọng sau này Ấy sẽ có em bé cho Này. Ấy hứa rồi không được nuốt lời đấy nhé.” Khuôn mặt Touya khi này cứ y một đứa trẻ bắt buộc những người đã từng hứa với mình phải thực hiện những điều đó. Cậu nói vẻ nài nỉ.
Ryu phì cười, cậu lên tiếng, “Đồ dốt sinh học!!!”
Tối hôm ấy Touya nghỉ lại tại nhà của Ryu, và đó là đêm đầu tiên của cả hai. Trên đường trở về nhà, anh đã vẽ ra tất cả các kế hoạch trong đầu và quyết tâm thực hiện tất cả điều đó vào đêm định mệnh này. Touya bảo muốn tắm trước khi đi ngủ, và đề nghị Ryu pha hai tách ca cao nóng cho cả hai. Anh chàng đã hí hửng lắm khi đứng dưới làn nước nóng mà nghĩ ngợi về những điều mình sẽ làm với Ryu vào tối nay. Anh ngắm chính mình được phản chiếu trong tấm gương mịt mờ vì hơi nước. Bàn tay anh bắt đầu mò mẫm từng múi cơ săn chắc, chạy dọc theo làn nước rồi bàn tay đó dừng lại ngay vùng cấm ở giữa hai đùi. Touya đưa tay sờ soạng nó, anh cảm thấy bị kích thích dữ dội nhưng anh đã cố gằng và đã kiềm hãm được sự hưng phấn đó để dành cho thời khắc sắp tới. Anh choàng chiếc áo bông trắng mịn màn và bước ra ngoài. Hai tách ca cao nóng khói bay nghi ngút đã được đặt sẵn trên bàn, còn Ryu thì đang ngồi tựa vào chiếc ghế sofa cạnh đó, và thiếp đi tự lúc nào. Touya hơi chưng hửng khi nhận ra điều đó, bởi nó chưa hề có trong kịch bản của anh đã được soạn trước. Anh chàng tỏ ra lúng túng, vừa muốn lay cho Ryu tỉnh dậy, nhưng mặt khác thì không. Cuối cùng Touya quyết định ngồi nhấm nháp cả hai tách ca cao và ngắm ngía khuôn mặt điển trai của cậu bạn đang thiếp ngủ.
Thời gian cứ trôi qua từng chút, từng chút một, và cơ hội cho mục đích của Touya tối hôm nay thì càng lúc càng bị rút ngắn. Anh chàng miễn cưỡng sốc người cậu bạn của mình lên và bế đến bên chiếc giường êm ái. Anh đặt Ryu nhẹ nhàng lên đệm và đắp chăn kĩ càng. Ngắm nghía kĩ càng thêm một lần nữa vẻ mặt đẹp đẽ của người làm tim anh loạn nhịp, Touya khẽ khàng chồm xuống, và hôn lén lên đôi môi xinh xắn của chàng trai. Touya tự kiềm chế mình bằng cách ngồi xuống chiếc ghế sofa nơi mà Ryu đã ngồi lúc nãy, anh ngồi đấy và cố bắt mình chợp mắt.
Mùi café thơm tho khiến cho Touya bắt đầu cựa quậy, và anh bị đánh thức ngay sau đó. Ryu ngồi đối diện và đang hơ qua lại tách café nóng trước mũi anh chàng, vẻ thích thú tinh nghịch.
“Làm cái gì vậy nè, người ta đang ngủ mà cũng bị phá nữa.” Touya biến cái quê độ vào buối tối để trút giận lên Ryu vào thời điểm này.
Anh chàng nhận ra bây giờ chỉ mới tờ mờ sáng, khẽ lướt mắt qua chiếc đồng hồ đeo trên tay, cây kim ngắn chỉ mới nhích gần qua số ba. “Vậy là chưa được bốn giờ, có lẽ còn cơn hội.” Anh chàng nghĩ thầm, khuôn mặt bỗng sáng bừng, phấn khích. Touya vừa định nói gì đó với Ryu, nhưng anh nhận ra cậu bạn thân của mình đang bước tới phòng tấm, và chiếc áo khoác bông mịn màng đã được vứt ngay trước cửa phòng. Cánh cửa không đóng, và tiếng nước thì đã được xả ra. Một ý định tinh quái lóe lên trong tâm trí chàng trai, anh đang nghĩ sẽ đến đó và lao thẳng vào bên trong căn phòng, nhưng có vẻ như thế thì hạ sách quá, anh đã không làm như vậy. Touya đi lững thững đến bên chiếc giường và tiếp tục giấc mơ bị gián đoạn khi nãy.
Ryu túm lấy chiếc áo bông và quàng lại vào người, cậu đi đến bên chiếc giường và nhìn vẻ mặt bình thản đẹp đẽ của cậu bạn đang ngủ phơi phới. Cậu ngồi xuống, đưa những ngón tay dài đẹp đẽ của mình vuốt nhẹ lên làn da mặt mịn màng của anh chàng, cậu chàng nở một nụ cười tươi tắn. Bỗng Touya mở trừng mắt, việc đó khiến Ryu giật bắn người, anh chộp lấy tay vị chủ nhà và kéo ngã xuống bên cạnh anh, hơi thở dồn dập của Touya phả đều lên mặt Ryu.
“Biết là Ấy đã chọc tức Này từ hồi đầu hôm tới giờ hay không hả?”
“Là sao?” Ryu nói vẻ dửng dưng, ẩn trong đó là một sự khiêu khích đáng yêu.
Touya đặt một nụ hôn sướt mướt, ngọt ngào lên trên đôi môi gợi cảm của Ryu, và cả hai đã hôn nhau như thế rất lâu, lâu đến độ không khí trong buồng phổi của cả hai đã bị đam mê đốt sạch tất cả. Hai đôi môi thoát khỏi nhau chỉ đế hớp lấy những ngụm không khí quí báu rồi lại tiếp tục trao nhau sự nồng nàn trong nụ hôn tuyệt vời tiếp sau đó. Họ lại rời nhau ra để hít thở, lần này cả hai phì cười.
“Ấy nhát quá, hồi nãy người ta vờ ngủ vậy mà…” Ryu cười, cậu nhìn sang hướng khác vẻ hơi mắc cỡ, “…Mà không ngờ Ấy cũng chính nhân quân tử quá nhỉ.”
“Hay quá hé, tui không phải là hạng lợi dụng thời cơ để làm điều xằng bậy đâu. Toàn nghỉ điều xấu xa cho người ta thôi.” Touya vờ hờn dỗi, anh quay sang hướng khác, im lặng.
Ryu cười thích thú, cậu lay nhẹ người Touya những không hề thấy động tĩnh gì. Còn về phần vị khách, anh cũng đang làm bộ như không quan tâm đến những cái lay của vị chủ nhà. Nhưng anh cảm thấy sốt ruột khi không thấy Ryu tiếp tục như thế nữa. Touya quay sang thì thấy Ryu đã nhắm mắt, vẻ đang ngủ. Anh chàng như tức điên cả lên, và định tháo nút thắt và lột cái áo choàng của Ryu. Lúc này vị chủ nhà hé mắt, nhìn vị khách vẻ trêu đùa.
“Thấy chưa, không phải hạng lợi dụng thời cơ làm điều xằng bậy mà như thế đó hả?”
“Không thèm để ý!”
Touya nạt ngang như một đứa nít bị bắt quả tang và cảm thấy xấu hổ nên gay gắt. Anh lột nhanh chóng chiếc áo choàng bông ra khỏi người của Ryu và có một chút lúng túng khi thấy cơ thể đẹp đẽ của anh chàng đã hoàn toàn trần truồng trước mặt mình. Hơi thở của anh bắt đầu nặng nhọc hơn, gấp gáp hơn, và bàn tay khẽ run run, anh bắt đầu cởi chiếc áo khoác của mình xuống. Giờ thì cả hai đang trố mắt nhìn nhau, nhìn cái vẻ ngoài không có thứ gì che đậy, nhìn làn da mơn mởn mời gọi đầy sức sống, nhìn cặp ngực phần phồng và trái tim đập loạn xạ ở bên trong đang đánh từng hồi trống thúc giục. Touya gập người xuống và anh bắt đầu dùng đôi môi của mình mút chặt đôi môi của Ryu, anh cảm thấy lần này vị chủ nhà đã có những phản ứng kì lạ, sự run rẫy nhẹ nhàng. Anh bắt đầu đưa chiếc lưỡi ma quái của mình liếm dọc xuống chiếc cổ đẹp đẽ, rồi đôi môi anh mút chặt bờ vai mịn màng của Ryu. Touya tiếp tục tiến xa hơn, anh hôn hít vòm ngực nở nang của người tình, và mút chặt đầu vú se sắc đang trân lên mời gọi. Anh lướt xuống tiếp tục, chiếc lưỡi ướt át đi qua vùng bụng và dần xuống xa hơn nữa. Bỗng Ryu ôm chập lấy vai anh, và đẩy anh ra khỏi cơ thể mình.
“Sao thế?” Touya ngỡ ngàng hỏi.
“Phải như thế à? Kì cục quá!” Ryu vẻ lúng túng, ngờ ngệch.
“Là sao?” Khuôn mặt Touya lộ vẻ khó hiểu.
Ryu cúi gầm xấu hổ, một chút im lặng ôm trọn cả không gian nơi đây. Không ai nói gì với nhau dù chỉ một chữ. Và Touya đã phá tan cái bầu không khí ảm đạm đó, vẻ thất vọng.
“Ấy không thích à?”
“Không phải!” Ryu phân trần, “Chỉ là… chỉ là…” Cậu ấp úng, khuôn mặt vẫn cúi gầm xuống.
“Là sao?” Touya bồn chồn, lo lắng.
“Ấy định làm gì ở phía dưới ấy? Ấy định làm giống trong mấy cái phim Ấy coi đấy hả?” Ryu vẫn gục đầu, cậu nói từng chữ một cách rỏ ràng, vẻ thăm dò.
Touya dần hiểu ra vấn đề, khuôn mặt anh dãn ra và nở một nụ cười như để trút bỏ nỗi lo lắng nãy giờ vẫn bao trùm lấy anh. Anh đưa tay xoa đầu cậu bạn, cố gắng giấu đi một nụ cười tinh ranh vì sự xấu hổ của Ryu. Anh ôm vị chủ nhà vào lòng, đặt một nụ hôn lên mái tóc thơm tho của cậu, khẽ khàng nói.
“Nếu em không thích vậy, anh sẽ không làm như thế.”
Cách xưng hô thay đổi đột ngột lại một lần nữa khiến Ryu cảm thấy chênh vênh, và cậu như thấy mình sắp ngã. Một thứ cảm xúc lạ lẫm ập đến phủ đầy tâm trí cậu, quả tim trong lồng ngực bỗng đập liên hồi, hối hả. Cậu ngẩng lên lên khuôn mặt của cậu bạn thân của mình.
“Bắt đầu từ đây chúng ta xưng hô như thế nhé!” Touya mỉm cười dịu dàng nhìn người yêu.
Và Ryu đè anh ra, và rồi cậu trườn nhanh chóng xuống dưới, chiếc lưỡi ướt át cậu mau mắn trượt xuống phía dưới của người tình và bao trùm lên sự cương cứng mịn màn nóng hổi đang trỗi lên từ giữa hai bên đùi Touya. Ryu mút nhẹ nhàng vì sự chưa thành thạo của mình, rồi dần dà cậu cũng đã dần quen với công việc đó, và bắt đầu mang đến cho người tình những đợt sóng của đê mê. Touya ban đầu hơi sửng sốt vì việc Ryu làm, anh biết cậu chưa hề nghĩ sẽ làm công việc này bởi cậu thấy nó kì cục, điều đó thể hiện qua mấy lần Touya gạ gẫm và cả hai đã cùng nhau xem trước vài bộ như thế để học hỏi. Touya cảm thấy cơ thể mình nóng rang, và rồi cái khoảnh khắc không thể kiềm chế đó đã đến. Anh đẩy mạnh Ryu ra và rồi bắn những giọt tinh vương vãi khắp trên tấm chăn trắng tinh, mềm mại.
“Không phải việc sau đó là em sẽ…”
Touya cắt ngang câu nói của Ryu, “Không phải là lúc này, rái cá con của anh.”
Anh bắt đầu hôn lên đôi môi của người tình, rồi anh ngậm lấy đầu dương vật của Ryu trong miệng và bắt đầu dùng chiếc lưỡi ma quái của mình để sục sạo. Và một lát sau, Touya nuốt trọn tất cả những gì là tinh túy mà Ryu dành trọn cho anh.
Trời bắt đầu hừng sáng, và cả hai bước vào trong phòng tắm, hôn nhau dưới làn nước nóng phủ đều trên hai tấm thân căng tràn sức sống đang quấn lấy nhau, thỏa mãn. Sau đó họ chia tay, Touya đến tập đoàn Penguin để tiếp tục công việc của mình, nơi mà Ryu đến là Water-Rat.
…
Như thường lệ, cứ mỗi cuối tháng, nhóm HARU lại họp mặt và họ dùng bữa tối cùng nhau và nói với nhau mọi thứ chuyện xảy ra trong một tháng đó.
Koji lên tiếng vẻ ấp úng, khuôn mặt chàng trai đỏ bừng, “Em đã vừa ngỏ lời với một cô bạn cùng học trong lớp sau đại học của mình, và cô ấy đã nhận lời đồng ý.”
“Wow, nhóc coi vậy mà cũng tiến bộ dữ, đi trước cả bọn đàn anh này.” Touya lên tiếng, giọng anh ẩn vào đó một sự ngưỡng mộ chân thật, anh quay sang nhìn Sora, rồi lại nhìn Ryu và tiếp tục nói, “Anh cũng có chuyện cần tuyên bố với mọi người. Anh cũng đã tỏ tình với một người, cũng khó khăn lắm nhưng cuối thì …”
Sora cướp lời, “Mẹ Ren dạo này cứ nhắc anh hoài đấy Touya. Mẹ cứ chê em và muốn em phải noi gương theo anh và tiếp quản công ty, nhưng việc đó với em thì thật là buồn tẻ.” Sora quay sang nhìn Koji, “Em có nghĩ như thế không Koji?”
“Không!” Cậu chàng nhoẻn miệng cười đáp trả, có lẽ bởi vào lúc này cậu chàng đang ngập tràn trong hạnh phúc nên cảm thấy không có việc gì là buồn chán, tẻ nhạt cả. “Sau khi tốt nghiệp em sẽ tiếp quản các công ty mà cha giao phó, và em cũng sẽ làm tốt như anh Touya đã làm.”
“Đúng là đồ ngốc!” Sora lầm rầm, rồi cậu quay sang tìm kiếm một sự đồng thuận từ Ryu. “Anh thì sao?”
Ryu nở một nụ cười lịch thiệp, “Tất cả phụ thuộc vào việc ta chấp nhận vấn đề đó ở mức độ nào mà thôi. Nếu ta nhìn một vấn đề theo mặt tích cực, thì sẽ không quá khó khăn để giải quyết nó. Về việc của em, nếu em cảm thấy không thích thì dẫu cố cũng không mang lại kết quả tốt nhất được, tại sao em không tự kinh doanh tranh vẽ của mình nhỉ.” Một nói đùa ẩn chứa đầy sự chân thành.
“Anh Touya, em muốn vẻ một bức chân dung, và sẽ mời anh làm người mẫu. Nếu như tác phẩm này thành công, em sẽ thành lập công ty chuyên kinh doanh tranh vẽ của em.” Sora nhướn mắt nhìn Touya. “Và lời đề nghị này không bao giờ chấp nhận sự chối từ.”
“Ha…ha… anh chỉ thích người khác vẻ mình trong tình trạng khỏa thân thôi.” Touya nói đùa.
“Ý em cũng là thế!” Sora trả lời ngay lập tức, và cậu nhận được cái khuôn mặt sửng sốt của khổ chủ, “Em sẽ vẽ anh ở tình trạng khỏa thân, hoàn toàn.”
“Anh chỉ nói đùa thôi, làm sao có thể như thế được. Anh thì làm sao đủ tiêu chuẩn để làm người mẫu như thế chứ.”
Trong lúc đó Koji quay sang trò chuyện với Ryu, “Trông vẻ mặt anh có vẻ đang có chuyện gì đó rất vui. Chuyện gì thế?”
“Nếu anh trở thành thành viên của dòng họ nhà Hino, thì em nghĩ sao?” Ryu nói với giọng pha chút đùa giỡn.
“À à, thì ra đó cùng là chuyện mà anh Touya muốn tuyên bố đấy chứ gì.”
“Cô bạn của em trông thế nào, chắc đó là một cô gái xinh đẹp lắm nhỉ, tài năng nữa chứ, vậy mới có thể lọt vào mắt của chàng Koji nhà Hino chứ.” Ryu khéo léo chuyển chủ đề, và cậu nhận được sự phản hồi đầy tích cực từ Koji.
“À, bạn ấy tên là Naoki McAvoy. Ba bạn ấy là người Iceland, mẹ là người Nhật. Naoki thông minh, hớm hỉnh và biết lắng nghe và đưa ra những lời khuyên chân thành, hữu hiệu.”
“Ấn tượng nhỉ!”
“Hai người đang nói chuyện gì thế?” Touya chen vào.
“Tụi em đang bàn xem lúc anh khỏa thân trông sẽ như thế nào.” Ryu nói đùa.
Sora thấy được sự khang khác trong cách xưng hô và trò chuyện giữa Touya và Ryu, cậu có vẻ đã nhận ra được điều gì đó. Và từ đó cho đến hết buổi tối Sora không tham gia câu chuyện của ba người kia, cậu ngồi đó và quan sát.
…
Touya miễn cưỡng chấp nhận lời đề nghị của Sora, và điều đó khiến anh hiện nay đang ở tình trạng trần truồng và phải ngồi ở một tư thế thật sự khiêu khích và Sora thì cứ chốc chốc lại quay sang nhìn anh chăm chú rồi lại quay vào bức vẽ của mình. Touya chản ngán nhưng không thể làm gì khác, anh không thể cử động mạnh, và thời gian cứ như một con rùa già chậm chạp bò từng bước rầu rĩ. Rồi cũng đã đến lúc anh được giải thoát khi Sora bảo rằng đã hoàn thành bức vẽ. Touya đứng ngắm mình trong bức họa, nó thật đẹp sống động và thực sự rất đẹp. Trong tranh, thân hình khỏe mạnh của anh được làm nổi bật bởi lớp màu vàng sáng lộng lẫy của ánh mặt trời cánh từ cửa số phía sau rọi vào, anh ngồi trên một tấm vải đỏ và hai chân hơi dang rộng, khuôn mặt điển trai lộ rỏ và đôi mắt đa tình đang nhìn về một chân trời xa xăm nào đó.
“Đẹp lắm! Em đúng là một thiên tài đấy.” Touya trầm trồ.
Sora đi vòng ra sau rồi cậu ôm chầm lấy Touya, thì thầm, “Chỉ có anh mới có thể truyền cho em cảm xúc mãnh liệt để có thể vẽ thành ra như thế thôi.” Cậu khẽ hôn lên tấm lưng rắn rỏi của anh chàng.
Touya cố thoát ra khỏi vòng tay đang bị Sora siết chặt, “Trời hơi lạnh rồi, anh nghỉ sẽ bị cảm mất nếu cứ đứng tồng ngồng với bộ dạng như thế này.”
Touya cuống cuồng mặc nhanh vào người và khi anh đã tươm tất quần áo, khi quay lại đã thấy Sora tháo sạch đến mảnh vải cuối cùng và nằm trên giường vẻ chờ đợi, kích thích.
“Không lẽ anh lại để trời lạnh làm cảm em sao, Touya?”
Touya không hiểu ngay lúc ấy mình đã bị gì mà hành động như thế. Trong cái ánh chiều đang ngã gập xuống mọi thứ trên mặt đất, khuôn mặt Sora bỗng rạng ngời và cuốn hút đến lạ kì. Touya nhìn vào ánh mắt của cậu em họ, và anh nhận ra tự khi nào một bên màu mắt của Sora đã thay đổi, một bên có màu lam giống cô Ren, một bên lại có màu lục giống chú Seto Nakashima. Anh dần đi đến bên chiếc giường, đứng tồng ngồng ra đó và bắt đầu trút hết quần áo. Anh lao vào như một con thú đang đến mùa động cởn, anh như vồ lấy cậu em họ. May mắn thay Touya đã có thể kiềm chế và anh bật đứng đậy, mau chóng lấy quần áo và chạy ra ngoài.
Công bằng mà nói, Touya không phải là type người không ong bướm, anh có những xao động khi bắt gặp những đối tượng mới nhưng anh có thể kiềm chế nó ở một mức độ nào đó. Anh càng không bao giờ thích kiểu quan hệ với người trong dòng họ, điều đó khiến anh cảm thấy mình bệnh hoạn. Và anh tự hành hạ bản thân khi trót lỡ có những hành động không phải với chính người con của cô ruột mình. Nhưng Touya không hiểu nổi bản thân anh tại sao lại hành xử như thế vào thời điểm đó. Ở Sora có một thứ ma lực kì lạ và nó buộc anh phải làm cái điều đó, khó có thể từ chối.
Anh quyết định thực hiện một chuyến đi xa để trốn tránh Sora và tạm quên sự việc tồi tệ đó, anh cũng không nói vấn đề đã xảy ra cho Ryu. Chuyến đi nghỉ kèm theo đó là một mối làm ăn vô cùng có lời, việc kí kết một hợp đồng với tập đoàn Lizard. Và tại đây anh và Charlie đã trở thành những người bạn tốt cho đến mãi thời gian sau này. Đó là một trong những kỉ niệm thú vị mà không bao giờ hai chàng trai này có thể quên được. Một cuộc họp kín, sự kí kết diễn ra trong căn phòng sang trọng của một khách sạn và chỉ có Touya và vị đối tác Charlie Fox. Hai anh chàng nói về những điều khoản mà hai bên phải chấp nhận, và chốc chốc cả hai cứ nhìn nhau vẻ kì lạ. Rồi cả hai vồ lấy nhau, họ cởi tung quần áo của nhau, nhưng rồi mau chóng mặc chúng lại vì lí do không ai trong cả hai nhượng bộ để giữ vai trò “nằm dưới”. Cả hai lại bàn tiếp công việc nhưng rồi không chịu nổi sự hấp dẫn của đối phương nên lại lao vào nhau, tuy nhiên vẫn không có kết quả gì, thế là hai anh chàng đành chạy vào phòng tắm và giúp nhau giải tỏa cơn nóng bức lan tỏa khắp cơ thể.
Những ngày kế tiếp kể từ sau việc ký kết hợp đồng làm ăn giữa hai tập đoàn lớn Penguin và Lizard là những chuyến dạo chơi, thăm thú mà đối với Touya là một kì nghỉ thật sự tuyệt vời, và người bạn đồng hành Charlie Fox luôn tỏ ra am tường với những gì diễn ra ở những nơi họ đi qua, như về lịch sử, địa lí và cả về con người địa phương. Touya nhận ra Charlie không chỉ có đầu óc sắc bén trong việc kinh doanh, hiểu rộng về những vùng đất trên thế giới, mà anh chàng còn là một tay sát thủ khiến những “con mồi” phải điêu đứng. Bởi vì lí do đó, Touya đã vinh danh cho anh chàng xứ Scolt này biệt hiệu “Chuck”.
Touya còn nhớ rỏ như in sự việc xảy ra một tuần sau ngày cậu và Charlie có một cuộc “ký kết” tình ái không thành công, cậu đã phải chạm mặt với một người, chính là Jeremy Cohen. Đó là một ngày đẹp đầy hấp dẫn, và hai chàng trai, Pervert Man và Chuck đang nằm hưởng thụ những điều tuyệt diệu dưới ánh mắt trời nóng bỏng, và lắng nghe tiếng rì rào của sóng biển, và những đợt gió vi vu. Touya dưới lớp kính râm đang chăm chú nhìn về một anh chàng tóc vàng, làn da nâu rám nắng khỏe khoắn với chiếc áo sơ mi màu cam đầy nhưng hoa kiểu Hawaii và chiếc quần short màu xanh biển kẻ sọc đen hai bên đang bước chân trần trên cát đi về phía anh. Touya không còn nghi ngờ gì nữa, anh nhất quyết là chàng trai đang đi về phía anh, đôi mắt anh ta đang nhìn anh một cách chăm chú, và Touya thích thú về việc ấy, việc anh có sức hấp dẫn để lôi cuốn một chàng trai tuyệt vời như thế. Touya quay sang khẽ lay Charlie khi mà anh chàng đang ẩn sâu khuôn mặt dưới chiếc nón rộng vành phiêu du cùng những giấc mơ được những nàng tiên gió thổi tới tấp.
“Hey Chuck! Cậu sẽ thích cho mà xem. Có một anh chàng thật sự “ngon lành” đang tiến về phía chúng ta đấy. Cậu có hứng thú với việc này không?”